Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1589



Chương 1589

Lạc Vô Cực đánh xong một bộ thương pháp, đang đứng im tại chỗ nhìn Trình Kiêu đang bị vùi một nửa người trong sàn đấu, hơi thở hổn hển.

“Lúc này, có lẽ Trình đại sư không chết cũng đã bị thương nặng rồi!” Lạc Vô Cực thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng đợi đến khi bụi mù tan đi, hai tay đặt trước trán của Trình Kiêu chậm rãi mở ra, ngoài việc trên quần áo có chút bụi thì không còn chút thương tích nào cả.

Anh nhìn Lạc Vô Cực băng ánh mắt lạnh lùng, không chút dao động: “Đánh xong rồi chứ?”

“Nếu đã đánh xong thì đến lượt tôi.”

Các khán giả xung quanh gần như hoá đá, không nói được dù chỉ một câu.

“Không… Không ngờ cậu ta lại không sao!”

“Đỡ đòn tấn công mạnh như thế mà cậu ta lại không sao!”

“Lợi hại thật đấy!”

Ba con Hồ Duy Hâm sa sầm mặt: “Tên ranh con này chịu đòn cũng giỏi đấy, thế này mà cũng không thể đánh chết cậu ta!”

Hồ Phi mắng: “Mẹ kiếp, lại coi thường tên ranh này rồi!”

Ngạo Tứ Hải cũng tỏ vẻ khó tin: “Con mẹ nó, không ngờ cái tên này lại không sao! Lợi hại thật đấy, Trình đại sư của Lĩnh Nam đúng là danh bất hư truyền!”

Ngạo Trường Không nhìn con trai, nghiêm túc hỏi: “Có phải con từng đắc tội Trình đại sư không?”

Ngạo Tứ Hải cười ngượng ngùng: “Cũng không thể nói là đắc tội được, chỉ là lúc đi cùng với Hồ Phi thì có châm chọc mấy câu thôi!”

Nét mặt Ngạo Trường Không vô cùng nặng nề, ông ta khẽ quát: “Cái thằng nhóc chết tiệt này, một nhân vật mạnh như thế mà con cũng dám gây chuyện, con muốn chết cũng đừng lại liên luy đến gia tộc chúng ta!”

“Đợi sau khi Hội Tứ Hùng kết thúc, con lập tức đi xin lỗi Trình đại sư cho ba!”

Ngạo Tứ Hải tỏ vẻ đau khổ: “Không phải chứ, ba bảo con đi xin lỗi một tên ăn bám, thì sau này con còn sống thế nào được nữa!”

“Nếu không nói xin lỗi, thì con sẽ không thể sống tiếp ngay bây giờ. Ngạo Trường Không mắng.

“Được, con sẽ nói xin lỗi” Ngạo Tứ Hải cắn răng, đảo mắt từ phía Trình Kiêu trên sàn đấu về phía Hồ Phi.

“Đều do tên ngu ngốc Hồ Phi này, nhà họ Hồ bọn họ tìm Thương Thần làm chỗ dựa, lại làm hại đến con.”

“Tốt nhất là Trình đại sư có thể đánh bại Lạc Vô Cực, sau đó tiêu diệt nhà họ Hồ các người.”

Sắc mặt nữ thần lạnh lùng Thẩm Mật tái mét, thực lực Trình Kiêu càng mạnh mẽ, cô ta càng thấy ngượng ngùng.

“Không… Không ngờ anh ta lại mạnh đến thế!”

“Lúc trước Hồ Phi sỉ nhục anh ta như thế, anh ta cũng không phản kháng. Người này che giấu kỹ thật!”

“Có lẽ anh ta chỉ là coi thường mấy người chúng tôi mà thôi!”

Thẩm Mật chợt cười khổ, sống đến từng này tuổi, trước giờ luôn là cô ta coi thường người khác, đây là lần đầu tiên nếm trải cảm giác bị người khác coi thường.

“Cảm giác này thật sự rất khó chịu!”

Bây giờ, cuối cùng Thẩm Mật cũng đã hiểu vì sao những người.

đàn ông bị cô ta coi thường lại có vẻ mặt đau khổ như vậy.

Sắc mặt Y Doãn dễ nhìn hơn rất nhiều, ông ta thở phào một hơi: “Trình đại sư đúng là Trình đại sư! Đòn tấn công mạnh như thế cũng không thể làm hại đến cậu ta”

Y Linh cũng yên tâm hơn: “Anh Trình Kiêu, anh phải cố lên!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.