Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1549



Chương 1549

“Tính toán sai lầm! Xem ra sau này chúng ta sẽ trở thành trò cười trong giới võ đạo Giang Nam rồi. Khuôn mặt của Tề Thành Côn trở nên xám xịt, nếu Trình Kiêu được nhà họ Lạc thu nhận, thì anh ta sẽ không có cơ hội báo thù nữa.

Ngay cả Tê Thành Côn đều tuyệt vọng như vậy, những người khác tự nhiên không cần phải nói. Họ thậm chí còn không dám đắc tội với nhà họ Tề, huống hồ là nhà họ Lạc mạnh hơn nhà họ Tê rất nhiều.

Trình Kiêu nhìn Lạc Vô Minh và bình tĩnh nói: “Tôi là nhà vô địch?”

“Đúng vậy.” Lạc Vô Minh cười nói.

“Vậy thì, tôi có thể mang cô ấy đi sao?” Trình Kiêu chỉ vào Lạc Tuyết Kỳ và nói Lạc Vô Minh càng cười vui vẻ hơn: “Đương nhiên có thể, con bé vốn là phần thưởng cho nhà vô địch.”

“Nhưng, cậu cần gia nhập nhà họ Lạc chúng ta thì mới có thể mang người đi.”

Trình Kiêu không nói chuyện.

Lạc Vô Minh tiếp tục nói: “Gia nhập nhà họ Lạc, nhà họ Lạc tôi tích lũy nhiều năm như vậy, có thể mở ra cho cậu.”

“Các loại công pháp võ đạo, võ kỹ cường đại, thậm chí cực phẩm đan dược, nhà họ Lạc tôi đều có. Chỉ cần cậu có đủ bản lĩnh, cho dù cho cậu vị trí người đứng đầu nhà họ Lạc cũng không phải là không có khả năng.”

Giọng nói của Lạc Vô Minh mang theo một sự cám dõ mạnh mẽ.

Trên mặt Trình Kiêu không có biểu cảm gì, nhưng những võ giả của giới võ đạo Giang Nam ở chung quanh khán đài đều đỏ bừng hai mắt, mặt đầy ghen tị, chỉ hận không thể thế chỗ Trình Kiêu.

Trình Kiêu nhàn nhạt nói: “Tôi không có hứng thú.”

“Bây giờ, tôi sẽ đưa người đi.”

Sắc mặt Lạc Vô Minh cứng đờ, trong mắt hiện lên một tia âm trầm: “Người trẻ tuổi, những năm này nhà họ Lạc tôi tích lũy bao nhiêu, căn bản là không phải những gì cậu có thể tưởng tượng, cho dù là tập hợp tích lũy của toàn bộ giới võ đạo Giang Nam thì cũng là không băng một nửa nhà họ Lạc tôi.”

“Nếu cậu bỏ qua cơ hội lần này, tôi đảm nảo cậu sẽ hối hận.”

Khuôn mặt Trình Kiêu không biểu cảm, giống như hoàn toàn không nghe lời của Lạc Vô Minh nói vào tai: “Theo tôi mà nói, tích lũy của nhà họ Lạc các người không thể nghi ngờ đều là rác rưởi, muốn tôi gia nhập sao, nhà họ Lạc các người không xứng.”

So với giới võ đạo Giang Nam, nhà họ Lạc đúng là có tư cách đáng để kiêu ngạo. Tuy nhiên, đường đường là Đại Đế Thương Sinh uy áp vạn giới, bấy nhiêu thực sự chỉ là rác rưởi.

Nghe những lời của Trình Kiêu, những võ giả Giang Nam rất ngưỡng mộ Trình Kiêu thiếu chút nữa rớt hàm xuống đất “Tôi không nghe lầm chứ! Cậu ta, cậu ta từ chối!”

“Thẳng nhóc này nhất định có bệnh! Cậu ta đương nhiên từ chối lời mời của người đứng đầu nhà họ Lạc! Vậy cậu ta tham gia đại hội Võ Đạo còn có ý nghĩa gì chứ?”

Tê Thành Côn sửng sốt trong giây lát, sau đó ngạc nhiên mừng rỡ: “Ha ha ha, ông trời đã giúp ta! Thắng nhóc này thật kiêu ngạo hết mực, ngay cả nhà họ Lạc cũng coi thường, hơn nữa cậu ta còn dám sỉ nhục Lạc Vô Minh.”

“Ha ha, hiện tại mặt mũi của Lạc Vô Minh xem như ném tới nhà bà nội lần này ông ta nhất định sẽ không bỏ qua cho thăng nhóc này”

Những người đứng đầu khác cũng như được buông bỏ gánh nặng, trên mặt lộ ra nụ cười.

“Lạc Vô Minh đây là chủ động ngửa mặt lên cho thằng nhãi kia đánh!”

Sắc mặt Lạc Vô Minh âm trầm đến đáng sợ, ông ta nhìn về phía Trình Kiêu, trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi, tôi cho cậu một cơ hội, thu hồi những lời cậu vừa nói lại!”

Trình Kiêu nhẹ nhàng nói: “Tôi sẽ không bao giờ rút lại những gì mình đã nói.”

Trình Kiêu liếc nhìn Lạc Vô Minh, đi đến trước mặt Lạc Tuyết Kỳ, nhẹ nhàng nói: “Đi theo tôi.”

Lạc Tuyết Kỳ đứng dậy, nước mắt chảy dài trên mặt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.