Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1628



Chương 1628

Trình Kiêu đi đến, hỏi một chị gái đứng phía sau một hàng ngũ trong đó: “Không phải nói là không bán ra ngoài sao? Vì sao mọi người còn muốn xếp hàng?”

Chị gái này nhìn Trình Kiêu một cái, nói ra: “Cậu là người nơi khác đến xin thuốc à! Cũng không phải là Dược Thần Cốc không bán ra bên ngoài, mà là đổi một cách khác bán ra.”

Ánh mắt Trình Kiêu hơi động: “Đổi một cách khác bán ra?”

Chị gái kia nói: “Chính là trao đổi, cậu muốn xin thuốc gì, vậy dùng đồ vật ngang giá trao đổi với Dược Thần Cốc.”

“Bình thường mọi người đều dùng dược liệu trao đổi, đặc biệt là những loại dược liệu hiếm có. Nghe nói người của Dược Thần Cốc rất thích mấy món đồ ly kỳ cổ quái.”

“Tôi nghe n. n trước có người dùng một viên đá đổi được ba viên linh đan của Dược Thần Cốc.”

“Mỗi một viên đan dược của Dược Thần Cốc đều có thể bán với.

giá hơn ba tỷ, hơn nữa vẫn luôn là bảo bối cung không đủ cầu.”

“Lần này tôi cũng lên núi nhặt được một viên đá, cho nên mới tới thử vận may.”

Nói xong, chị gái kia lấy một chiếc túi vải từ trong túi áo ra, cẩn thận từng li từng tí mở túi vải ra, để lộ một viên đá kỳ lạ to chừng bàn tay.

Trình Kiêu thoáng nhìn, viên đá kia có màu sắc kỳ lạ, hình dáng cũng rất kỳ lạ, nhưng chỉ là viên đá bình thường, có lẽ chị gái này phải thất vọng rồi.

Nhưng mà Dược Thần Cốc này đang giở trò quỷ gì? Thảo nào nhiều người xếp hàng như vậy, xem ra có rất nhiều người đều ôm thái độ tìm vận may đến trao đổi, cũng không phải là bệnh nhân cần chữa bệnh.

Lúc này, một chiếc siêu xe màu trắng ngang ngược phóng tới.

Thực hiện động tác cua gấp hoàn mỹ, xe đua dừng ở bên cạnh cửa chính, chỉ cách nơi cô gái đang quỳ một mét.

Cửa xe mở ra, một thanh niên ra vẻ kiêu căng, ăn mặc thời thượng bước xuống từ trong buồng lái Vừa vặn đá một chân lên người cô gái kia.

“Ăn mày từ đâu tới, dám chặn đường anh đây!” Thanh niên mắng to, sau đó đá một phát lên người cô gái, khiến cô gái ngã xuống mặt đất.

Mọi người xung quanh đều hơi tức giận, rõ ràng là anh ta đi không nhìn đường, đá lên trên người cô gái, thế mà còn trách cô gái chặn đường anh ta.

Lý nào lại như vậy!

Nhưng mà, mặc dù mọi người không ưa hành động của thanh niên, nhưng lại không có ai dám đứng ra đòi lại công bằng cho cô gái kia.

Cô gái bị đá ngã xuống mặt đất, không nói một lời, cúi đầu di chuyển sang chỗ khác quỳ xuống.

“Vẫn không cút!”

Cô gái không phản kháng, nhưng thanh niên kia cũng không có.

ý định buông tha cho cô ấy, bước lên phía trước, lại giơ chân đá vào người cô gái.

Nếu như lần này đá trúng, chỉ với cơ thể gầy yếu của cô gái, e rằng sẽ gãy mất mấy khúc xương.

Trong lúc nguy cấp, bóng hình Trình Kiêu chợt lóe, ngăn ở trước người cô gái.

Cú đá kia của thanh niên trực tiếp đá lên trên người Trình Kiêu, nhưng còn chưa chạm đến cơ thể Trình Kiêu thì đã chạm phải lồng phòng hộ do Trình Kiêu dùng linh lực ngưng tụ thành.

m Thanh niên kêu lên thảm thiết, ôm chân của mình, lập tức ngồi xuống dưới đất.

“Chân của tôi, chân của tôi gãy rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.