Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1511



Chương 1511

Kano William lập tức đau lòng ra mặt: ‘Đáng chết! Lại có người trộm đi người trong lòng tôi trước, người kia là ai, tôi muốn quyết đấu với kẻ đói”

“Là tôi, anh muốn quyết đấu với tôi?” Trình Kiêu nhìn anh ta.

Kano William lập tức ỉu xìu: “A, không, đây không phải là thâtt “Đúng rồi, tôi cảm nhận được chỗ này có rất nhiều hơi thở mạnh mẽ, chắc là võ giả trong miệng người phương Đông các cậu.”

Kano William đột nhiên đổi đề tài Trình Kiêu cũng đã cảm nhận được từ trước, hiện trường có không ít người, lại cũng có rất nhiều võ gia.

Mặc dù thực lực phần lớn là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng cảnh giới Tiên Thiên cũng có rất nhiều, ngay cả tông sư cũng có mấy người.

Trình Kiêu cũng nghĩ đến một chuyện: “Đại hội Võ đạo Giang Nam!”

“A a, thật là không ngờ các người vẫn đến thật!” Lúc này, một giọng nói đầ khinh thường truyền tới từ bên cạnh.

Nghe tiếng này, lập tức nhận ra là Lộ Nam Tâm gặp ở đảo Đào Hoa hôm qua.

Trình Kiêu và Y Linh quay đầu, nhìn Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ một thân đồ đỏ đi tới.

Y Linh lạnh lùng: “Tụ họp ở đây làm gì?”

Lộ Nam Tâm cười quái dị một tiếng, Tân Tử Dạ hếch mũi hừ lạnh, dáng vẻ hết sức ngạo nghề, tựa như đang đối mặt với con kiến.

“Hoan nghênh đi tới Đại hội Võ đạo Giang Naml”

“Võ đạo Giang Nam!” Y Linh kinh ngạc liếc nhìn Trình Nét mặt Trình Kiêu vẫn như thường, nhưng trong lòng không khỏi thở dài, đúng là trùng hợp.

Ban đầu Tê Thành Côn dùng phép kích tướng để anh tham gia Đại hội Võ đạo Giang Nam nhưng bị từ chối.

Nhưng bây giờ anh lại tới đây vì Lộ Nam Tâm.

Lần này Lộ Nam Tầm không làm khó Trình Kiêu và Y Linh, chẳng qua anh ta vẫn khinh thường Trình Kiêu, nói: “Nếu tới rồi thì xem kỹ một chút. Lát nữa các người sẽ biết cái gì mới là thực lực thật sự: Lộ Nam Tâm nhìn sang Y Linh, mặt đầy ngạo mặt nói: “Chờ lát nữa, cô sẽ biết vì sao tôi phải cảm ơn cô. Để cô nhìn một chút, cô.

và Tử Dạ chênh lệch lớn cỡ nào!”

“Chúng ta đi thôi!” Nói xong, Lộ Nam Tâm đầy mặt đắc ý nắm tay Tân Tử Dạ rời đi.

Từ đầu tới cuối, Tân Tử Dạ vẫn cực kỳ ngạo mạn, ngẩng cao đầu không thèm nhìn Trình Kiêu và Y Linh lần nào.

Kano William vân đang nhìn đông nhìn tây nấy giờ, anh ta cảm nhận được hơi thở không thân thiện trên người Lộ Nam Tâm và Tân Tử Dạ, bèn quay đầu nhìn bóng lưng họ.

“Chắc bọn họ là võ giả phương Đông nhỉ? Chỉ tiếc, bọn họ quá yếu.” Kano William liên tục lắc đầu.

“Có điều cô gái kia nhìn cũng được, chắc là ăn ngon lắm!” Kano.

‘William liếm môi mỏng, nở nụ cười kỳ lạ.

“Được… Ăn!” Y Linh kinh ngạc nhìn anh ta, không hiểu hỏi: “Thầy giáo dạy quốc ngữ của anh là thầy dạy toán à? Sao có thể dùng từ ăn để ca ngợi người khác!”

Kano William không thể hiểu lời bóng gió này, nhưng anh ta không thể qua loa lấy Vì vậy, Kano William chân thành nói: “Không, thầy dạy quốc ngữ của tôi là một thầy hệ Quốc ngữ của đại học nổi tiếng nhất trong Átộc-”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.