Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1637



Chương 1637

Cậu Nghiêm đầy vẻ ngạo mạn: “Trình độ của anh, tôi sẽ không nghỉ ngờ, có điều tôi đã thông báo cho đại quản gia rồi, ông ấy sẽ sớm đích thân qua đây xét duyệt”

“Nếu anh có ý kiến gì thì đợi đại quản gia đến rồi anh tự nói với ông ấy nhé.”

Người thanh niên xét duyệt nhíu mày, nếu như chỉ là Cậu Nghiêm, anh ta sớm đã một chân đá bay rồi Anh ta chỉ là kiêng dè cậu của Cậu Nghiêm, cũng chính là đại quản gia của Dược Thần Cốc.

Hiện tại, đại quản gia đích thân tới đây, với quyền hạn của anh ta, đương nhiên không thể chống lại.

Thấy người thanh niên xét duyệt không nói gì, Cậu Nghiêm đầy vẻ đắc ý.

“Được rồi, anh cứ làm theo lời tôi nói trước đi. Đồ vật của người này là giả, đuổi hai người bọn họ ra ngoài.” Cậu Nghiêm chỉ vào Trình Kiêu, gầm lên với vẻ mặt hung ác.

Người thanh niên xét duyệt im lặng, đương nhiên anh ta sẽ không đuổi Trình Kiêu đi.

Thân là người của Dược Thần Cốc, anh ta biết rất rõ ràng về giá trị của một viên đan dược cực phẩm.

Mặc dù, Dược Thần Cốc không thiếu đan dược cực phẩm, nhưng đan dược cực phẩm của Dược Thần Cốc lại rất hiếm, nếu như có thể có thêm một viên, các thiên tài của Dược Thần Cốc sẽ có thể tiến hành nghiên cứu, cho đến khi điều chế ra phương thuốc của viên đan dược cực phẩm này.

Chuyện này giống như một quốc gia lạc hậu, nhặt được máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của người Mỹ, chỉ cần nghiên cứu kỹ, toàn bộ chiếc máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm này đều là bảo bối.

Thế nhưng, Cậu Nghiêm rõ ràng là đang lấy công báo thù riêng, hơn nữa phía sau anh ta còn có đại quản gia chống lưng, người thanh niên xét duyệt cũng không còn cách nào.

Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc áo trường bào màu trắng sải bước đi tới.

“Cậu!” Nhìn thấy người tới, Cậu Nghiêm lập tức kêu lên với vẻ kinh ngạc vui mừng.

Các nhân viên an ninh ở cửa lập tức đứng nghiêm, hành lễ, đồng thanh hô: “Xin chào quản gia!

Nhìn thấy đại quản gia, người thanh niên xét duyệt cũng cúi đầu nói: “Chào đại quản gia.”

“Ừ”’ Đại quản gia khẽ ừ một tiếng, tràn đầy uy quyền.

“Việc xét duyệt thế nào rồi? Tôi nghe nói có người lấy đan dược giả ra muốn lừa gạt để qua cửa, cậu phải xem cẩn thận đấy.” Đại quản gia căn dặn với lời nói xâu xa.

Cậu Nghiêm lặng lẽ đến bên cạnh đại quản gia, thì thầm mấy câu vào tai đại quản gia, ánh mắt không ngừng nhìn Trình Kiêu với vẻ âm độc.

Rõ ràng là anh ta đang nói xấu Trình Kiêu.

Đại quản gia nhìn Trình Kiêu một cái, gật đầu nói: “Cậu biết rồi.”

Người thanh niên xét duyệt nhìn đại quản gia, cúi đầu nói: “Nếu đại quản gia đã đến rồi, vậy tôi cũng không dám ở đây qua mặt nữa, tiếp theo mời đại quản gia xem qua.”

Người thanh niên rất biết tiến lùi Đại quản gia cười haha, nói với vẻ khiêm tốn: “Không cần không cần, cậu là nhân viên xét duyệt, vẫn là để cậu làm đi, tôi ở bên cạnh xem là được.”

Nhân viên xét duyệt chửi thầm trong lòng, anh ta vốn muốn rời đi, nhưng đại quản gia rõ ràng còn âm hiểm hơn anh ta nghĩ.

Đây không phải là bảo anh ta gian lận vì tư lợi sao? Nếu xảy ra chuyện gì, người mà phía trên trách phạt vẫn là anh ta.

Nhưng mà, anh ta cũng không dám chống đối đại quản gia, quan hơn một cấp ép chết người mà!

Dược Thần Cốc phân cấp nghiêm ngặt, cấp dưới phải phục tùng nghiêm ngặt đối với cấp trên.

Có điều, nhân viên xét duyệt cũng không phải là kẻ ngu ngốc, nếu đại quản gia đã muốn để anh ta gánh tội, vậy thì anh ta nhất định cũng phải kéo đại quản gia xuống nước.

“Hai người các anh đã thông quan xét duyệt, có thể đi vào rồi.”

Nhân viên xét duyệt nói với Trình Kiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.