Chanh Đá Giữa Mùa Hè

Chương 57



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Kiều không biết bản thân nên phản ứng thế nào.

Sự kinh ngạc của cậu hiện rõ dưới máy quay, đến mức khóe môi run rẩy vẫn có thể nhìn thấy được. Cả màn đạn đều chìm trong trạng thái sôi trào, tay phải của Lâm Kiều vô thức siết chặt con chuột, nhìn bình luận điên cuồng spam trên màn hình.

[U là trời]

[High chết tui rồi]

[Bạn trai của ẻm đúng không??? Chắc chắn là vậy rồi!!!]

[Không kết hôn thì không xong chuyện đâu nhé]

[Cầu xin mấy người nhanh chóng kết hôn đi, đừng ở đây tổn thương bọn quý tộc độc thân tụi tui được không?]

[Kiều Kiều ơi sao mắt cưng mở lớn thế ha ha ha ha ha]

[Tui nghĩ nếu bạn trai tui tặng tui một bộ lamer thì chắc tui còn kích động hơn cả Kiều Kiều đó]

(Lamer: Dòng mỹ phẩm cao cấp)

Cái bình luận nhắc tới mắt kia đã đánh thức cậu, Lâm Kiều lập tức bừng tỉnh, di chuột tắt cameras đi, sau đó cúi đầu, cố gắng khiến bản thân đừng nhìn mấy bình luận trên màn đạn nữa.


"Kiều Kiều?"

Trước giờ ASH đều gọi tên Lâm Kiều rất nghiêm túc, anh chưa bao giờ gọi cậu là Kiều Kiều một cách thân mật như vậy. Hơn nữa dù trước đây ASH đối với mình rất tốt, nhưng hầu như lúc nào cũng là mình chủ động tìm đến anh, mấy ngày gần đây thái độ của ASH lại nhiệt tình đến mức kỳ lạ, tốt đến mức khiến cậu lo sợ đủ điều.

ASH... Có khi nào cũng có ý với mình không?

Cậu sợ bản thân mình tự suy diễn quá nhiều, thành ra lại hiểu nhầm ý tốt của ASH. Đối với loại người hướng nội ngại tiếp xúc lại còn không được tự nhiên như cậu thì tìm được một người bạn thật sự không dễ dàng chút nào, nếu cậu khiến ASH tức giận rời đi chỉ sợ rằng sau này sẽ chẳng thể tìm được một người bạn tốt như vậy nữa.

"Hở... Tui đây."

"Buổi tối cùng nhau chơi team hai nhé?"


"Được... được ạ."

Giang Tự nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại, tính toán nếu giờ anh còn chưa chịu về thì sợ sẽ bị cô nàng kia chém chết mất. Vừa lúc trò chơi cũng đã gửi sang hết, Giang Tự tắt máy tính rồi đứng dậy khỏi ghế, nhẹ nhàng nói với Lâm Kiều: "Vậy tối nay gặp lại nhé."

"Buổi tối gặp lại."

Giang Tự vừa nói xong thì tắt chat voice trên wechat, vội vàng rời khỏi quán Internet café. Sau khi anh rời đi thì Lâm Kiều cảm thấy hơi hụt hẫng, dùng con chuột kéo lên kéo xuống nhìn mấy trò chơi ASH gửi cho cậu, lại thấy đám bình luận suy diễn đến tận đâu đâu thì càng phiền lòng hơn, không nghĩ đến việc live đấu đỉnh cao nữa, chỉ báo lại tối chơi team hai cùng với ASH sẽ phát sóng tiếp, vội vàng offline theo.

Sau khi tắt live thì cậu cũng không có chuyện gì để làm, nằm ngây ngốc trên giường, suy nghĩ bay cao bay xa, trong lòng tràn đầy suy nghĩ có phải ASH đối xử hơi tốt với cậu quá không. Cái cảm giác vui vẻ khó hiểu này lấp đầy lồng ngực cậu, khiến cậu muốn xuyên thời gian đến tối ngay để có thể gặp được ASH, rất nhiều lời muốn nói với anh, không muốn chờ thêm giây phút nào nữa.


Cậu vùi mặt vào trong chăn, hít vào mùi hương đặc trưng của chăn bông hòa lẫn ánh nắng. Điều hòa cũng không thể ngăn được nội tâm đang xao động của cậu, Lâm Kiều chật vật bò dậy khỏi chăn, muốn nhắn tin hỏi tối nay mấy giờ anh về nhà, để cậu khỏi ngóng trông.

