Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 682



CHƯƠNG 682

Trình Kiêu nói xong thì cắn nuốt luôn tia tàn hồn của người tộc Huyễn Ma này. Nó có thể giúp lực lượng của anh được nâng cao lên không ít. Hơn nữa, tuyệt đối không thích hợp giữ lại tồn tại như vậy trên trái đất, nếu không sẽ gây ra mối họa lớn.

Ý thức của Trình Kiêu rời khỏi mặt dây chuyền, bên ngoài mới chỉ trôi qua mấy phút mà thôi.

“Trình thần y, thế nào rồi?” Ông Hướng căng thẳng hỏi.

Trình Kiêu nói: “Đã thành công rồi. Tôi tới khám cơ thể của ông.”

“Vậy là thành công à? Hoang đường!” Hướng Trạch Nam cười lạnh với vẻ xem thường: “Anh làm sao chứng minh?”

Ông Hướng trừng mắt nhìn anh ta, Hướng Trạch Nam không dám lỗ mãng nữa.

“Trình thần y, mời!” Ông Hướng nói.

Trình Kiêu kiểm tra cơ thể của ông Hướng. Ông ta chăm sóc cơ thể rất tốt, ngoại trừ lực tinh thần bị cắn nuốt hơi nghiêm trọng, còn lại đều không có tổn thương gì lớn.

Trình Kiêu có thể luyện ra đan dược chữa trị lực lượng tinh thần, quan trọng là những dược liệu kia quá khó tìm.

Nhưng, bây giờ đã loại bỏ tàn hồn của tộc Huyễn Ma, cho dù không cần đan dược, cơ thể của ông Hướng vẫn có thể dần khỏe lại.

“Tôi chữa trị sơ qua cơ thể ông một lần trước.”

Trình Kiêu đặt một bàn tay ở sau lưng ông Hướng, một linh lực ôn hòa tiến vào cơ thể của ông Hướng, chữa trị tế bào bị tổn thương của ông ta.

Ông Hướng cảm giác rõ ràng được sự thay đổi, lập tức lộ vẻ chấn động: “Trình thần y quả nhiên lợi hại!”

Mười phút sau, Trình Kiêu thả tay ra.

“Được rồi, sau này cảm giá đau đớn như xé rách linh hồn sẽ không xuất hiện nữa.” Trình Kiêu nói.

“Thật sao?” Vừa nghe được lời này, ông Hướng đương nhiên cảm giác khó có thể tin được.

Trình Kiêu nói: “Thứ không sạch sẽ trong mặt dây chuyền này đã bị loại bỏ, đương nhiên là thật rồi.”

Trong mắt Hướng Trạch Nam lóe lên sự độc ác.

“Ba, công ty còn có vài chuyện, con đi trước đây!” Hướng Trạch Nam nói.

“Đi đi!” Ông Hướng gật đầu.

Hướng Trạch Nam dẫn theo Vương thần y rời đi, Trình Kiêu quay đầu liếc nhìn anh ta, dường như suy nghĩ tới điều gì.

Dương Oánh lo lắng hỏi: “Ân sư, ngài cảm thấy thế nào?”

Ông Hướng hoạt động cơ thể, mỉm cười nói: “Tôi cảm giác tinh thần sảng khoái!”

“Tốt quá rồi!” Dương Oánh vui vẻ nói.

Ông Hướng nhìn về phía Trình Kiêu: “Đó là nhờ có Trình thần y!”

Trình Kiêu lại nhìn mặt dây chuyền trong tay, hỏi: “Ông Hướng, ông nhận được mặt dây chuyền này từ đâu?”

Ông Hướng nghĩ ngợi: “Hình như là con trai tôi tặng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.