Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 440



CHƯƠNG 440

Những người đằng sau khi ngu ngơ trong thời gian ngắn ngủi, lập tức lấy lại tinh thần quay đầu, chạy vội về phía trên bờ.

Có điều, cuối cùng chỉ có năm người còn sống lên bờ.

Những người còn lại, toàn bộ táng thân đầm nước, màu đỏ sậm của máu, nhuộm đỏ đầm nước mấy chục mét vuông.

Con ác giao nhìn thấy đám người thoát đi, cũng không đuổi, mà là tiềm phục tại trong nước, canh giữ ở bên cạnh Long Tiên Quả, lộ ra hai con mắt như chuông đồng, lẳng lặng nhìn chằm chằm đám người trên bờ.

“Quả nhiên có yêu thú!”

“Tin đồn lại là thật!”

Những người không có xuống nước kia lộ ra vẻ hoảng sợ, còn cảm thán mình hơi may mắn.

Truyền thuyết yêu thú liên quan tới Đầm Ác Long vẫn luôn có, nhưng những người chưa từng thấy tận mắt đều không tin.

Bây giờ, rốt cục đã tin tưởng.

“Rốt cuộc là quái vật gì? Cá sấu sao? Không giống mà!” Có người hỏi thăm.

“Đó là một con giao long, rất khó đối phó!” Một lão giả nhíu mày nói.

Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Mã Lâm Lâm lộ ra vẻ kinh hãi, cô ta chưa bao giờ thấy giao long khủng lồ như thế.

“Minh Ngọc chân nhân, ngài có thể đối phó con quái vật này sao?” Mã Lâm Lâm hỏi trung niên nhân áo xám bên cạnh.

“Nếu như nó lên bờ, có lẽ ta có biện pháp. Nhưng, nếu như nó một mực trốn ở trong nước, ta cũng bất lực.”

“Nếu không chúng ta nghĩ biện pháp dẫn nó lên bờ?” Mã Lâm Lâm nói.

Minh Ngọc chân nhân nhìn ác giao tiềm phục tại trong nước, trầm giọng nói: “Súc sinh này vừa rồi rõ ràng có thể giết tất cả mọi người, nhưng nó không có đuổi theo, hiển nhiên rất cảnh giác.”

“Muốn dẫn nó lên bờ, sợ là rất khó!”

Mã Lâm Lâm có chút nóng nảy: “Vậy làm sao bây giờ?”

Minh Ngọc chân nhân nhìn Vương đại sư bên kia, mỉm cười: “Không cần nóng lòng, có người còn nóng lòng hơn chúng ta.”

Mã Lâm Lâm như đã suy nghĩ ra điều gì.

Một bên khác, Vương đại sư chăm chú nhìn con ác giao kia, nhíu mày sâu.

Thực lực của con súc sinh này, Vương đại sư cũng không nắm chắc.

Có điều, bây giờ có nhiều người như vậy, nếu như trước hết cho bọn người và con ác giao này đấu tới mức cả hai bên đều bị tổn thương, khi đó Vương đại sư liền có thể dễ dàng chém giết con ác giao kia, lấy được linh dược.

“Các vị, nếu như ta không đoán sai, đây là một con giao long. Chúng ta muốn lấy được linh dược, trước hết làm thịt nó.”

Đám người trầm mặc.

“Nói thì quá dễ, con súc sinh này hung ác như thế, vừa nãy nhiều người bị ăn sạch như vậy mà không có bất kỳ sức đáp trả lại, chúng ta làm sao làm thịt nó?” Có võ giả lạnh giọng trào phúng.

“Đúng vậy, làm sao có thể giết nó, đây là một con yêu quái đấy!” Một vài người bình thường hoảng sợ kêu lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.