Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1567



Chương 1567

Cách bố trí gần giống như tầng một, cũng có một sàn đấu ở giữa, xung quanh là ghế ngồi.

Hồ Phi cười mỉa mai giải thích quy tắc ở đây: “Tầng hai là nơi khá tự do, quyền thủ ở đây có thể tự lựa chọn, nhưng người đặt cược nhiều nhất mới có quyền lựa chọn, những người còn lại chỉ có thể đặt theo.”

“Được, vậy anh hỏi xem chúng ta định đặt bao nhiêu.” Kano William nói.

“Bây giờ tôi đi hỏi.” Hồ Phi nói xong thì đi tới nơi đặt cược.

Hồ Phi trở về từ nơi đặt cược, cười xấu xa nhìn Kano William: “Tôi hỏi rồi, ít nhất là con số này.”

Nhìn Hồ Phi giơ ba ngón tay lên, Kano William hỏi: “300 tỷ?”

“Đúng vậy.” Hồ Phi đáp.

“Được, chỉ là không biết trong thẻ này có đủ tiền không.” Kano William nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu nhàn nhạt nói: “Đủ cho anh dùng.”

“Vậy là tốt rồi!” Kano William đi về địa điểm đặt cược: ‘Nào, bắt đầu thôi.”

“Được.” Hồ Phi cũng đi theo.

Đặt cược xong, Kano William hỏi:’Đi đâu chọn quyền thủ?”

“Đi theo tôi.” Hồ Phi đi về phía cửa hông bên cạnh.

Đi vào cửa hông, bên trong là một phòng nghỉ, trên hai chiếc ghế sô pha lớn, có rất nhiều quyền thủ trẻ tuổi mặt không biểu cảm.

Có người da vàng, da đen và da trắng.

Một trấn Tứ Hùng nho nhỏ mà lại tụ hội quyền thủ từ khắp các nơi trên thế giới.

“Người đây đều có thể chọn à?” Kano William hỏi.

“Đúng.” Hồ Phi vừa nhìn vừa trả lời.

“Chọn anh đi!” Hồ Phi chỉ vào một người da vàng Nam Á nhỏ gầy, hưng phấn nói.

Kano William cũng nhìn quanh một lượt, cuối cùng chọn một quyền thủ Á tộc khá lớn tuổi.

“Chọn xong rồi à?” Hồ Phi nhìn Kano William hỏi.

“Xong rồi.” Kano William đáp.

“Vậy bắt đầu thôi.”

Cả hai rời đi, trở lại chỗ ngồi trước võ đài.

Y Linh lo lắng nhìn Kano William, hỏi: “Thế nào? Lần này anh có tự tin sẽ thắng không?”

Kano William nhướng mày: “Yên tâm, lần này tôi đích thân lựa chọn quyền thủ, tuyệt đối không có vấn đề gì”

“Vậy thì tốt!” Y Linh thở phào nhẹ nhõm.

Hồ Phi về lại chỗ ngồi của mình, Ngạo Tứ Hải cười xấu xa hỏi: “Chọn ‘Chó Sói à?”

Hồ Phi gật đầu: “Ừ”

“Người phương Tây kia chọn ai?” Ngạo Tứ Hải tò mò hỏi.

“Một người trung niên không biết tên, trước đây chưa xuất hiện bao giờ.” Hồ Phi đáp.

“Thế chẳng phải chọn bừa sao? Người mới trước đây chưa xuất hiện bao giờ, dựa vào đâu mà anh ta chọn chứ?” Ngạo Tứ Hải thắc mắc.

“Chắc là chọn bừa đấy, quan tâm làm gì, chỉ cần anh ta thua thì ba trăm tỷ sẽ về tay tôi.” Hồ Phi cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.