Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Chương 889: Sao chị lại phải hãm hại em?



Minh Ngữ Tiền lái xe, hai người đến Dự Viên. Vừa vào cửa, liền nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của mọi người trong nhà. Ngoài cô và Minh Ngữ Tiền, những người khác đều đã đến đông đủ, Tưởng Lộ Liêm đương nhiên không có mặt. Đây là chuyện nội bộ Minh gia họ phải xử lý, đương nhiên sẽ không có một người ngoài như Tưởng Lộ Liêm.

Hôm qua Minh gia nhị lão dẫn theo hai vợ chồng Minh Tịnh Sơn và Minh Tịnh Thủy, cũng hỏi Tưởng Lộ Liêm mọi chuyện, còn Minh Tư Liên từ đầu đến cuối chỉ biết khóc.

Tưởng Lộ Liêm cũng không nói ra được nguyên do gì. Chỉ nói anh ta thấy Minh Ngữ Đồng không được khỏe, liên hệ với bên phía khách sạn lấy thuốc cho Minh Ngữ Đồng, kết quả trở về không tìm thấy Minh Ngữ Đồng, nghe nhân viên phục vụ nói quần áo của Minh Ngữ Đồng bị bẩn nên đã về phòng khách thay đồ, anh liền qua đó. Ở trước cửa phòng lại đột nhiên bị người ta đánh lén, mất đi ý thức, sau đó liền không biết gì nữa, mãi cho đến khi anh ta bị tiếng hét thất thanh của Minh Tư Liên đánh thức.

Nhưng Tưởng Lộ Liêm khẳng định anh ta và Minh Tư Liên chưa làm bất cứ việc gì. Anh ta là một người đàn ông, bản thân có làm hay không anh biết rất rõ, tuyệt đối không phải là một người hồ đồ.

Điều này khiến trưởng bối của Minh gia không hài lòng. Cảm thấy anh chàng Tưởng Lộ Liêm này chọn tới chọn lui giữa hai chị em Minh gia, bây giờ đã xảy ra chuyện, còn có ý ruồng bỏ Minh Tư Liên. Hơn nữa, chuyện này còn bị rất nhiều người nhìn thấy, Tưởng Lộ Liêm lúc này lại muốn xóa bỏ quan hệ, há không phải trở thành trò cười sao?

Sau khi Tưởng Lộ Liêm rời đi, Minh Tịnh Thủy và Phương Thiên An cũng đưa Minh Tư Liên về nhà. Hai người đã hỏi riêng Minh Tư Liên những chuyện đã xảy ra, Minh Tư Liên lại đem hết tội lỗi đổ lên đầu Minh Ngữ Đồng. Hai người liền dâng lên cảm giác khó chịu đối với Minh Ngữ Đồng.

Theo họ thấy, Minh Tư Liên không có lý do gì để vu oan Minh Ngữ Đồng cả. Hơn nữa, lần trước Minh Ngữ Tiền còn từng chỉ trích Minh Tư Liên có ý với Tưởng Lộ Liêm. Minh Ngữ Đồng cũng không thích Tưởng Lộ Liêm, muốn mượn cơ hội lần này tác hợp cho Minh Tư Liên và Tưởng Lộ Liêm thành một đôi, bản thân từ đó có thể thoát thân, vốn cũng không khó hiểu. Nhưng hai người vẫn vô cùng tức giận.

Minh Ngữ Đồng thật quá đáng!

Cô ta không thích Tưởng Lộ Liêm, nhưng cũng không thể hãm hại Minh Tư Liên chứ! Bây giờ Tưởng Lộ Liêm rõ ràng không muốn chịu trách nhiệm, cô bảo Minh Tư Liên phải làm sao đây?

Vì thế, lúc Minh Ngữ Đồng và Minh Ngữ Tiền đến, biểu cảm của Minh Tịnh Thủy và Phương Thiên An không vui. Minh Ngữ Đồng giúp họ tìm Minh Tư Liên trở về, họ rất cảm kích. Nhưng Minh Ngữ Đồng hãm hại Minh Tư Liên như vậy thì không được.

Minh lão thái thái thấy dáng vẻ yếu ớt sắc mặt trắng bệch của Minh Ngữ Đồng, vội bảo Minh Ngữ Tiền đỡ cô qua ngồi.

Nắm lấy tay Minh Ngữ Đồng, bà quan tâm hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì? Sắc mặt sao lại trắng bệch như vậy?”

Lão thái thái chạm vào trán của Minh Ngữ Đồng, “Ây da, sao lại nóng như vậy?”

