Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1435



Chương 1435

“Nếu anh đã muốn ở lại thế giới phương đông, thì cũng đừng tùy tiện làm tổn thương người khác.” Trình Kiêu dặn dò nói “Tuân mệnh, các hạ!” Kano William trở nên cực kỳ nghe lời: “Một lát nữa tôi sẽ thả cô ta ra ngoài.”

“Cây sinh mệnh anh muốn tìm có đặc thù gì? Nữ thần trí tuệ không gợi ý cho anh không?” Trình Kiêu hỏi “Tất nhiên là có, nhưng mà tôi nghe không hiểu được!” Kano William nói.

“Chỉ dẫn gì?” Trình Kiêu hỏi.

“Tối tăm chỉ cực được sáng tỏ.” Kano William cực kỳ khó khăn nói câu này băng tiếng Á tộc.

“Chỉ là tôi không hiểu lắm ý nghĩa của câu này.”

Trình Kiêu hơi ngẩn người: “Đây thực sự là những gì mà Nữ thần trí tuệ phương Tây đã nói sao?”

“Đây rõ ràng là câu mà chỉ người Á tộc cổ đại mới có thể nói được.”

Nữ thần trí tuệ nhất định đến từ Á tộc.

Hơn nữa, Nữ thần trí tuệ chắc chắn có liên quan đến Nguyệt thần.

Nếu không, tại sao Nữ thần trí tuệ lại để lại cây sinh mệnh ở Vương quốc Bái Nguyệt chứ? Sau đó để lại lời nhắc nhở cho hậu duệ của huyết tộc tới đây tìm?

Tuy nhiên, ngay cả Trình Kiêu cũng không thể tìm ra nguyên nhân và kết quả.

Chỉ có thể từ từ tìm tòi nghiên cứu.

Ý nghĩa của tối tăm chi cực được sáng tỏ chính là sự kết thúc của bóng tối là ánh sáng.

Nó rất gần ý nghĩa với nhiều những câu nói như tìm đường sống trong chỗ chết.

Nhưng mà câu nói này có liên quan gì đến chuyện tìm cây sinh mệnh chứ?

“Tối tăm chỉ cực được sáng tỏ!” Trình Kiêu chậm rãi đọc ra những lời này.

Ở cuối bóng tối chính là ánh sáng.

Như vậy thì ở cuối sinh mệnh là gì?

Câu trả lời vô cùng sống động.

Trình Kiêu nhìn Kano William nói: “Trong ngôi mộ này nơi nào là nơi gần nhất với nơi cực kỳ nguy hiểm có thể chết nhất?”

Kano William sửng sốt: “Không biết, tôi còn chưa kịp đi dạo mà cậu đã tới đây rồi Ánh mắt của Trình Kiêu như lục tìm ở trong cung điện, nhưng mà cũng không có nơi nào phù hợp với suy nghĩ trong lòng của anh Phần cuối của sinh mệnh là cái chết, nhưng mà dường như ở gần với nơi cực kỳ nguy hiểm có thể chết nhất dường như lại không có gì cả”

Đột nhiên, đôi mắt của Trình Kiêu nhìn thấy chiếc quan tài bằng đá màu xanh lơ lửng giữa không trung, anh mắt lập tức chuyển động.

“Đi theo tôi!”

Trình Kiêu leo mấy bước lên trên những bậc đá quanh co, theo sau là Đặng Nhị Gia. Kano William do dự mấy giây rồi mới đi theo.

Ba người cùng nhau đi tới mỏm đá nhô ra, nơi treo chiếc quan tài bằng đá màu xanh.

Nhìn quan tài băng đá màu xanh treo ở phía dưới, Trình Kiêu bình tĩnh nói: “Quan tài có ý nghĩa là kết thúc cái chết.”

“Kéo quan tài lên.” Trình Kiêu nhìn Kano William nói.

“Gì?

“Tại sao lại là tôi?” Vẻ mặt Kano William không hài lòng hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.