Lâm Kiều đã mở khung chat lên rồi, nhưng vẫn đang tự hỏi có phải mình quá nhiệt tình không, có khi nào sẽ dọa ASH mất thôi. Sau khi nghĩ tới nghĩ lui thì cậu quyết định vẫn nên rụt rè một chút vậy, ít nhất phải chờ được đến 7 giờ, cơm nước xong lại đi hỏi sau, không được bám chặt vào người ta như tên háo sắc vậy.

Còn 4 tiếng nữa mới đến bảy giờ, nấu cơm rửa chén mất một giờ, cậu vẫn còn tận ba tiếng nhàm chán có thể tiêu xài. Lâm Kiều loay hoay bò dậy cắt ghép video đấu đỉnh cao khi phát sóng trực tiếp một lúc, cuối cùng vẫn bị cơn lười biếng đánh gục, thắt lưng mềm nhũn tiếp tục nằm liệt trên giường, chán quá nên lôi điện thoại ra lướt.
Từ sau khi cậu unfollow Giang Tự và fans lớn của anh thì weibo trở nên rất yên bình, có lướt mãi cũng không có gì hay ho. Nhưng mà bảng hotsearch hôm nay cũng rất thú vị, Lâm Kiều gặm dưa cả buổi, bất giác đã đến bốn giờ, lúc làm mới weibo thì thấy một bài đăng từ tối hôm qua.

Ác bá Từ Âu: Công chúa Tiểu Lộc nghỉ đông nên đến thăm tôi nè, từ nay đêm dài không còn cô độc nữa rồi [✌] [😊]

Phía bên dưới dòng chữ là chín tấm ảnh chụp, ba tấm đầu là hình ảnh Giang Tiểu Lộc mặc đồ JK ngồi trên bãi cỏ, ba tấm tiếp theo là ảnh chụp chung, ba tấm cuối cùng là bữa tối của hai người, một ngọn đèn dầu lay lắt ven đường, một chén canh thịt dê đặt trên mặt bàn gỗ cũ kĩ trước mặt họ, hơi nóng bốc lên, cách một màn hình vẫn cảm nhận được mùi hành ập vào mũi.

Lúc Từ Âu uống rượu cùng Lâm Kiều đã kể cho cậu nghe về chuyện tình giữa hai người. Lúc trước khi còn học đại học Từ Âu có tự học nhiếp ảnh, vẫn luôn thích việc chụp ảnh cho mấy cô gái xinh đẹp, thứ nhất là vì vui vẻ, thứ hai là danh tiếng lan xa khiến không ít coser tìm tới anh ấy nhờ chụp ảnh, Từ Âu nhân cơ hội ấy kiếm thêm một khoản thu nhập, cuộc sống đại học phải nói rất ư là tự do tự tại.
Sau khi anh ta tốt do công việc dần trở nên bận rộn nên không thể đi chụp ảnh ở các sự kiện, mãi đến khi có một người bạn cũ được chụp rất ăn ảnh ở CP nhờ anh ta đến chụp một lần nữa, Từ Âu không thể nào từ chối nên khiêng thiết bị đến, lần đến sự kiện ấy anh gặp được Giang Tiểu Lộc.

Lúc anh ta uống say luôn kích động bảo rằng chưa bao giờ gặp được cô gái nào khiến anh rung rinh như thế, anh ta kích động đến mức tiến đến dò hỏi có thể chụp một pô ảnh miễn phí cho cô gái kia không, lúc chụp xong còn tốn cả ngày trời chỉnh sửa hai mươi tấm hình liền, góc ảnh bố cục đều rất tinh tế, có thể xem là những tác phẩm đỉnh cao trong sự nghiệp nhiếp ảnh của mình, chụp Giang Tiểu Lộc chẳng khác gì tiên nữ.

Anh ta thành công giành được nụ cười của người đẹp, trở thành nhiếp ảnh gia chuyên dụng của Giang Tiểu Lộc, sau này tình cảm hai người càng ngày càng tốt, Giang Tiểu Lộc cũng trở thành bạn gái của Từ Âu. Nhưng Lâm Kiều là người đứng xem cũng biết rằng bọn họ ngoài hiện thực không phải hoàn mỹ như khi show ân ái trên mạng, tính tình Giang Tiểu Lộc có hơi đỏng đảnh, Lâm Kiều gặp cô ấy cũng phải e ngại, mỗi lần cô ấy đến nhà Từ Âu cậu đều hận không thế trốn vào phòng mình để tránh chạm mặt cô ấy.
Từ Âu vẫn luôn muốn ăn chơi nhậu nhẹt cùng Giang Tiểu Lộc, chỉ yêu đương không tính đến chuyện tương lai, nhắc đến kết hôn một cái là mất dạng, cái loại này mà kéo ra ngoài thì chính là tên đàn ông tồi điển hình luôn bị phê phán.

