Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 444



CHƯƠNG 444

Trước mắt lướt qua một bóng đen, Trương Thành cảm nhận được ngực mình đau xót, sau đó trước mắt lại xuất hiện một trái tim đỏ tươi đang đập.

“Ồn ào!” Bùi đại sư bóp nát trái tim Trương Thành, tay dính đầy máu tươi xoa xoa trên quần áo Trương Thành.

Thân thể Trương Thành ầm vang ngã xuống.

“A!” Những thủ hạ của Trương Thành, từng tên hoảng sợ tuyệt vọng.

Trương Thế Vinh nhìn chằm chằm bọn hắn, lạnh lùng nói: “Xuống dưới!”

Mấy tên vệ sĩ Trương Thành kia trực tiếp bị dọa khiếp sợ, xuống dưới chắc chắn sẽ bị ăn hết.

“Cậu gi3t ch3t ông chủ của chúng ta, tôi phải báo cảnh sát!”

Phốc!

Tên vệ sĩ muốn báo cảnh sát kia lập tức bước theo con đường của Trương Thành.

Trương Thế Vinh cười lạnh: “Nơi này là Đầm Ác Long, mày cho rằng là nội thành ư? Coi như giết các người đi, rồi đẩy tội cho giao long, không có chứng cứ có thể làm chứng cho các người.”

“Xuống dưới!” Bùi đại sư không nhịn được mà quát lạnh.

“Tôi xuống, tôi xuống, đừng giết tôi!” Mấy tên vệ sĩ trực tiếp sợ tè ra quần, bị Bùi đại sư khoét ra trái tim bóp nát ở trước mặt mình, còn không bằng xuống dưới liều mạng với ác giao, nói không chừng còn có cơ hội sống sốt.

Mấy tên vệ sĩ chậm rãi xuống nước, ánh mắt Trương Thế Vinh lại quét về phía những người còn lại.

“Các người cũng xuống dưới!”

Những người kia lộ vẻ hoảng sợ, nhưng lại không dám có bất kỳ ý tứ làm trái với ý anh ta, vừa rồi Trương Thành và tên kia vệ sĩ là tấm gương.

Giờ phút này bọn họ hối hận tới mức hận không thẻ tát cho mình mấy bạt tai, bản thân không nên tới nơi thị phi này mà.

Mấy chục người bị Trương Thế Vinh bức hiếp, đi từ từ vào đầm nước, con ác giao kia nhìn những người này từ phía xa xa, không nhúc nhích ghé vào bên cạnh Long Tiên Quả, tựa hồ cũng không có dự định công kích.

Trình Kiêu và Tô Lương Tử đứng phía sau đám người, không ở trong hàng ngũ Trương Thế Vinh xua đuổi xuống nước.

Hiển nhiên, Trình Kiêu cũng không có ý định ra tay cứu của những người này.

Tham lam thì cần phải trả giá đắt.

“Nhanh lên, lề mà lề mề làm gì!” Trương Thế Vinh quát lớn.

Mấy chục người xuống nước, tiếp tục đi về phía trước, thời gian dần trôi qua, nước đã tràn qua cổ bọn họ, chỉ có thể bơi đi qua.

Nhưng con ác giao kia thế mà còn không hề nhúch nhích.

Luôn chờ đến đám người bơi tới ở giữa đầm nước, ác giao kia đột nhiên chui vào trong nước, làm toát ra mấy bọt nước lớn.

“Trốn!”

Không biết ai hô to một tiếng, tất cả mọi người lập tức liều mạng bơi trở về.

Trương Thế Vinh tức chửi ầm lên: “Mẹ nó, các ngươi bơi về sớm như vậy làm gì, súc sinh kia làm sao có thể lên bờ! Tấn công, công kích nó, đánh nó cho đau, nó mới có thể lên bờ!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.