Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 459: Kết cục của ngôn gia (2)



“Đúng đấy, lúc trước Ngôn Luật làm nội ứng, bây giờ lại hy sinh, Sơ Vi có nói gì đâu? Cho đến bây giờ cũng không có lấy chuyện này mà tuyên dương khắp nơi, để cho mình vị trí thật tốt. Ngược lại cái cô Cố Niệm kia, không biết rõ mọi chuyện như thế nào, còn mặt dày đi nói ở khắp nơi. Chân tướng bị lộ ra, cô ta đúng là mất hết cả mặt mũi.”

Nghe hai người kia nói như vậy, sắc măt của Ngôn Sơ Vi mới từ từ tốt lên.

Đúng vậy, tuy rằng Ngôn Luật đã chết, nhưng ít nhất nó cũng có chút ích cho cô ta. Hiện người ở cục cảnh sát, có ai mà không kính trọng cô ta, nhường nhịn cô ta chứ? Ngược lại, Cố Niệm trở thành người khiến tất cả vô cùng căm ghét.

Ăn xong cơm trưa rồi, trên đường quay về phòng làm việc với Phùng Lệ Lệ và Triệu Tĩnh Chân, Ngôn Sơ Vi lại nhận được ánh mắt không ít thiện ý, nhờ vậy mà uất khí trong lòng Ngôn Sơ Vi cũng tản đi không ít.

Quay về phòng làm việc không bao lâu, thư ký trong phòng làm việc của cục trưởng Trình liền gửi xuống một điện báo, muốn triệu tập toàn thể nhân viên, đi đến phòng họp lớn để họp. Chỉ có khi xảy ra chuyện lớn thì tất cả mọi người trên dưới cục cảnh sát mới cần phải tập hợp chung một chỗ để họp. Ngôn Sơ Vi cùng đi theo đồng sự, đoán xem là chuyện gì mà phải huy động mọi người như vậy. Có đồng sự do dự một chút, mới nói: “Có lẽ là có liên quan đến Ngôn Luật. Cậu ấy hy sinh, toàn thể trên dưới chúng ta, đều phải tiến hành tưởng niệm đối với cậu ấy. Cục trưởng Trình cũng phải đọc diễn văn, phải truy công cho cậu ấy.”

Đúng lúc đó Ngôn Sơ Vi lộ ra dáng vẻ khổ sở khiến đồng sự cũng không nói nữa, chỉ quan tâm cô ta: “Cô có khỏe không? Có muốn uống chút nước hay không?”

Ngôn Sơ Vi lắc đầu, lộ ra một nụ cười bi thương.

Tất cả mọi người ngồi xong, một lát sau, cục trưởng Trình liền đi đến, theo sau là Mạc Cảnh Thịnh. Cục trưởng Trình mở micro lên nói: “Lần này, triệu tập mọi người lại đây là có một việc vô cùng quan trọng, cũng vô cùng nghiêm trọng muốn nói với mọi người.”

Mọi người đều yên tĩnh lại.

“Trước đó không lâu, đội hình sự trong cục của chúng ta, kết hợp với cảnh sát ở Tân Thị, cùng nhau tham dự vào một hành động là nhằm vào tổ chức R. Kết quả, đã tiêu diệt được ba thành viên cao cấp của tổ chức R, bắt sống được một người.”

“Các thành viên còn lại trong tổ chức đều tử vong.” Ánh mắt của Trình cục trưởng vô cùng sắc bén quét về phía dưới đài, cuối cùng không nhịn được dừng lại ở trên người của Ngôn Sơ Vi một chút. Ngôn Sơ Vi có cảm giác cục trưởng Trình đang quan tâm mình, trong lòng thầm kiêu ngạo.

“Bên phía chúng ta chỉ có tám cảnh sát bị thương, không có ai tử vong.” Cục trưởng Trình nói.

Nghe đến đó, tất cả mọi người cảm thấy không đúng. Làm sao có thể không có ai tử vong chứ? Không phải Ngôn Luật đã chết sao?

