Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1545



Chương 1545

Y Linh nhìn anh ta chăm chăm, một mặt kiên quyết: “Không, tôi tin anh Trình Kiêu, anh ấy nói có thể thắng, nhất định sẽ thắng!”

Lạc Tuyết Kỳ nhìn thân ảnh gầy gò bị các gia chủ đại gia tộc vây ở giữa sân, chết lặng, lộ ra nét lo lắng.

“Hèn hạ, những người này cũng xứng xưng là võ giả sao?”

“Vì đối phó một người ngoài, vậy mà toàn bộ giới võ đạo Giang Nam đều ra tay!”

Mặc dù phẫn nộ, nhưng càng lo lắng nhiều hơn “Anh ta, anh ta có thể chống đỡ không?”

Lạc Tuyết Kỳ mặc dù được chứng kiến thực lực của Trình Kiêu, nhưng, chẳng qua là đối mặt một trưởng lão Vô Cực Môn, nhưng bây giờ là đối mặt với toàn bộ gia chủ tất cả gia tộc của giới võ đạo Giang Nam.

Những người này, dường như là nhóm võ giả mạnh nhất giới võ đạo Giang Nam.

Trình Kiêu dường như không có hi vọng chiến thắng.

“Không được, mình không thể nhìn anh ta chết!”

Trên mặt xinh đẹp của Lạc Tuyết Kỳ, lộ ra một vẻ kiên quyết.

Lần đầu tiên, Lạc Tuyết Kỳ chủ động đưa ánh mắt nhìn về phía Lạc Vô Minh.

Đây là cha của cô ta, nhưng, cũng là người cô ta hận nhất.

Nếu như không phải bất đắc dĩ, Lạc Tuyết Kỳ không muốn cùng ông ta nói chuyện.

“Ba vừa rồi muốn lôi kéo anh ta đúng không?” Lạc Tuyết Kỳ đột nhiên nói.

Lạc Vô Minh lộ ra một vẻ kinh ngạc, hình như đối với chuyện Lạc Tuyết Kỳ đột nhiên mở miệng nói, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Đúng. Con muốn ta cứu cậu ta?” Thanh âm của Lạc Vô Minh mang theo một vẻ khinh thường nhàn nhạt.

“Cứu được anh ấy, con có thể phối hợp với ba làm bất cứ chuyện gì! Nghe cho rõ, là phối hợp.” Lạc Tuyết Kỳ lạnh lùng nói.

Lạc Vô Minh nhìn chắm chăm Lạc Tuyết Kỳ, nhìn trọn vẹn một phút, nhịn không được cười lên nói: “Con thích cậu ta.”

“Thật không nghĩ tới, con vậy mà đã có người trong lòng.”

“Nhưng, giá trị của cậu ta còn chưa lớn để ta gây rối với toàn bộ gia tộc giới võ đạo Giang Nam. Cho dù nhà họ Lạc, cũng không được!”

Lạc Vô Minh từ chối không nể tình chút nào.

“Nếu như cậu ta có thể trốn qua một kiếp này, ta sẽ cân nhắc chiêu mộ cậu ta vào nhà họ Lạc.” Lạc Vô Minh nhìn thân ảnh của Trình Kiêu giữa sàn đấu, cười khẩy: “Nhưng, đây dường như là điều không thể”

Lạc Tuyết Kỳ nhầm mắt lại, lông mỉ thật dài không ngừng rung động, nhưng, lại không thể làm gì.

“Trình Kiêu, tôi đã cố gắng rồi, nếu như anh chết, vậy tôi cũng không sống được. Trên đường đến hoàng tuyền, chúng ta kết bạn mà đi”

Cô gái Diệp Tử Thấm, đứng lên, chửi ầm đám người trên sàn đấu: “Hèn hạ, vô sỉ, người của giới võ đạo Giang Nam, chính là bại hoại giới võ đạo!”

“Tập hợp toàn bộ lực lượng Giới võ đạo Giang Nam, đi đối phó một người trẻ tuổi, “Giới võ đạo Giang Nam các người, còn mặt mũi gì không vậy!”

“Thẹn cho các người còn tự xưng võ giả, mặt mũi các võ giả đều để các vứt sạch.”

Diệp Tử Thấm rất tức giận, mặc dù cô ta cũng là con rơi của một gia tộc, nhưng tỉnh thần trọng nghĩa cùng cảm giác vinh dự vấn được bảo toàn hoàn mỹ.

Không giống những gia chủ thế gia này, trong mắt đã chỉ có lợi ích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.