Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 986



CHƯƠNG 986

Tống An Dân nói: ‘Không thể nào, coi như thăng đó có giỏi võ thì cũng không có khả năng nó cũng biết luyện đan luôn chứ?”

Tống Hoa An gật đầu nói: “Cũng đúng, nghe Yến Bắc Phi nói muốn trở thành luyện đan sư thì điều kiện rất hà khắc, không phải cứ có võ lực mạnh là có thể luyện được.”

“Con đi sắp sếp một chút, một khi ngành dịch vụ ăn uống của tập đoàn Đông Vương bị chúng ta đánh sập, chúng ta lập tức khai chiến với tập đoàn Đông Vương trên mọi mặt trận.’ Tống An Dân hưng phấn ra mặt: “Con đi ngay!”

Tử Vân Các, nhà hàng ăn uống hàng đầu dưới danh nghĩa tập đoàn Đông Vương.

Vương Đỗ Lan, Lâm Ngọc và Trình Kiêu đứng sau bếp lắng lặng chờ đợi.

Một người đầu bếp có thân hình ông mập , mặc bộ đồ và đội chiếc mũ màu trắng dành cho đầu bếp đang đứng cầm muỗng quanh khuấy thùng nước trước mặt, trên mặt ông ta đầy vẻ khinh thường.

Trước kia ông ta là đầu bếp nấu cơm cho một nhân vật lớn ở thủ đô, sau đó vì việc học của con nên đã quay về quê Trung Châu, được Vương Đồ Lan thuê về với lương cao, trực tiếp nhận chức đầu bếp trưởng Tử Vân Các Người đầu bếp trưởng này có địa vị không bình thường cho nên tính tình không dê chịu. Mặc dù gần đây ngành dịch vụ ăn uống của Đông Vương, thậm chí ngành dịch vụ ăn uống của toàn bộ Trung Châu đều bị nhà họ Tống đoạt đi chín mươi phần trăm khách hàng, nhưng người đầu bếp trưởng này vẫn không coi trọng cái canh dưỡng sinh vạn năng đang được tập đoàn Hoa An tuyên truyền.

Là một đầu bếp có lý tưởng, ông ta không dễ dành tha thứ cho những thương gia giả tạo tuyên truyên, lừa dối người tiêu dùng.

Coi như bây giờ Tử Vân Các làm ăn không tốt, nhưng mà làm một đầu bếp có lý tưởng, ông ta vân phải giữ vững ý nguyện ban đầu, tuyệt không làm mấy thứ đường ngang ngõ tắt kia Nhưng mà, bây giờ Chủ tịch và trợ lý Lâm lại đưa một thăng nhãi đến muốn làm canh dưỡng sinh.

Cái này bảo ai mà nhịn cho được!

Đầu bếp mập vừa khuấy nước trong thùng, vừa lạnh lùng nói: “Chủ tịch, là cấp dưới của bà, tôi phải nghe theo lời bà nên dù bà cho tôi làm gì tôi cũng sẽ làm tất cải!”

“Nhưng mà, là một người đầu bếp, tôi không thể không nói một câu, loại hành động lừa dối người tiêu dùng này nhất địch sẽ nhận quả báo. Tôi thật sự không ủng hộ bà làm như vậy!”

Nói xong ông ta còn hung tợn lườm Trình Kiêu một cái, ông ta biết ý này là Trình Kiêu đưa ra.

Trình Kiêu mặt đầy vô tội, người nào mà uống nước bình thường cộng thêm nước linh khí của anh vào nhất định sẽ khỏi hết bệnh tật, xóa bỏ tế bào ung thư, nói trị trăm bệnh cũng không quá đáng.

Lừa dối người tiêu dùng chỗ nào?

Lâm Ngọc ở bên cạnh che miệng cười trộm, cô biết tính tình của bếp trưởng Phạm này, đã đoán được ông ta sẽ có ý kiến với Trình Kiêu từ trước.

Vương Đỗ Lan mỉm cười nói: “Bếp trưởng Phạm yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không lừa dối người tiêu dùng, đợi một lát ông sẽ biết.”

“Được rồi, đợi lát nữa tôi sẽ tự thử.” Nói xong, đầu bếp mập lại hung tợn lườm Trình Kiêu thêm cái nữa, giống như muốn nói nếu lát nữa uống không có tác dụng thì xem tôi xử cậu thế nào.

ˆ Trình Kiêu đút hai tay vào núi quần, vẻ mặt ông muốn sao cũng được.

Mười mấy phút sau, một chén canh làm từ nước khí linh loãng được bưng lên Đầu bếp mập cầm muỗng lên: “Chủ tịch, tôi nếm thử một chút!”

*Xin cứ tự nhiên!” Vương Đồ Lan tự tin Cười nói.

Ông mập cười lạnh với Trình Kiêu một cái, ông ta múc một muỗng canh, từ từ uống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.