Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1655



Chương 1655

Những người chưa từng nghe tới uy danh của Trình đại sư thì lập tức sửng sốt.

“Cái gì, cậu ta ngay cả Thương thần Lạc Vô Cực cũng giết! Vậy thực lực của cậu ta ở cảnh giới gì?”

“E là đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết rồi! Chúng ta muốn giết cậu ta, tôi thấy rất khó!”

“Vậy cũng chưa chắc, có lẽ lời đồn có hơi quá? Một tên nhóc hai mươi tuổi như cậu ta thật sự có thể giết chết Lạc Vô Cực sao?

Tôi thấy không thể nào!”

“Đúng, chúng ta nhiều người như vậy, lẽ nào lại sợ một tên nhóc như cậu ta!”

“Cùng lên!”

Các cường giả của Dược Thần Cốc từ từ áp sát Trình Kiêu.

Tam trưởng lão quát lớn một tiếng: “Tấn công!”

Ngay lập tức, mọi người toàn lực phát động công kích đối với Trình Kiêu.

Một trận linh lực dao động, trong ba mét xung quanh Trình Kiêu xuất hiện một vòng ánh sáng màu vàng.

Tiểu Cúc đứng ở đẳng sau Trình Kiêu, đầu luôn cúi thấp, bỗng ngẩng đầu lên, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập sự kiên định Trình Kiêu truyền âm nói: “Không cần sợ, những người này không làm tôi bị thương được.”

Công kích của tất cả mọi người đánh vào màn chắn ánh sáng vàng xung quanh Trình Kiêu, phát ra âm thanh bụp bụp.

Nhưng Trình Kiêu và Tiểu Cúc đứng ở bên trong màn chắn ánh sáng vàng lại không chịu ảnh hưởng.

Mạc Tu Võ và tam trưởng lão mặt mày sững sờ.

“Xem ra lời đồn liên quan tới tên nhóc này rất có khả năng là thật” Tam trưởng lão mặt mày sững sờ nói Mạc Tu Võ nói: “Xem ra chỉ dựa vào chúng ta thì e là không giữ.

được cậu ta.”

Tam trưởng lão chợt kinh ngạc: “Ý của cốc chủ là mời lão tổ tông xuất mã sao?”

Mạc Tu Võ thở dài một tiếng: “Cũng chỉ có thể như vậy.”

Tam trưởng lão nói: “Vậy cốc chủ đi mời lão tổ tông đi, ở đây tôi chống đỡ trước.”

“Được.” Mạc Tu Võ không chần chừ, nhìn chiến trường rồi nhanh chóng rời đi.

Trình Kiêu nhìn thấy Mạc Tu Võ rời khỏi đại điện, nhưng anh không ngăn cản, nếu Dược Thần Cốc có át chủ bài gì, vậy thì cứ việc dùng, anh cũng dễ giải quyết luôn, bớt phiền phức.

Những người tấn công Trình Kiêu kia phát hiện căn bản không phá được phòng ngự của Trình Kiêu. Ai ai cũng sững sờ, bọn họ dừng công kích.

“Như này cũng mạnh quá rồi!”

“Cậu ta còn là con người không?”

“Tấn công của nhiều người chúng ta, cậu ta vậy mà dễ dàng chặn được như thế!”

Đám cường giả của Dược Thần Cốc nhìn nhau.

Giọng nói lạnh nhạt của Trình Kiêu bỗng vang lên: “Không đánh nữa à? Vậy tới lượt tôi đánh.”

“Đại Đạo Thập Tám Thức thức thứ nhất, Đoạn Sơn Thức!”

Trình Kiêu bước ra một bước, một quyền đám về phía mọi người ở đăng trước.

Quyền phong hướng tới giống như dao cắt đậu phụ, sắt chém.

bùn, tất cả cường giả của Dược Thần Cốc đều bị một quyền đấm bay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.