Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 137: Trở về phủ tổng thống (6)



Edit: Phi Phi

Beta: Quỳnh

Xe, một đường thẳng tiến trở về. Cô vẫn còn say, hơn nữa, cô biết có anh ở bên cạnh, trong lòng lập tức liền kiên định. Cô sẽ không bị khi dễ, con trai cũng sẽ không bị khi dễ, cho nên, lúc này, ở trên xe, ngủ cũng rất an tâm.

Bạch Dạ Kình nhịn không được nhìn khóe mắt cô vẫn còn nước mắt. Thoạt nhìn làm người ta rất đau lòng. Thần sắc anh mềm đi rất nhiều, lấy khăn giấy đưa cho Hạ Đại Bạch, “Tới sát một chút.”

Hạ Đại Bạch từ phía sau đưa đầu tới giúp cô lau nước mắt.

“Nhẹ thôi, đừng làm mẹ con tỉnh lại.” Bạch Dạ Kình dặn dò. Thanh âm cũng rất nhẹ.

“Con biết rồi.”

“Con chăm sóc như thế nào mà để mẹ con khóc thành như vậy?” Anh cau mày, “trách cứ” con trai.

Hạ Đại Bạch hừ một tiếng, “Cũng không biết rốt cuộc là ai đã chọc Đại Bảo tức giận, ai chọc mẹ khó chịu!”

“……” Không đề cập tới còn tốt, vừa nhắc tới, Bạch Dạ Kình cũng không vui, cái mũi hừ một tiếng, “Thật ra ba không cảm thấy mẹ con bởi vì ba mà khổ sở.”

Hôm nay nhìn thấy cô vẫn còn tốt, có thể bình tĩnh, thoải mái hào phóng cùng anh chào hỏi, nhìn anh mà cười, ở trước mặt truyền thông càng cười đến sáng lạn loá mắt. Càng quá phận chính là, cô còn để cho Lãnh Phi truyền lời “chúc mừng” đến anh!

Xem ra trong lòng cô anh chẳng là gì! Căn bản không đến một tháng, chỉ cần một tuần, cô liền có thể quên anh đi. Bạch Dạ Kình càng nghĩ, càng cảm thấy tức giận.

“Tiểu Bạch, chúng ta đi đâu?” Hạ Đại Bạch lau khô nước mắt cho cô, hỏi.

“Về phủ tổng thống.” Ừm, mấy ngày nay không có cô, không có con trai, tòa lâu đài kia giống như nghĩa địa hoang vắng, không có chút sinh khí nào.

“Nhưng mà, ba sẽ phải cùng người phụ nữ khác đính hôn, vì cái gì còn muốn mang Đại Bảo trở về?” Hạ Đại Bạch nhíu chặt mi, lời lẽ chính đáng, “Ba như vậy là không đúng.”

Trong lòng Bạch Dạ Kình cảm thấy bực bội, chỉ lái xe, không phản ứng lại nhóc. Hạ Đại Bạch vò đầu, nói: “Ba đưa con và mẹ về chỗ trọ đi, con sẽ chăm sóc Đại Bảo thật tốt.”

“Con lại dong dài, đêm nay ba cho con ngủ ngoài đường cái.”

“……” Hạ Đại Bạch chu chu cái miệng nhỏ, “Tiểu Bạch là người xấu, khi dễ Đại Bảo, còn khi dễ con.”

“……” Bạch Dạ Kình không để ý tới nhóc.

………………

Rời khỏi trang viên, Hạ Thiên Tinh còn chưa tỉnh. Xe dừng lại, Hạ Đại Bạch nhảy xuống trước, Bạch Dạ Kình ôm cô từ bên trong ra ngoài.

Cô ngủ thật sự sâu, anh ôm như vậy mà cũng không tỉnh, chỉ là mắt giật giật, theo bản năng chôn càng sâu vào trong ngực anh. Hai tay theo bản năng quấn ở trên cổ anh, có quyến luyến, có ỷ lại.

Bạch Dạ Kình ngẩn ra, bỗng nhiên cảm thấy ấm áp ngay lập tức. Không đơn giản là thân thể ấm áp, cái loại ấm áp này là trực tiếp ấm đến đáy lòng.

Năm ngày vừa qua, cuộc sống hàng ngày của anh bắt đầu có chút khó khăn, có dấu hiệu không buồn ăn uống, đáy lòng có hàng ngàn sự ủ dột cùng tiêu cực, nhưng khi có cô bên cạnh, trong nháy mắt liền tan thành mây khói. Bạch Dạ Kình không khỏi nhớ tới cô đã từng nói cái gọi là “thích” và “yêu” là khác nhau, sắc mặt lại trở nên khó coi. Hiển nhiên, cuộc sống hàng ngày bị ảnh hưởng cũng chỉ có mình anh. Người phụ nữ này, ngủ đến an bình thật sự!

“Hạ tiểu thư?” Vừa thấy trong lòng ngực anh ôm một người, người hầu trong nhà cùng quản gia đều rất vui vẻ. Phải biết rằng, mấy ngày nay hoặc là Tổng Thống tiên sinh không trở lại; hoặc là khi đến thì mặt mày lúc nào cũng đen thui, tính tình tương đối khó ở. Ăn cái gì cũng đều không có vị giác, nhìn cái gì cũng không vừa mắt, thế cho nên một tuần này họ sống cũng không dễ dàng gì.