Tình cảm giữa hai người luôn trắc trở gập ghềnh, dây dưa đến bây giờ vẫn chưa hề chia tay. Trước giờ Lâm Kiều vẫn luôn thấy họ chỉ đang tra tấn lẫn nhau, giờ đây nhìn nụ cười xán lạn của hai người trên ảnh chụp, tự dưng cảm thấy mình nghĩ quá nhiều rồi.

Vẫn luôn giằng co, vẫn luôn cãi vã, mấy chuyện không vui cũng là sự thật, nhưng tấm hình vui vẻ này cũng là sự thật.

Khi bạn nói chuyện yêu đương, không phải chỉ cần những niềm vui này thôi à, ở bên nhau thì ghét bỏ, nhưng khi ly xa thì phải chăng tim nhớ cồn cào?

Giống như tai nghe không dây của Khoa Tấn vậy, lúc không có thì thấy mình dùng tai nghe có dây vẫn rất thường, chờ khi thử dùng tai nghe không dây của người khác rồi, cảm nhận được cái tốt của nó thì không thể kìm nén lòng hâm mộ, cũng không nhịn được mà muốn mua cho mình một cái.
Lâm Kiều nhận thấy mình ngày càng trở nên tham lam, cậu đã không còn thỏa mãn với những giọt mật chẳng thấm vào đâu ấy, mà muốn trở thành con gấu nâu đi chọc tổ ong.

Nhưng cậu vẫn cần được tư vấn.

Lâm Kiều vừa nghĩ đến, lập tức nhắn tin cho Từ Âu.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Hôm qua chị Tiểu Lộc tìm anh à?

Từ Âu: Đúng thế, em ấy được nghỉ đông nên đến đây, ở cùng anh vài hôm rồi về. Cậu thấy bài đăng của anh rồi à?

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Vâng

Từ Âu: Chị Tiểu Lộc của cậu có đẹp không?

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Đẹp! Chị Tiểu Lộc không khác gì em gái 18 tuổi

Từ Âu: Lời này anh thích, chờ anh đây về mời cậu đi ăn

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Được

Từ Âu: Cậu ở Nam thị vẫn ổn chứ? Chuyện phát sóng trực tiếp gì đấy có thuận lợi không?

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Vẫn khá tốt

Từ Âu: Vậy được, còn chuyện gì không?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Có ạ... Anh Từ, hình như em có hơi thích bạn em rồi, anh có thể cho em ít lời khuyên không?

Từ Âu: ??????

Từ Âu: Cậu biết không, bây giờ anh đây có cảm giác nuôi lớn cậu rồi đấy, đệt kích động quá đi

Từ Âu: Có hình ảnh cô bé kia không, mau gửi cho anh đây xem thử đê

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Không có......

Cậu chọn vài đoạn trò chuyện của cậu với ASH gửi cho anh ta xem, sau đó lại kể cho Từ Âu nghe chuyện tặng quà. Cậu gửi rất nhiều tin nhắn cho Từ Âu, cố gắng kể rõ lại hết những chuyện đã xảy ra, sau một hồi nhớ lại này càng khiến cậu nhận ra ASH đối xử với cậu rất tốt thật, cho nên cậu và Từ Âu cùng lúc đưa ra kết luận.

Từ Âu: Không phải rất rõ ràng rồi sao?

Từ Âu: Không thích cậu thì ai lại làm mấy chuyện này

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Nhưng mấy lần nói chuyện trước đó hình như anh ấy không định yêu đương, có khi nào em sẽ dọa anh ấy sợ không?
Từ Âu: Thích thì cứ theo đuổi đi, đợi khi người ta chạy rồi cậu muốn hối hận cũng không kịp đâu

Từ Âu: Anh thấy có hi vọng đấy

Từ Âu: Biết theo đuổi thế nào không? Không biết anh đây chỉ cậu

Lâm Kiều thấy hình như gần đây mình rất dễ đỏ mặt, cậu nhảy xuống giường rót cho mình một ly nước lạnh để giảm nhiệt độ, sau đó gõ chữ nói: Cảm ơn anh Từ

___________________

Lời tác giả: Dù chỉ có 2k5 chữ nhưng mà tui viết lâu lắm luôn á... Tui sẽ cố gắng hết sức để bọn họ sớm yêu đương QAQ

CP (Comicup): Là ngày hội cos, ở đây có các gian hàng merch quy tụ artist của các fandom. Kết hợp giữa color fiesta và fes ở VN mình cho dễ hiểu nè.

Trang phục JK: Váy nữ sinh Nhật Bản[EDIT/OG] Chanh Đá Giữa Mùa Hè - Phó Tô - Chương 57


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.