Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 765



CHƯƠNG 765

Mọi người bàn tán xôn xao, rất nhiều người đều nhìn Vương Đỗ Lan như đang nhìn bệnh dịch. Mấy người khi nãy còn bàn chuyện làm ăn với Vương Đỗ Lan đã tránh đi xa, chỉ sợ nhà họ Tống sẽ hiểu lầm.

Trong nháy mắt, xung quanh Vương Đỗ Lan hình thành một vùng chân không. Dường như tất cả mọi người đều muốn phủi sạch quan hệ với bà ta, sợ bị nhà họ Tống hiểu lầm.

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng xôn xao.

Mấy đổng sự của Tập đoàn Đông Vương đi vào, đứng ở sau lưng Nghiêm Đạo Minh.

Nghiêm Đạo Minh nhìn Tống Hoa An, cúi người nói: “Chủ tịch Tống, chúng ta đã đến bước đường cùng, không biết Chủ tịch Tống có thể thu nhận không?”

Tống Hoa An đứng lên, cười nhiệt tình: “Các vị, Tống Hoa An vô cùng hoan nghênh!”

Lâm Ngọc tức giận nhìn Nghiêm Đạo Minh: “Tiểu nhân hèn hạ! Dù các ông muốn rút cổ phần thì phải rút lui sớm đi chứ. Vì sao phải đợi tới khi Tập đoàn Đông Vương bị thiếu hụt nguồn vốn mới rút, đây rõ ràng là các người muốn châm dầu vào lửa!” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Lúc trước Chủ tịch tốt với các người như thế, cho các người ưu đãi tốt nhất, ngay cả cổ phòng cũng không có ràng buộc. Dù các người phục tùng nhà họ Tống cũng chưa chắc thoải mái được như lúc ở Tập đoàn Đông Vương!”

Trong mấy cổ đông, có hai người đang đỏ bừng cả mặt, rõ ràng bọn họ thấy có lỗi với Tập đoàn Đông Vương.

Nhưng Nghiêm Đạo Minh đã giải thích lợi và hại cho bọn họ, nói rõ nhà họ Tống quyết tâm tiêu diệt Tập đoàn Đông Vương, một khi Tập đoàn Đông Vương phá sản, vốn ban đầu của bọn họ sẽ mất sạch.

Bây giờ phục tùng nhà họ Tống, chẳng những có thể giữ được tài sản còn có được sự ủng hộ của nhà họ Tống, ngu sao mà không làm?

Người kinh doanh, dù gì cũng đều theo đuổi lợi ích.

Trong đám người vang lên tiếng bàn tán.

“Lần này xem ra Tập đoàn Đông Vương khó thoát khỏi kiếp nạn, nội bộ cũng rối loạn rồi.”

“Những đổng sự này cũng độc ác thật đấy, làm thế này có khác nào rắc muối lên vết thương của Vương Đỗ Lan đâu!”

“Thật ra Tập đoàn Đông Vương phá sản cũng là chuyện sớm muộn. Ai bảo bọn họ phát triển nhanh quá làm gì? Hơn nữa bọn họ còn dám động đến bá chủ là nhà họ Tống, chẳng trách nhà họ Tống sẽ ra tay với bọn họ!”

Cả quá trình Trình Kiêu đều im lặng quan sát, quả nhiên giống như đúc ghi chép kiếp trước.

Nhưng sau đó mẹ cũng sẽ không bị đánh đổ, có lẽ là nhờ Tập đoàn Trường Hà.

Nhưng từ đó về sau Tập đoàn Đông Vương vẫn không thể trở lại như trước kia.

Dù biết sau đó mẹ sẽ hoá giải nguy cơ, nhưng thấy dáng vẻ đau lòng chán nản của mẹ, Trình Kiêu vẫn thấy rất khó chịu.

Cậu Lý đắc ý cười khẩy: “Tên nhóc, nhìn thấy không? Tập đoàn Đông Vương của các người đã bắt đầu lục đục rồi. Cách phá sản còn xa sao? Đến lúc đó, cậu sẽ mấy đi chỗ dựa là Lâm Ngọc, nể tình cậu khá có bản lĩnh, nếu dập đầu cầu xin tôi, tôi có thể suy xét đến chuyện thu nhận cậu.”

Tâm trạng Trình Kiêu đang khó chịu, cậu Lý còn không biết sống chết đụng vào họng súng, Trình Kiêu nhìn về phía cậu Lý, lạnh lùng nói một chữ: “Cút!”

Cậu Lý lập tức như bị sét đánh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.