Chào Em Cô Gái Việt Nam

Chương 9: Cướp nụ hôn đầu



Đứng trước cửa nhà Hana,Sung-ho do dự một hồi cũng quyết định nhấn chuông,sau một hồi nhấn chuông dồn rập không thấy cô mở cửa anh đang định bỏ về thì một giọng nói trong trẻo phát ra từ camera

“Cho hỏi anh là ai ạ”

Hana vừa nấu cơm xong trên người toàn mùi dầu mỡ đã đi tắm,cô đang mặc bộ đồ ngủ lụa quần dài áo cộc tay màu hồng phấn,nghe tiếng chuông cửa cô vừa sấy tóc xong vội ra mở cửa.

Sung-ho quay mặt lại nhìn trực tiếp vào camera không nhanh không chậm trả lời

“Là tôi Sung-ho”

Hana nghe vậy có hơi bất ngờ,anh ta đến nhà giờ này mình làm gì?sao tự nhiên khi không lại tìm đến đây?mình với anh ta cũng không có chuyện gì cần nói,anh ta đến đây với mục đích gì?có nên mở cửa cho anh ta vào không ta?haiz…thật là khó hiểu.

Sung-ho đứng đợi một lúc vẫn chưa thấy cô có dấu hiệu mở cửa anh hơi mất kiên nhẫn hỏi lại

“Khách đến nhà em không định mở cửa sao?”

Hana đang suy nghĩ thì bị giọng nói của anh làm cho giật mình,cô bất giác đưa tay ra mở cửa mà không hay biết mình đã mở cửa cho anh vào từ lúc nào.Khi anh đứng mặt đối mặt với cô lúc này cô mới sực tỉnh,cô mở to mắt

chớp chớp nhìn anh khỏ hiểu hỏi

“Chú đến đây làm gì?”

Anh trực tiếp bơ cô một tay khẽ đẩy cô qua một bên đi thẳng vào ghế sofa ngồi,vừa đi anh vừa đưa mắt quan sát một lượt xung quanh nhà

“Em không định mời tôi vào nhà hay sao?”

“Đây là nhà của tôi chưa được sự cho phép của tôi sao chú tự nhiên vào đây? Hana nói với thái độ bực dọc

“Đến thăm em không được sao?”

Sung-ho không nhanh không chậm trả lời cô, đồng thời anh dang rộng hai tay ngả người về phía sau tựa vào sofa nhắm hờ mắt lại vì anh đang rất mệt mỏi muốn tìm chỗ nghỉ ngơi

Hana bị câu nói của anh làm cho ngây người,cô chỉ tay vào anh rồi lại quay ra chỉ vào mình,cô vừa tiến lại phía anh vừa nói

“Chú đến thăm tôi?chúng ta thân đến thế sao?”

“…..”

“Chú bị điếc à?sao không nói chuyện?có mệt thì về nhà mà nằm chứ sao lại đến nhà tôi?mau dậy nói cho rõ coi”

Cô vừa nói vừa đứng trước mặt anh kéo tay anh lôi dậy,cô vừa kéo tay anh thì đã bị một lực bất ngờ kéo mạnh ngược trở lại làm cô mất thăng bằng ngã nhào vào lòng anh,thuận nước đẩy thuyền anh đưa hai tay ôm chặt lấy eo cô,tư thế này thật là ám muội nha

“Rất thân” Sung-ho không mở mắt chỉ bình thản buông ra một câu thì thầm vào tai cô

Hana đang trong tư thế bị anh ôm chặt cứng,bất ngờ mùi hương nam tính sộc thẳng vào mũi,tai cô vừa sát miệng anh nên khi bị anh nói thầm hơi thở nóng ấm của anh phả vào tai cô có chút nhột.Nơi mềm mại nào đó đã va vào vòng ngực săn chắc của anh làm cho cô có chút xấu hổ,cô ngẩng mặt lên hai tay trống vào hai bả vai anh cố giữ khoảng cách xa nhất có thể,cô mở to mắt nhìn anh chằm chằm như không tin vào những gì anh nói.

Sung-ho vẫn giữ nguyên tư thế hai tay ôm chặt lấy eo cô,anh từ từ mở mắt ra nhìn thẳng vào mắt cô nói

“Em đang ngắm tôi sao?”

