Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1657



Chương 1657

“Gọi nốt người bên trong ra đi!” Trình Kiêu mặt không cảm xúc nói.

Sắc mặt của Mạc Tu Võ không thay đổi, trong lòng lại kinh ngạc: “Lão tổ lúc này còn chưa tỉnh, tên nhóc này lại có thể cảm nhận được sự tồn tại của lão tổi”

“Phải biết, lúc này lão tổ tiến vào trạng thái ngủ đông, cậu ta rốt cuộc cảm ứng được kiểu gì!”

Mạc Tu Võ hừ lạnh một tiếng: “Oắt con, muốn gặp lão tổ, qua ải của tôi trước!”

Mạc Tu Võ lăng không nhảy lên, giống như một con chim lớn, lao về phía Trình Kiêu.

Một quyền này từ trên cao nhìn xuống, uy mãnh bá đạo, khí thế kinh người, phát ra những trận âm thanh xé toạc không khí.

Trình Kiêu lạnh nhạt liếc nhìn, tùy tiện tung một quyền, không có bất kỳ khí thế nào, so với một quyền đó của Mạc Tu Võ, thật sự.

vô cùng yếu.

Bụp!

Hai quyền va chạm, kết quả lại quá bất ngờ, một quyền nhìn trông khí thế kinh người đó của Mạc Tu Võ lại không chịu nổi một kích, bị một quyền của Trình Kiêu đánh bay.

Trình Kiêu đứng tại chỗ, không nhúc nhích, sắc mặt bình thản.

Mạc Tu Võ lùi mãi tới trước căn nhà lầu mới dừng lại, trong lòng vô cùng kinh ngạc: “Tu vi của mình là Hóa Cảnh đại thành, vậy mà ngay cả một quyền tùy tiện của tên nhóc này cũng không chặn được!”

“Chẳng trách cậu ta ngay cả Lạc Vô Cực cũng có thể giết chết!

Thực lực của cậu ta, ít nhất cũng là cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong!

Ở một bên, trong lòng tam trưởng lão cũng vô cùng sốc.

Đồng thời, thầm cảm thấy may mắn quyết định vừa rồi vô cùng anh minh. Nếu ông ta không dẫn Trình Kiêu tới, với thực lực của ông ta, sợ là một chiêu cũng không chặn được.

Mm mặt mày nghiêm trọng, trên hai tay xuất hiện hai ngọn lửa, phản chiếu gương mặt đỏ rực của ông ta Tam trưởng lão mặt mày nghiêm nghị: “Xem ra, cốc chủ chuẩn bị buông tay liều rồi! Ngay cả bản lĩnh của gia tộc cũng lấy ra rồi!”

Hai ngọn lửa trên hai tay Mạc Tu Võ càng ngày càng lớn, nhìn trông cực kỳ hãi người, giống như cả người có thể đốt cháy bất cứ lúc nào.

“Oắt con, chịu chết!”

“Bạo Liệt Quyền!”

Mạc Tu Võ để lại một tàn ảnh tại chỗ, tốc độ nhanh như tia chớp, ông ta nhảy lên cao, hai năm đấm giơ lên, đấm về phía đầu của Trình Kiêu “Tam trưởng lão, còn không động thủ!” Người ở trên không, Mạc Tu Võ lớn tiếng quát.

Tam trưởng lão sớm đã ở bên chờ đợi thời cơ, nghe thấy lời gọi của Mạc Tu Võ, sớm đã ầm chuẩn bị tuyệt chiêu, đột nhiên tung ra.

“Ám Ảnh Trảo!”

Một cánh tay của tam trưởng lão biến thành màu đen, trong màu đen lập lòe ánh sáng kim loại.

Nhìn trông vừa quỷ dị vừa nguy hiểm.

Hai người đều dốc toàn lực, sử dụng võ kỹ cũng là cái mạnh nhất của mình.

Dù là đổi thảnh đại tông sư Hóa Cảnh đỉnh phong cũng không dám lơ là.

Nhưng Trình Kiêu lại có vẻ mặt bình tĩnh, yên lặng đứng ở đó.

Đợi khi hai người công kích tới phạm vi ba mét quanh cơ thể của anh thì anh mới tung một chưởng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.