Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 801



CHƯƠNG 801

“Nếu như cậu ta trở thành rể hiền của ngài Y, vậy đám người Lôi nữ vương nhận sự nhờ vả của ngài Y, ra mặt giúp cậu ta cũng là điều dễ hiểu!”

Một đổng sự khác khinh thường cười khẩy: “Rể hiền cái gì chứ, không phải chỉ là một tên ăn bám thôi sao? Vốn cho rằng cậu ta bản lĩnh lắm, hóa ra chỉ có vậy!”

Ánh mắt ba con Nghiêm Đạo Minh nhìn Trình Kiêu cũng từ nghiêm túc biến thành khinh thường.

“Ầm ĩ cả buổi, hóa ra nhóc con này chỉ là một tên ăn bám!”

Nghiêm Thụy Văn cũng lộ ra vẻ mặt coi thường: “Hừ, một tên ăn bám cũng dám ngông cuồng trước mặt nhiều người chúng ta như vậy, lẽ nào lại có lý đó!”

“Chờ sau khi ngài Y rời đi, cậu ta chết chắc rồi!”

Ngay cả ánh mắt Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu cũng thay đổi.

Thậm chí Vương Đỗ Lan còn có chút đồng tình với Trình Kiêu, nhìn về phía Trình Kiêu, trên mặt lộ vẻ áy náy: “Trình Kiêu, tôi rất biết ơn trợ giúp của cậu với tập đoàn Đông Vương. Nhưng cậu không cần phải làm đến vậy.”

Lâm Ngọc cũng khuyên nhủ: “Đúng vậy, vì giúp chúng tôi, cậu đã trả giá rất nhiều rồi!”

Trình Kiêu tỏ vẻ không biết phải nói gì hơn, anh biết chắc chắn mẹ và chị Lâm Ngọc tin lời bàn tán của những người kia, thật sự coi mình là kẻ ăn bám.

Nếu hôm nay không giải thích rõ ràng, về sau nhận nhau, danh tiếng lẫy lừng cả một đời Đại Đế Thương Sinh anh coi như mất sạch.

Vương Viễn Dương lạnh lùng nhìn Y Doãn: “Hừ, nói như vậy, ngài Y nhất định muốn can thiệp vào chuyện này sao?”

Y Doãn chắp tay nói: “Mặc dù Y mỗ bất tài, nhưng từ trước đến nay đã nói là làm. Hơn nữa nhiều năm như vậy tôi vẫn luôn không làm hết trách nhiệm của một người ba, tôi xấu hổ với mẹ con Y Linh!”

Y Doãn khẽ đưa tay khẽ vuốt mái tóc mềm mại của Y Linh, lộ vẻ áy náy.

“Cho nên, nếu Linh Nhi đã có lời xin giúp, cho dù cược cả tính mạng, tôi cũng phải hoàn thành giúp con bé!” Sắc mặt Y Doãn đầy quyết tâm.

Lời này vào trong tai mọi người lại là một ý khác.

“Hóa ra ngài Y lại cưng chiều con gái như vậy, nhưng từ trước đến nay chưa từng nghe nói ngài Y còn một cô con gái lớn như thế?”

“Xem ra là con gái riêng bên ngoài của ngài Y, thảo nào ông ta áy náy với con gái như vậy. Nhóc con này đúng là may mắn, chắc chắn ngài Y sẽ dùng càng nhiều yêu thương để bù đắp những thiệt thòi của con gái trong suốt những năm này.”

“Nhóc con này làm rể hiền của ngài Y, cũng được cưng chiều lây!”

Nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn Trình Kiêu tràn đầy hâm mộ ghen ghét.

Vương Viễn Dương cười lạnh lùng: “Nhà họ Y ở Giang Nam ra mặt, bảo vệ tập đoàn Đông Vương nho nhỏ cũng không khó. Nhưng, người khác không hiểu gốc gác thật sự của nhà họ Y ông, nhà họ Vương tôi còn có thể không hiểu sao?”

“May mà gia chủ sáng suốt, có chuẩn bị từ trước. Hôm nay cho dù nhà họ Y ông cũng không bảo vệ được tập đoàn Đông Vương!”

Vương Viễn Dương đột nhiên cung kính hô to một tiếng vào hư không: “Xin mời Vương Tông Sư!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.