Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1459



Chương 1459

“Đến lúc đó, tất cả mọi người đều sẽ đồn đại rằng thiên phạt đã giáng lâm!”

“Thế mà chuyện chỉ là có hơi lớn thôi sao?”

Đại tộc trưởng nhìn Hồng Sơn Hà, hờ hững hỏi: “Vậy nếu họ biết thì đã sao?”

“Ông sẽ tin chuyện đó sao?”

Hồng Sơn Hà ngẩn ra, sau đó lạnh lùng nói: “Tôi không tin!”

Thật ậy, bây giờ những gì có trên mạng chưa chắc đã đúng, thật thật giả giả, thậm chí khi tận mắt chứng kiến cũng chưa chắc đã là thật, huống hồ là những chuyện quái gở loạn thần như vậy.

Vậy mới nói, nếu họ không tận mắt chứng kiến, rất nhiều người sẽ không tin.

Hồng Sơn Hà vẫn không thôi lo lắng nói: “Ba người hợp thành một hổ, nếu như toàn bộ người dân Á tộc đều lan truyền tin đồn về chuyện này, nhất định sẽ gây hoang mang.”

“Lời nói của con người rất đáng sợ! Đặc biệt là từ những phương tiện truyền thông đó.”

Đại tộc trưởng nói: “Những yếu tố này thực sự phải được xem xét. Tôi đã yêu cầu người của Ban Tuyên Truyền giải thích với giới truyền thông, để họ giữ im lặng.”

“Còn những người khác, cứ để họ bàn luận đi. Nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí”

Hồng Sơn Hà trông vẫn lo lắng: “Coi như chúng ta bỏ qua những ảnh hưởng có thể xảy ra thì không nói, nhưng tứ đại gia tộc chắc chắn sẽ không bỏ qua.”

“Sáng sớm mai, tôi đoán chừng họ sẽ hội hợp lại với nhau, ép chúng ta đi xử lý thăng nhóc kia!”

Đại tộc trưởng cười nhạt, trên mặt ông ta lộ ra một tia thần bí: “Nhất định là do ông quá coi thường đám người Vương Kinh Long rồi, ngày mai họ sẽ không xuất hiện, hơn nữa, không những không tới gặp tôi, còn chủ động tránh mặt tôi nữa.”

“Họ sẽ ở trong bóng tối, lặng lẽ quan sát, để xem chúng ta sẽ làm gì “Vạch mặt tay súng bản tỉa đang ẩn núp còn nguy hiểm hơn nhiều so với việc trốn sau hậu trường.”

Hồng Sơn Hà không thể tin được: “Tôi không cho là vậy, tôi nghĩ đám người Vương Kinh Long chắc chần sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt nhường này!”

“Nhà họ Vương bọn họ chỉ muốn mạng của thằng nhóc kia!”

“Hơn nữa, cho dù đúng như lời ông nói, bọn họ có thể chỉ núp trong bóng tối theo dõi chúng ta, nhưng chúng ta nhất định cũng phải xử lý thẳng nhấi kia, cho mọi người một lời giải thích.”

“Dù sao thì, vấn có khá nhiều người biết chân tướng trong chuyện này!

Đại tộc trưởng xoa xoa trán, có hơi khó xử nói: “Đúng vậy, tôi phải nghĩ biện pháp kiềm chế thằng nhóc kia, nếu không, cậu ta sẽ thật sự vô pháp vô thiên mất.”

Hồng Sơn Hà vẻ mặt khó hiểu: “Làm sao kiềm chế được cậu ta?

Cậu ta sẽ nghe lời ngài sao?”

Đại tộc trưởng bước hai bước trong phòng, quay đầu lại liếc nhìn Hồng Sơn Hà: “Mấy ngày trước, đội trưởng của Thanh Long là Ứng Đông Lai đã trở lại, hắn gặp đứa trẻ đó ở Tây Hải, sau đó ngỏ lời mời cậu ta đảm nhiệm vị trí huấn luyện viên võ thuật cho đội đặc chiến Thanh Long…”

“Tôi thấy ý tưởng này không tệ.”

Hồng Sơn Hà giật mình: “Ý của ngài là muốn chiêu mộ cật “Tại sao lại không?” Đại tộc trưởng cười hỏi.

Hồng Sơn Hà cau mày nói: “Nếu có thể chiêu mộ cậu ta thì quả thực là một mũi tên trúng hai đích, không chỉ có thể kiềm chế cậu ta, còn có thể để cậu ta cống hiến cho Á tộc “

“Nhưng mà, nhà họ Tống thì phải làm sao? Đó chính là án mạng của cả gia tộc!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.