Hạ Quốc Bằng mới vừa đem theo bình thuỷ ra cửa, trên lầu hai Lý Linh Nhất liền thăm dò nhìn theo hướng ngoài cửa sổ, chân mày nhíu chặt gắt gao.
"Mẹ nhìn cái gì vậy?" Hạ Tinh Không theo tầm mắt của bà từ cửa sổ nhìn ra ngoài, chỉ có thể nhìn đến đuôi xe của ba mình. Cô ta nói: "Ba lại đi đưa đồ cho đồng nghiệp sao?"
"Ừ."
"Đồng nghiệp này là nam hay nữ?" Hạ Tinh Không nói: "Con cảm thấy ba lần này giống như đặc biệt ân cần, tự mình xuống bếp nấu cơm, mẹ cũng không được ăn qua cơm ba nấu vài lần đúng không?"
Hạ Tinh Không nói, đâm trúng nỗi đau Lý Linh Nhất, sắc mặt bà ta thay đổi, "Tinh Không, con nói ba con...... Nên... Có khi nào là ở bên ngoài có người khác đi?"
"A?" Hạ Tinh Không ngây ra một chút, suy nghĩ, lắc đầu, "Không thể đâu! Ba thoạt nhìn không phải là người như vậy."
"Như thế nào không phải là người như vậy? Không phải là người như vậy, con cho rằng mẹ và con làm thế nào tiến vào cái nhà này?" Lý Linh Nhất vừa nói xong, lại nói: "Lại nói...... Cứ cho là không phải ba con tự giác, thì cũng là có phụ nữ đến dùng thủ đoạn dụ hoặc ông ấy."
Hạ Tinh Không tựa hồ cũng cảm thấy lời này của Lý Linh Nhất cũng có đạo lý, yểu xìu không nói ra lời phản bác.
Lý Linh Nhất đóng cửa sổ lại, tâm sự nặng nề. Không biết có phải phụ nữ thật sự quá mẫn cảm hay không, mấy ngày nay trong lòng bà ta trước sau đều không yên ổn. Hơn nữa, còn cảm thấy Hạ Quốc Bằng đối với bà ta đặc biệt lãnh đạm. Nói với ông mười câu, ông chỉ đáp lại một câu có lệ, cũng không có nhiều kiên nhẫn. Đến nỗi ở phương diện chuyện phòng the kia......Càng đừng nói nữa!
Lý Linh Nhất càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, cầm di động trực tiếp gọi cho tài xế của Hạ Quốc Bằng.
Tài xế không biết Hạ Quốc Bằng đưa đồ ăn cho người nào, cũng không biết Lý Linh vừa hỏi việc này là vì sao, chỉ thành thành thật thật nói địa chỉ bệnh viện và số phòng đã từng đi qua.
Lý Linh Nhất là người hấp tấp, quyết định hôm nay phải đi bệnh viện kia thăm người. Bà ta muốn biết, đến tột cùng là ai có thể để chồng bà ta bận tâm đến vậy.
Giữa trưa, ăn xong cơm trưa, lại gọi điện thoại đến công ty Hạ Quốc Bằng, xác định ông đã tới chỗ làm, bà ta mới tỉ mỉ trang điểm một phen ra cửa.
........................
Bệnh viện SW.
Buổi chiều, bởi vì có khách quan trọng muốn tới, cho nên toàn bộ bệnh viện đã sớm tiến vào trạng thái đề phòng phong tỏa.
Xe của Lý Linh Nhất ngừng ở ven đường, cầm túi xách đi vào bên trong. Lúc bà ta đi đến khu vực VVIP thì bị người ngăn lại, "Xin lỗi, phu nhân, hiện tại khu vực VIP tạm thời bị phong tỏa, nếu phu nhân đến thăm bệnh thì mời ngài sau hai giờ nữa hãy quay lại đây. Hoặc là, từ bên trái cũng có một cửa khác có thể đi vào."
"Nơi này sao lại phong tỏa?" Lý Linh Nhất không tình nguyện rời đi.
"Thực xin lỗi, hôm nay có người bệnh rất quan trọng đến đây. Chúng tôi cũng là vì cam đoan an toàn cho người bệnh." Đối phương thành thật trả lời.
"Cứ xem như là muốn đến đi, cũng không ngại để tôi từ cửa này đi vào chứ!" Lý Linh Nhất xưa nay luôn muốn làm theo ý mình. Lạnh mặt, "Mấy người tránh ra cho tôi!"
Đối phương vài người không động đậy. Lúc này đây nhất nhất đột nhiên vang lên tiếng bước chân dẫn đầu. Vừa mới nãy còn có mấy người ở cùng Lý Linh Nhất, nghe tiếng bước chân nhìn qua, trên mặt lập tức nghiêm cẩn lên. Thân hình ngay ngắn thẳng tắp, cung cung kính kính chào hỏi, "Lão phu nhân!"
Lý Linh Nhất hồ nghi. Quay đầu lại xem, liền thấy một vị phu nhân mang mắt kính khung viền vàng chậm rãi đi đến, tuy rằng gần 60 nhưng khí chất ưu nhã, khí thế mười phần. Phía sau còn có tài xế đi theo, người hầu, tùy tùng.