Trong lòng Ngôn Sơ Vi cũng không giải thích được, trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc. Mọi người cũng không nhịn được sự khó hiểu, nhỏ giọng rì rầm thảo luận. Cục trưởng Trình dừng lại để cho mọi người thảo luận hơn một phút đồng hồ, mới ho khan một tiếng, trong nháy mắt cả phòng khôi phục sự yên tĩnh.

Lúc này cục trưởng Trình mới nói: “Cùng lúc đó, thông qua lần hành động này, chúng ta đã thành công bắt được gián điệp mà tổ chức R cài vào nội bộ của cục cảnh sát chúng ta.”

Lời này vừa nói ra, ở phía dưới trực tiếp bùng nổ.

“Chắc chắn là Cố Niệm! Nếu không, tại sao chuyện này vừa mới kết thúc, cô liền từ chức?”

“Tôi cũng cảm thấy là cô ta, cậu nghĩ đi, ba cô ta chính là một tên tội phạm bắt cóc, thượng bất chính hạ tắc loạn* mà.”

*Thượng bất chính hạ tắc loạn: Trên mà không tốt thì dưới chắc chắn sẽ loạn.

Phía dưới không ngừng vang lên tiếng rì rầm bàn tán.

“Yên lặng.” Cục trưởng Trình trầm giọng nói, “Gián điệp lần này được tổ chức R phái vào nội bộ chúng ta, chính là Ngôn Luật.”

“Ầm!”

Có hoài nghi, thì cũng không có ai hoài nghi Ngôn Luật.

Sắc mặt của Ngôn Sơ Vi trở nên trắng bệch, cho là mình đã nghe lầm. Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng tới, vừa dò xét vừa hoài nghi, có ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

“Hơn một năm trước, Ngôn Luật được phái vào nằm vùng trong tổ chức R, nhưng hắn ta không chịu đựng được áp lực khi nằm vùng, hơn nữa cũng không chịu nổi sự dụ hoặc quyền lợi của tổ chức R, vì vậy đã làm phản, trở thành một tên cán bộ trong tổ chức R, danh hiệu là Mercury, quay trở về cục cảnh sát, đem tin tức hành động của cảnh sát, truyền cho tổ chức R.”

“Cũng bởi vì hắn ta mà trong hành động nhằm vào tổ chức R lần trước, đồng sự của chúng ta, Chung Kỳ Chính, mới bị tổ chức R bắt được. Là do hắn ta hãm hại Chung Kỳ Chính, giao cho tổ chức R. Bọn chúng dùng cái chết của Chung Kỳ Chính đến cảnh cáo chúng ta không nên lại nhằm vào bọn chúng nữa.” Nói đến đây, khuôn mặt của cục trưởng cục trưởng tức giận đến đỏ bừng, vành mắt cũng đỏ lên.

“Lần hành động này, chúng ta đã khiến cho bọn chúng bị tổn thất nặng nề, hơn nữa còn bắt được kẻ phản bội thật sự. Có thể nói, lần này chúng ta đạt được thắng lợi là vô cùng to lớn, vô cùng thành công! Cuộc họp lần này, chính là tổng kết hành động nhằm vào tổ chức R, đồng thời thông báo chuyện của Ngôn Luật cho mọi người biết.” Cục trưởng Trình trầm giọng, nói, “Tan họp.”

Nói xong, ông liền nặng nề rời đi. Cho dù hành động nhằm vào tổ chức R đã thành công. Nhưng những hy sinh trước sự thành công này, vẫn làm cho người ta không vui vẻ được.

Sắc mặt của Ngôn Sơ Vi trở nên trắng bệch, cả người cứng ngắc đến chết lặng.

Tại sao? Tại sao lại như vậy chứ?

Tại sao Ngôn Luật lại là kẻ phản bội?

Nó... Rõ ràng nó là một anh hùng, là một liệt sĩ cơ mà!

Chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, tại sao lại thay đổi toàn bộ như vậy?

Ngôn Luật chết rồi, nhưng không có để lại một chút ích lợi nào, là bởi vì bị cảnh sát phát hiện thân phận gián điệp nên nó mới bị giết chết, làm hại cô ta cũng không ngóc đầu lên được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.