Hana hắng giọng,đứng thẳng dậy chỉnh sửa lại đầu tóc quần áo,ngại ngùng quay mặt đi hướng khác căn cắn môi nói

“Đồ thần kinh,đồ biến thái”

Do cô nói bằng tiếng Việt nên anh không hiểu cô đang nói gì,thấy bộ dạng ngượng ngùng của cô anh bất giác cười tươi.Đã từ rất lâu rồi anh cũng quên mất là mình cũng biết cười,có lẽ lần cuối cùng anh cười tươi như này là cách đây gần 14 năm về trước.Anh hào hứng vui mừng nói

“Em đang khen anh sao?”

Hana bị nụ cười của anh làm cho mê đắm,bình thường anh không cười cũng đã đẹp trai rồi,nay lại thêm nụ cười tỏa nắng nữa thật sự là quá đẹp trai rồi.Khi anh cười đôi mắt long lanh cùng một bên má lúm đồng tiền,cả gương mặt sáng bừng hạnh phúc tỏa ra sức hút mê người chết con dân mất thôi, rồi kiểu này anh mà cười nhiều một chút chắc các cô tự động xin rụng trứng vì anh mất.Đang mê man suy nghĩ thì anh hắng giọng làm cô giật mình lắc lắc đầu,tự mắng thầm bản thân ôi trời!mày đang nghĩ cái quái gì vậy Hana?mày điên thật rồi,điên thật rồi.

Như chột dạ vì bị anh bắt quả tang cô đang nghĩ đen tối,cô càng thêm xấu hổ đỏ bừng cả mặt không nói gì mà đi ra chỗ bình nước nhanh tay rót một ly nước đầy uống một hơi hết sạch.

“Em khát sao?uống từ từ thôi không sặc”

Sung-ho biết cô đang ngại nhưng anh không nỡ vạch trần cô,anh đứng lên đi ra đứng cạnh cô,hai tay đút túi quần hơi cúi người về phía cô đầy ẩn ý nói

“Em không nhớ anh?”

Hana đẩy nhẹ anh ra bước lùi về sau mấy bước cố giữ khoảng cách với anh,cô nheo mắt nhìn anh rồi trả lời

“Nhớ,thì sao?”

“Em nhớ anh?” Sung-ho nhếch mép cười nói

Hana chợt nhận ra mình đã bị anh gài,cô muốn nói điều gì đó

“Tôi…”

Anh cũng không hiểu sao mình lại muốn đến gặp cô,khi nghe cô nói nhớ mình anh đã rất xúc động không để cô nói hết câu anh đã khéo cô lại ôm trọn vào lòng,tham lam hít một hơi thật sâu cảm nhận mù hương trên cơ thể cô.Một mùi hương dịu nhẹ không phải mùi nước hoa mà đó là mùi cơ thể còn vương chút hương thơm dị ngọt của sữa tắm.Mùi hương trên cơ thể cô có mùi ngọt ngào lại thanh mát kích thích mọi giác quan giống như một chất xúc tác mà anh không thể diễn tả được khi ngửi thấy kiến người anh em cũng bắt đầu biểu tình chỉ muốn “ăn” cô ngay lập tức.

Park Sung-ho một trong số ít những người được mệnh danh là thiên tài kinh doanh có sức ảnh hưởng lớn trong giới kinh doanh thế giới,do tạp trí kinh tế hàng đầu New York bầu trọn.Anh cũng đang giữ vị trí số một trong giới kinh doanh trong nước và được bầu chọn là ông chồng quốc dân số một mà con dân trong và ngoài nước nhắm tới.

Cũng vì vậy mà người tiếp cận anh không ít anh rất ghét điều này,quan trọng hơn họ muốn tiếp cận anh vì tiền tài và địa vị.Thực tế do anh nhận thấy tất cả các cô gái tiếp cận anh đều không hề yêu anh thật lòng,mục đích họ nhắm đến là vị trí người thừa kế tập đoàn WIN của anh.Không ít cô gái muốn sà vào lòng anh nhưng toàn bị anh từ chối một cách phũ phàng,anh cảm thấy bọn họ thật nhàm chán,phiền phức và lẳng lơ không xứng để bận tâm.

Mỹ nhân bên cạnh cũng không thiếu nhưng trước nay anh chưa hề động lòng hay nảy sinh ham muốn với bất kỳ cô gái nào,đôi lúc chính anh cũng không ít lần bị người nhà nghi ngờ về giới tính của mình và nghĩ anh đang có tình cảm đặc biệt với anh trợ lý của mình.Mỗi lần như vậy anh và trợ lý Go cũng không hề giải thích hay có động thái gì làm cho người nhà anh vô cùng khó chịu nhưng cũng không thể làm gì anh lên đành cố nhịn.