Minh Ngữ Đồng mỉm cười yếu ớt, hôm nay cô cố ý không trang điểm, để mặt mộc đến, đôi môi vì bị sốt nên không có chút huyết sắc, cũng trắng bệch như sắc mặt của cô.

“Bà nội, bà đừng lo lắng. Hôm qua cháu không được khỏe, đầu hơi đau nên đã rời khỏi tiệc rượu trước, không ngờ nửa đêm lại phát sốt.” Minh Ngữ Đồng giải thích.

Minh Ngữ Tiền đứng một bên nói: “Nhất định do làm việc quá mệt rồi.”

“Haiz, bà biết cháu muốn tiến bộ, một lòng vì gia đình và công ty, nhưng cũng phải chú ý sức khỏe của mình, đừng liều mạng quá!” Lão thái thái ngồi bên cạnh khuyên bảo, có ý ám chỉ nhìn sang Minh Tịnh Thủy và Phương Thiên An.

Hai người họ trước lúc Minh Ngữ Đồng và Minh Ngữ Tiền đến, đương nhiên đã đem những lời tối qua Minh Tư Liên nói, kể lại hết, mong ông bà làm chủ. Nhưng Minh Tư Liên dù sao cũng chỉ mới nhận về, về tình cảm, sao có thể sâu đậm được như Minh Ngữ Đồng.

Lão gia tử không nói gì, nhưng lão thái thái rõ ràng nghiêng về phía Minh Ngữ Đồng. Hơn nữa, nhiều năm qua, tính tình của Minh Ngữ Đồng đều được bày ra trước mắt. Nha đầu này hành sự quang minh lỗi lạc, cho dù thật sự không muốn gả cho Tưởng Lộ Liêm, cũng sẽ không dùng những thủ đoạn này, đặc biệt còn liên quan đến việc hãm hại em gái mình. Lão thái thái nói gì cũng không tin. Bây giờ nghe Minh Ngữ Đồng nói thế, lão thái thái hài lòng gật đầu.

“Cháu vẫn luôn ở trong xe của Ngữ Tiền nghỉ ngơi, chuyện của Lộ Liêm và Tư Liên, cháu cũng chỉ nghe Ngữ Tiền kể lại.” Minh Ngữ Đồng nói.

Sắc mặt của Minh Ngữ Đồng dường như càng tái nhợt, dù đang ngồi trên sô pha cũng có một chút cảm giác lung lay sắp đổ.

Minh Ngữ Tiền vội đưa tay sang đỡ cô, liền nghe Minh Ngữ Đồng nói: “Cháu không ngờ, Lộ Liêm và Tư Liên lại...”

Minh Ngữ Đồng thở dài, “Thật ra cháu biết Tư Liên thích Tưởng Lộ Liêm. Tư Liên, em thích anh ta, em nói với chị một tiếng là được, chị thân là chị gái, lẽ nào còn cướp của em sao? Em… em hà tất phải như thế. Em làm như vậy, không chỉ danh dự của bản thân bị ảnh hưởng, đến cả Minh gia cũng phải xấu hổ, sao em lại nghĩ không thông như vậy chứ?”

“Chị...” Dáng vẻ Minh Tư Liên như sắp bật khóc.

Thường này dáng vẻ này của cô, quả thật rất tội nghiệp. Nhưng hôm nay dáng vẻ của Minh Ngữ Đồng còn thảm hơn cả cô ta, có thể nói, bất luận Minh Tư Liên bày ra bộ dạng nào, cũng không thể thảm hơn dáng vẻ đang bị bệnh này của Minh Ngữ Đồng. Hơn nữa, Minh Ngữ Đồng bình thường biểu hiện rất kiên cường, chuyện gì cũng có thể tự mình gánh vác. Càng như vậy, lúc yếu đuối, sự tương phản càng lớn, khiến người ta càng thương xót.

“Chị, sao chị lại phải hãm hại em? Hôm qua rõ ràng là em cùng chị đến phòng khách, trước cửa phòng bị người ta đánh ngất.” Minh Tư Liên vô cùng tội nghiệp khóc thút thít.

Minh Ngữ Đồng lắc lắc đầu: “Cũng như em vừa nói, sao chị lại phải làm thế chứ? Chỉ vì không muốn gả cho Tưởng Lộ Liêm? Nhưng chỉ cần chị không muốn gả, người trong nhà thật sự có thể ép chị gả đi sao? Chị và anh ta bây giờ chưa đính hôn, anh ta chỉ đang theo đuổi chị, và chị vốn cũng chưa đồng ý. Một chuyện còn chưa đâu vào đâu, sao chị phải sốt ruột như vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.