“Hạ tiểu thư, đây là như thế nào?” Quản gia lo lắng hỏi.

“Uống say.” Bạch Dạ Kình nói: “Đi lên nấu nước, để cho cô ấy tắm rửa, đổi lại quần áo.”

“Dạ.” Người hầu đuổi theo sau bọn họ đi lên lầu.

Bạch Dạ Kình phân phó Hạ Đại Bạch, “Con cũng đi tắm rửa, đi ngủ sớm một chút.”

“Nhưng hôm nay con muốn cùng ngủ với Đại Bảo.”

“Tắm rồi ba có thể suy xét một chút.”

Hạ Đại Bạch vừa nghe lời này, liền chạy lên lầu, ngoan ngoãn đi tắm rửa.

Ôm Hạ Thiên Tinh lên lầu, trong bồn tắm đã có nước ấm. Người hầu đem áo ngủ cùng nội y của cô từ tủ đặt ở trong phòng tắm.

Anh đặt cô lên giường lớn mềm mại. Cô ưm một tiếng, hai tay còn ôm anh không buông ra. Kéo anh lại, mặt hai người trong lúc nhất thời dán đến gần nhau, muốn có bao nhiều gần thì có bấy nhiêu gần. Môi non mềm của cô cơ hồ ở phía dưới môi của anh.

Trên người cô có mùi hương của rượu, hơi thở mềm mại, hương thơm thân thể cũng mềm mại đến không thể tưởng tượng. Nhìn gương mặt cô ngây thơ ngủ, hô hấp hơi thở của cô, Bạch Dạ Kình tâm niệm vừa động, ánh mắt chuyển sâu, đáy mắt có ánh sáng khác thường. Cũng chỉ là nhìn như thế này, thân thể thế nhưng liền có phản ứng! Cô gái nhỏ này, luôn là có thể dễ như trở bàn tay châm lửa anh!

“Tổng Thống tiên sinh……” Người hầu từ phòng tắm ra tới, nhìn thấy hình ảnh này, muốn nói, đột nhiên im bặt. Cô vội vàng quay người đi. Bạch Dạ Kình đột nhiên hoàn hồn, gian nan đem ánh mắt từ trên mặt Hạ Thiên Tinh dời đi, đè nén phản ứng thân thể xuống, đem hai tay cô từ trên vai bắt lấy, điều chỉnh sắc mặt, mới hỏi: “Chuyện gì?”

“Nước ấm đã chuẩn bị xong. Xin hỏi là…… Tôi tắm cho cô ấy, hay là……?”

“Cô tắm!” Anh thật ra muốn làm. Bất quá, anh sợ tắm rửa không thành, ngược lại sẽ làm ra chuyện gì khác. Phân phó xong người hầu, anh đem cô ôm đến phòng tắm.

…………………………

Bạch Dạ Kình tắm rửa xong ra tới, chịu đựng, không có lập tức đi tìm cô, mà là tới thư phòng xử lý chính vụ. Trong chốc lát sau, Hạ Đại Bạch vừa mới tắm rửa xong, đầu nhỏ còn ướt dầm dề, đẩy cửa tiến vào.

“Tiểu Bạch, có thể mượn máy tính của ba dùng một chút được không? Chỉ một chút.” Hạ Đại Bạch vươn ngón trỏ, mắt to khẩn cầu nhìn anh.

“Dùng cái kia.” Bạch Dạ Kình tùy tiện chỉ chỉ. Hạ Đại Bạch lập tức sung sướng mở máy tính, khi Bạch Dạ Kình muốn nói mật mã, lại thấy vật nhỏ kia ở trên bàn phím liều mạng mân mê, tựa hồ là đã biết. Anh liếc mắt, “Đừng uổng phí công phu. Toàn bộ hệ thống bảo an ngay cả hacker liên minh trên quốc tế đều không phá được, con còn quá non.”

Anh nói xong, vứt cái USB mật mã cho nhóc. “Cắm cái này vào.”

Hạ Đại Bạch không cam lòng, lại thử một chút, rốt cuộc là bại trận.

Đều nói gừng càng già càng cay, xem ra lời này một chút cũng chưa nói sai. Nhóc cắm USB, nhanh chóng giải mật mã, rồi sau đó, ngón tay tinh tế bắt đầu ở trên bàn phím bay múa.

Bạch Dạ Kình liếc nhìn một cái, thì thấy nhóc mở ra một trang web.

“Làm gì? Trang web này là gì?” Anh hỏi.

“Ba không hiểu à? Đây là trang wed Hồng Nương. Con nghe mẹ nuôi nói cái này đang rất hot nha. Có rất nhiều người đều đăng ký hội viên trên này, tìm bạn bè nam nữ ghép đôi! Nghe nói mẹ nuôi cũng là tìm cha nuôi ở trên đây cho con.”

“Con mới bao nhiêu tuổi, chơi cái này làm gì?” Bạch Dạ Kình cảm thấy con trai của mình có thể đã phát triển quá sớm hay không?

Anh làm mặt đe dọa, nghiêm túc nhắc nhở con trai: “Đừng quên con mới bốn tuổi, không vội mà tìm phụ nữ!”

“Con không phải tìm phụ nữ mà!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.