Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1588



Chương 1588

Chiêu thương này đâm thẳng về phía tìm của Trình Kiêu.

“A.”

Y Linh đang ngồi căng thẳng đến mức hô to.

Y Doãn cũng tỏ vẻ lo lắng: “Trình đại sư thua rồi ư?”

Bên chỗ ngồi của Giang Bắc, ba con Hồ Duy Hâm và Hồ Phi nở nụ cười đắc ý.

Nhưng trên mặt Lạc Vô Cực lại không hề có vẻ vui mừng, ngược lại còn khá nặng nề.

Vì trường thương của ông ta chỉ có thể đâm vào quần áo của Trình Kiêu, rất khó để tiến về phía trước.

“A.’ Lạc Vô Cực sử dụng tu vi toàn thân, muốn phá vỡ phòng ngự của Trình Kiêu, nhưng vẫn chỉ là tấn công vô ích.

Trường thương kia không thể tiến về phía trước dù chỉ là một li.

“Hừ”“

Lạc Vô Cực quyết định rất nhanh, ông ta lập tức rụt thương về, nhảy lên thật cao, biến trường thương thành gậy, đập về phía đầu Trình Kiêu từ trên xuống.

“Dời Sông Lấp Biển!”

Suy nghĩ của Lạc Vô Cực rất đơn giản, nếu không thể đâm vỡ phòng ngự của cậu, thì tôi sẽ dùng sucws đập vỡ.

Trình Kiêu khoanh hai tay bảo về trước đầu, mặc cho phát thương kia đánh xuống.

Bốp!

Mặt đất cẩm thạch cứng rắn lõm xuống như đậu hũ, toàn bộ sàn đấu thoáng chốc sụp đổ, thân thể của Trình Kiêu cũng bị vùi lấp trong sàn đấu.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt đều tỏ vẻ khiếp sợ!

Dù là những tông sư mạnh mẽ cũng bị thực lực của Lạc Vô Cực làm cho rung động!

“Quả nhiên không hổ là nhân vật nổi tiếng cùng Kiếm Thần Yến Nam Thiên và Chiến Thần Khương Vân Minh năm đó, thực lực thật sự đã vượt khỏi giới hạn của loài người rồi!” Ông Kỳ khi nãy vừa bị Lạc Vô Cực đánh bại bằng một chiêu tỏ vẻ khâm phục, liên tục ngợi khen.

“Nhưng thực lực của Trình đại sư này cũng không hề tầm thường, liên tục đỡ được mấy chiêu của Lạc Vô Cực!”

Thấy đòn tấn công chấn động đất trời của Lạc Vô Cực, Dương Thiếu Hoa, bạn học cấp hai của Trình Kiêu cũng ngạc nhiên đến mức suýt rớt mắt ra ngoài.

“Trời ạ, đây có còn là người không!”

“Tên ăn bám Trình Kiêu đó sao có thể ngăn cản được? Sao cậu ta đột nhiên trở nên mạnh mẽ thế!”

Nét mặt Y Doãn cũng rất nặng nề: “Thương Thần Lạc Vô Cực đúng là danh bất hư truyền!”

“Lần này Trình đại sư gặp kẻ thù mạnh rồi!”

Y Linh siết chặt hai tay, thầm cầu nguyện trong lòng: “Trình Kiêu, anh nhất định phải thắng đấy!”

Vẻ tao nhã trên mặt Kano William biến mất, lúc này, anh ta cũng rất kinh hãi: “Phương Đông thần bí, Á tộc thần bí, thực lực của những võ giả phương Đông này cũng thật mạnh mẽ! Chẳng trách năm đó quân Thập Tự chinh phạt phương Đông lại không một ai có thể trở về!”

“Từ đó về sau, mấy ông lão của giáo đình Quang Minh cũng ngậm miệng không nói đến chuyện chinh phạt phương Đông nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.