Đây...... Chính là người mà bọn họ gọi là vị khách quan trọng?
"Lão phu nhân, mời ngài." Viện trưởng bệnh viện tha thiết theo bên người, một bên nói: "Tất cả hạng mục kiểm tra sức khoẻ đều đã sắp xếp ổn thỏa cho ngài, nhất định bằng tốc độ mau nhất để ngài làm xong toàn bộ kiểm tra."
Bạch lão phu nhân mỉm cười gật đầu, "Phiền ông rồi, viện trưởng Trần."
Đoàn người đi thẳng vào khu vực VIP. Lý Linh Nhất muốn cùng đi theo vào, nhưng lại lần nữa bị người ngăn cản lại. Bà ta lập tức liền phát hỏa, "Mấy người đều dám cản tôi, biết tôi là ai không?"
Âm thanh nổi bật của bà ta lập tức hấp dẫn tầm mắt mọi người.
Bạch lão phu nhân không quay đầu lại, chỉ có viện trưởng Trần quay đầu lại nhìn, rõ ràng là không vui, trừng mắt nhìn một bảo vệ ngăn cản Lý Linh Nhất, tựa hồ là quát trách bọn họ không làm việc.
Những người đó vừa tiếp xúc với tầm mắt của lãnh đạo như vậy, tự nhiên là không dám chậm trễ. Đưa Lý Linh Nhất liền đi ra ngoài, "Phu nhân, xin phu nhân đừng làm cho chúng tôi khó xử, ngài đi qua cửa khác đi!"
"Buông tay! Tôi nói cho các người biết, các người đối với tôi như vậy nhất định sẽ hối hận! Tôi chính là thị trưởng phu nhân!"
"......" Không ai phản ứng bà ta.
Lý Linh Nhất nổi cơn tức giận, không chút suy nghĩ liền trực tiếp ồn ào khai: "Tôi sau này sẽ là mẹ vợ tổng thống của mấy người!"
Lời này vừa nói ra quả nhiên bà ta được chú ý đến, động tác dừng một chút. Thấy hù dọa được bọn họ, Lý Linh Nhất càng thêm đắc ý, đem tay bọn họ một phen đẩy ra, sửa sửa quần áo trên người mình, cao cao giương đầu, dùng lỗ mũi đối với bọn họ, "Vị phu nhân vừa mới đi vào kia vừa tôn quý, vừa quan trọng, cũng không phải chỉ có tổng thống quan trọng đi? Tôi nói cho các người biết, con gái tôi bây giờ đang yêu đương cùng với Tổng Thống tiên sinh! Sau này, Tổng Thống tiên sinh cũng phải gọi tôi một tiếng mẹ, các người là thứ gì, cũng dám cản tôi?"
Âm thanh của Lý Linh Nhất hoàn toàn không đè thấp.
Phía trước, Bạch lão phu nhân tự nhiên cũng nghe được. Bước chân chậm lại.
Viện trưởng Trần nghe được những lời này đó, trong lòng kinh hoảng, nhìn đến sắc mặt bà rất không cao hứng, liền nhanh chóng quay đầu nói: "Mấy người còn dây dưa cái gì? Không đem người đàn bà điên này đuổi đi, làm tâm tình phu nhân khó chịu như vậy!"
Dì Thẩm đi theo phía sau lão phu nhân cũng nghe được lời này, tiến lên một bước, cùng lão phu nhân nói nhỏ: "Ngài ngàn vạn lần đừng để ở trong lòng, người nói bậy quá nhiều. Phụ nữ khắp thiên hạ không biết có bao nhiêu người đều ảo tưởng có quan hệ cùng Tổng Thống tiên sinh đâu!"
Lão phu nhân quay đầu nhìn chằm chằm Lý Linh Nhất, không biết suy nghĩ cái gì. Lý Linh Nhất hừ một tiếng, "Nhìn cái gì? Chưa thấy qua mẹ vợ tổng thống sao?"
Người này thật sự quá thiếu giáo dưỡng, cũng quá chợ búa không ra gì.
Đáy lòng Lão phu nhân cảm thấy không được vui, chân mày nhíu chặt, đánh giá bà ta một hồi, rốt cuộc mở miệng: "Con gái bà họ gì?"
"Con gái của tôi đương nhiên họ Hạ! Bất quá, chuyện này cùng bà có gì quan hệ gì?"
Quả nhiên là họ Hạ.
Lão phu nhân lập tức càng tức giận, cái gì cũng không nói, cũng không hỏi lại, xoay người liền đi.
Hạ Thiên Tinh......
Có cái loại mẹ này thì con gái có chỗ nào tốt đẹp? Chọn con dâu quan trọng nhất chính là gia giáo. Trước mắt người đàn bà trung niên này thoạt nhìn gia giáo không có chỗ nào tốt.
Bà cảm thấy nên tìm cơ hội cùng Hạ Thiên Tinh nói chuyện rõ ràng về cháu trai bảo bối của bà! Không thể cứ để nhóc vẫn luôn mang họ Hạ theo Hạ Thiên Tinh.
Bà thở dài, còn cảm thấy tâm khó chịu. Mẹ vợ tương lai của tổng thống? Cũng phải để cho mẹ ruột là bà đây cho phép mới có khả năng!