Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1498



 

Chương 1498

“Được.” Trình Kiêu nói xong cũng không khách sáo, đi về phía trước.

Y Doãn nhìn Y Linh, trong mắt có ý thắc mắc, nhưng Y Linh chỉ đảo mắt, chẳng thèm để tâm.

Mọi người đi vào phòng khách, Y Doãn nói với Trình Kiêu: “Cậu Trình, mời ngồi.”

Trình Kiêu ngồi ở vị trí ghế dưới, thản nhiên nói: “Gia chủ Y khách sáo quá, đó là vị trí của chủ nhân, ông không cần phải khiêm nhường.”

Dường như Y Doãn cũng đã nghe ngóng về tính cách của Trình Kiêu, biết anh không thích vòng vo sáo rỗng, vì thế ông ta cũng không khách sáo nữa mà ngồi vào vị trí ghế chính giữa.

©ó người mang trà lên, rót cho tất cả mọi người đang có mặt.

Y Doãn nhìn Trình Kiêu nói: “Cậu Trình, lần này nhờ Linh Nhi mời cậu tới thật sự là có chuyện muốn nhờ. Nếu có gì mạo phạm, hy vọng cậu có thể tha thứ.”

Tuy trong lòng Trình Kiêu không hài lòng với cách làm của Y.

Doãn, nhưng cũng không đến mức làm ông ta bẽ mặt trước mặt mọi người Anh nhấp một ngụm trà rồi khẽ nói: “Gia chủ Y nói đi, muốn tôi làm gì”

Y Doãn thở phào nhẹ nhõm, tươi cười bảo: “Chắc Linh Nhi đã nói cho cậu nghe chuyện cứ Hội tứ hùng rồi nhỉ.”

“Đây là phương thức giải quyết tranh chấp công khai của bốn tỉnh phía Nam, tổ chức ba năm một lần. Lần này tôi nghe nói mấy nhà khác đều mời cao thủ tham gia, cho nên tôi cũng hơi lo lắng.”

“Thật ra cũng không cần cậu Trình làm gì, có chú Tân ở đây, tôi nắm chắc tám phần thẳng. Nhưng để tránh chuyện bất ngờ xảy ra, tôi vẫn mời cậu Trình tới tọa trấn.”

“Đương nhiên tôi sẵn sàng trả thù lao cho cậu Trình. Hơn nữa đến lúc đó nếu thật sự cần cậu Trình phải ra tay, chỉ cần cậu giành được lợi ích thì tất cả đều thuộc về cậu, nhà họ Y của tôi không lấy một xu nào.”

“Không biết ý cậu Trình thế nào?” Y Doãn nói xong thì cười niềm nở nhìn Trình Kiêu, khuôn mặt tỏ vẻ chờ mong.

Trình Kiêu nhẹ nhàng nói: “Được.”

“Tốt quá rồi!”

Khi Trình Kiêu nói ra chữ “được”, tất cả người của nhà họ Y đang có mặt đều thở phào nhẹ nhõm.

Nét mặt Y Doãn cũng thoải mái hơn, ông ta nhìn Y Linh ở bên cạnh rồi nói: “Linh Nhi, còn ba ngày nữa mới tới hội tứ hùng, hai ngày này con phụ trách dẫn cậu Trình đi chơi, để cậu ấy vui vẻ tận hưởng phong cảnh của Giang Nam chúng ta.”

“Được, con đảm bảo sẽ khiến Trình Kiêu được chơi vui vẻ!” Y Linh vui vẻ cười bảo.

Mọi người trò chuyện một lúc rồi Y Linh tìm cơ hội gọi Trình Kiêu ra ngoài.

“Trình Kiêu, tôi đưa cậu tới đảo hoa đào ngắm hoa nhé.” Trong sân sau của nhà họ Y, Y Linh mặc váy dài màu hồng xinh đẹp tuyệt trần nở nụ cười ngọt ngào, trong mắt tràn đầy chờ mong.

“Được!” Trình Kiêu mỉm cười đồng ý, trong mắt đong đầy vẻ cưng chiều.

“Đi Đảo hoa đào là một danh lam thắng cảnh gần Giang Nam, là nơi có phong cảnh tuyệt sắc nằm giữa hồ Động Nguyên lớn nhất Giang Nam.

Hơn nữa nghe nói đảo hoa đào từng có một cặp đôi thần tiên, thật sự là thần tiên giữa nhân loại, hai người tình cảm ân tình cảm còn vững hơn cả vàng, là điều mà tất cả các cô gái và chàng trai khao khát tình yêu đều theo đuổi.

Mùa này là mùa hoa đào nở rộ, rất nhiều trai xinh gái đẹp đến đảo hoa đào.

Từ xa xưa, Giang Nam đã có nhiều gái đẹp, nhưng dù trên đảo hoa đào gái đẹp nhiều như mây này, Y Linh vẫn là người nổi bật nhất.

Cô vừa xuất hiện, tất cả người đẹp khác đều bị lu mờ, làm nền cho cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.