Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 663



CHƯƠNG 663

“Vậy sao bọn họ không về?”

Các bạn học xung quanh đều tỏ thái độ cao ngạo, việc không liên quan đến mình, thậm chí còn cười giễu cợt, nhìn họ với vẻ hả hê khi người khác gặp nạn.

Dù sao ít hơn một người có nghĩa là ít hơn một đối thủ cạnh tranh, rất nhiều sinh viên đều vui mừng nghe ngóng.

Đám Cố Tu Nhiễm ở cách đó không xa lại mang vẻ mặt đắc ý.

“Cậu Cố, chị họ của cậu lợi hại thật!” Thẩm Dũng giơ ngón tay cái lên nói.

“Đúng thế, vừa nãy tôi nghe mấy người họ còn nói chị họ công bằng vô tư, thái độ bình dị dễ gần. Chắc là bọn họ nằm mơ cũng không ngờ lại bị đuổi ra ngoài như thế này!” Vương Vũ Hàm đắc ý nói.

“Y Linh à Y Linh, chẳng phải cô là hoa khôi sao? Suốt ngày giả vờ là nữ thần trong sáng, mê hoặc cậu Cố thần hồn điên đảo. Lần này là cô tự tìm chết, vì tên khốn Trình Kiêu kia mà đắc tội cậu Cố. Nếu không, lần tuyển chọn này đúng là tôi chẳng thể tranh được với cô.”

“Ha ha, đi, chúng ta qua đó tiếp tục đả kích bọn họ!” Nghiêm Học Văn nở nụ cười xấu xa.

Mấy người đi về phía Trình Kiêu.

Trương Tư Tổ tức giận nói: “Các anh đang lấy việc công báo thù riêng, thế mà chúng tôi còn coi cô thư ký tồi của các anh là người tốt, không ngờ cô ta lại nham hiểm như vậy!”

“Chúng ta nên nghĩ ra cô ta và Cố Tu Nhiễm là cùng một giuộc sớm hơn mới đúng!”

Nhân viên công tác lạnh lùng nói: “Quyền giải thích chọn nhân vật lần này thuộc về chúng tôi, các cô các cậu không có quyền chất vấn, mời các cô cậu rời khỏi đây ngay lập tức!”

“Nếu không tôi sẽ xử lý như kẻ gây rối.”

Cầm Thú thuyết phục: “Thôi vậy, mẹ kiếp, lần này chúng ta nhận thua đi.”

Y Linh phẫn nộ nói: “Cho dù quyền quyết định là của các anh, nhưng tối thiểu thì chúng tôi cũng có quyền được biết chứ, dựa vào đâu mà các anh lại vô duyên vô cớ nói rằng chúng tôi không thích hợp?”

“Nếu các anh không thể cho chúng tôi lý do thuyết phục thì chúng tôi sẽ đi tìm Dương Oánh để khiếu nại! Tôi tin, Dương Oánh sẽ cho chúng tôi công lý!”

Trương Tư Tổ hét lên: “Đúng, vừa nãy trợ lý Lưu kia đã nhận quà của chúng tôi rồi, cho rằng cô ta muốn chối bỏ cũng không chối được!”

Lúc này, giọng nói của trợ lý Lưu đột nhiên vang lên trên sân khấu: “Các bạn sinh viên, tôi đã nhận được tâm ý của các bạn. Cảm ơn các bạn đã dành tình cảm cho tôi.”

“Nhưng vì sự công bằng của buổi tuyển chọn lần này, tôi sẽ để những món quà này ở đây, lát nữa khi buổi tuyển chọn kết thúc, mọi người lên nhận lại nhé.”

Trương Tư Tổ lập tức trợn mắt há mồm.

“Mẹ kiếp, sao cô ta có thể như vậy? Cô ta là tiên tri à?”

Hai nhân viên giễu cợt: “Bây giờ các cậu còn gì muốn nói nữa không?”

Cầm Thú phẫn uất: “Trợ lý Lưu này đúng là con cáo già! Chắc cô ta đã đoán trước được đến lúc đó chúng ta sẽ lấy chuyện cô ta nhận quà ra để nói nên mới ra tay trước, tỏ ra mình là người công bằng, ngăn chặn việc chúng ta khiếu nại cô ta nhận quà.”

“Lợi hại, người phụ nữ này tuổi còn trẻ mà thật sự rất mưu mô! Khâm phục, khâm phục!” Dương Thiên Hữu cảm thán.

“Mời mấy cậu!” Nhân viên công tác lạnh giọng nói.

“Hừ, đi thì đi! Không chọn tôi là tổn thất của các người!” Trương Tư Tổ tức giận quay lưng bỏ đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.