Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1664



Chương 1664

“Tôi thật sự rất mong chờ! Ha ha ha…”

Lão tổ của nhà họ Mạc ngửa đầu lên trời cười to, vẻ mặt vô cùng điên cuồng.

Mạc Tu Võ trực tiếp quỳ xuống, kinh sợ kêu lên: “Lão tổ, không thể sử dụng! Nếu thứ đó thật sự ra ngoài, cả Á tộc sẽ gặp đại nạn!”

“Tới lúc đó, chúng ta chính là tội nhân của Á tộc!”

Lão tổ của nhà họ Mạc hừ lạnh một tiếng: “Phế vật! Gia chủ của nhà họ Mạc đời này sao lại chọn cậu chứ!”

“Nếu nhà họ Mạc chúng ta đã không thể tồn tại, vậy thì thế giới này tồn tại còn có ý nghĩa gì? Không bằng kéo cả thế giới bồi táng cho nhà họ Mạc chúng ta!”

Mạc Tu Võ mặt mày kinh sợ: “Lão tổ, ngài sao lại có loại suy nghĩ này chứ!”

Lão tổ của nhà họ Mạc không có đếm xỉa tới Mạc Tu Võ, mà nhìn Trình Kiêu, cười nói với vẻ điên cuồng: “Oắt con, muốn biết tôi đã làm gì không?”

“Nể tình mọi người đều phải chết, tôi nói cho cậu.”

“Một nghìn năm trước, một đời Thần trận sư Tử Huyền chân nhân dẫn dắt lực lượng của cả giới tu hành, phong ấn yêu thú thượng cổ – chồn vàng Tử Mộc, và tạo ra Vạn Mộc Phong Linh Trận, ngày đêm không ngừng hấp thụ linh lực của chồn vàng Tử Mộc, muốn tiêu hao chết con yêu thú thượng cổ này”

“Tôi vừa rồi chỉ phá hỏng Vạn Mộc Phong Linh Trận, vậy nên những cây cối dùng để hấp thụ chồn vàng Tử Mộc này đều chết khô”

“Những hoa cỏ cậu nhìn thấy đang điên cuồng sinh trưởng, đó là vì lực lượng của chồn vàng Tử Mộc đang nhanh chóng khôi phục.”

“Nó sắp ra ngoài rồi. Mà thế giới này cũng không có Thần trận sư mạnh như Tử Huyền chân nhân nữa, tới lúc đó, cả thế giới đều sẽ bồi táng cho tôi!

“Đúng rồi, rất nhanh cậu cũng sẽ chết, người thân bạn bè của cậu cũng sẽ chết! Cậu không thắng được tôi, ha ha, cậu không thắng được tôi đâu!”

Mạc Tu Võ lắc đầu với vẻ khó tin: “Điên rồi, lão tổ điên rồi!”

Tam trưởng lão trực tiếp ngồi nhũn dưới đất, vẻ mặt kinh sợ: “Xong rồi, yêu thú thượng cổ, ai có thể đối phó.”

Trình Kiêu lạnh lùng nói: “Cho dù tôi không tới, ông có phải cũng chuẩn bị phá hủy Vạn Mộc Phong Linh Trận, thả yêu thú thượng cổ đó ra ngoài hay không?”

“Ông luyến tiếc thế gian, không cam tâm chết đi, vậy nên ông muốn khiến cả thế giới bồi táng cho ông, ông đã điên rồi.”

Lão tổ của nhà họ Mạc cười ha hả nói: “Cậu nói không sai, tôi không cam tâm chết đi. Tôi sống hơn hai trăm tuổi, liều mạng tu luyện, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sinh tử luân hồi. Dựa vào đâu chứ? Tôi không cam tâm!”

“Không nói những điều này, dù sao đại trận phong ấn đã bị tôi phá hỏng, trên thế giới này không có Thần trận sư mạnh như Tử Huyền chân nhân nữa, tất cả mọi người đều sẽ chết. Có nhiều người bồi táng cho tôi như thế, tôi rất hài lòng.”

Trên mặt Trình Kiêu lộ ra vẻ khinh thường: “Không sai, thế giới này quả nhiên không có Thần trận sư mạnh mẽ, nhưng còn có lực lượng khác. Lực lượng mạnh tới mức ông không thể tưởng tượng, ông muốn khiến cả thế giới bồi táng cho ông, nằm mơ đi!”

Cái Trình Kiêu nói chính là vũ khí hạt nhân, cho dù yêu thú thượng cổ đó mạnh tới mức nào, một quả bom hạt nhân bảo đảm tiêu diệt nó rồi.

Càng đừng nói còn có bom Hydro khủng bố hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.