Vậy tại sao hôm nay với cô gái này anh lại có thể nảy sinh sự ham muốn,không những vậy anh còn tham lam muốn chiếm hữu cô một cách mãnh liệt thật kỳ lạ.Cảm giác này trước nay anh chưa hề có,nó khiến anh cảm thấy xa lại đến mức ngay bản thân cũng không hiểu được mình lúc này bị sao nữa.

Hana không kịp nói hết câu bị anh ôm bất ngờ làm cô theo phản xạ đẩy anh ra ở thể tự vệ,cô vật anh ngã mạnh xuống sàn nhà,bực tức quát lớn

“Đồ biến thái”

Mải chìm đắm trong hương vị ngọt ngào của cô cùng một mớ những suy nghĩ ngổn ngang của mình,anh bất ngờ bị cô vật ngã lưng đập mạnh xuống sàn có chút đau nhưng với anh đó cũng chỉ là chuyện nhỏ.Thấy cô bực tức anh chợt nhận ra mình đã hành động quá thô lỗ,không còn cách nào khác anh đã giả bộ như mình đang rất đau nằm im dưới sàn nhà tay xoa xoa lưng mặt nhăn nhó.

Thấy anh im lặng không nói gì cùng với bộ dạng của anh bây giờ cô có chút không nỡ,dù đang rất tức giận nhưng cô cũng nén lại quan tâm hỏi thăm anh với giọng điệu châm chọc

“Chú còn không đứng lên?...đau sao?...có nghiêm trọng đến mức không đứng dậy được không?đàn ông gì mà yếu đuối vậy”

“….”

Anh vẫn nằm dưới sàn im lặng không đáp lại khiến cô có chút lo lắng ngập ngừng một lúc cũng ngồi xuống bên cạnh anh,cô muốn vén áo anh lên xem lưng của anh có bị sao không thì bị anh ngăn lại.Lúc này anh mới nhìn

cô mặt anh vẫn giả bộ nhăn nhó nói với giọng đau đớn

“Em có cần ra tay mạnh vậy không?em đang muốn lấy mạng anh sao?”

Cô bối rối muốn thu tay lại nhưng anh vẫn nắm chặt tay cô nói tiếp

“Em có thể đỡ tôi đứng dậy không?”

Cô tỏ thái độ không muốn nhưng cũng miễn cưỡng đỡ anh đứng dậy để anh ngồi vào ghế sofa rồi lập tức lùi lại,cô ngại ngùng gãi đầu nói

“Xin lỗi,tôi không nghĩ mình lại có thể ra tay mạnh đến vậy.Để tôi kiểm tra xem sao”

Nói xong cô chạy một mạch đến tủ lấy ra hộp cứu thương,nhìn thấy bộ dạng này của cô anh thầm cười trong lòng cứ muốn chọc cô mãi,rõ là không sao nhưng ngoài mặt vẫn cố ý tỏ ra mình đang rất đau.

Hana quay lại với hộp cứu thương trên tay có chút áy náy nói

“Để tôi giúp chú thoa thuốc nhé,cũng tại chú không chịu nói chuyện đàng hoàng tử tế cứ ôm ôm ấp ấp làm gì cho chừa”

Anh gật đầu đồng ý sau đó cởi bỏ áo véc vứt qua một bên,cô đặt hộp y tế xuống bàn rồi ngồi xuống cạnh anh toay hoay tìm thuốc không hề để ý anh đang cởi bỏ chiếc áo sơ mi ra,lúc này cô cũng lấy ra hộp cao dán quay qua nhìn anh.Cô thấy anh đang cởi trần ngồi trước mặt mình khiến cô ngại ngùng mặt đỏ bừng nắp bắp nói

“Chú…tự nhiên…cởi áo ra làm gì?”

Cô vừa bảo sẽ giúp anh thoa thuốc cho nên anh cởi áo ra cho cô tiện thoa thuốc còn gì,sao giờ cô lại hỏi như vậy anh nhìn cô hỏi lại

“Chả phải em bảo bôi thuốc cho anh sao?”

“Bôi thuốc cũng đâu cần phải cởi áo chứ” cô chau mày nhìn anh rồi quay mặt đi trả lời

“Không cởi vậy em bôi thuốc kiểu gì?” Anh cười lưu manh nói

“Chú bị ngốc à?chỉ cần vén áo lên là được cần gì phải cởi hẳn ra vậy đâu”

Anh đưa tay ra trực tiếp quay mặt cô lại ép cô phải nhìn mình mặt lạnh tanh nói

“Em đang ngại sao?hay là em đang chê thân hình tôi không đủ sức hấp dẫn?”

Mặt cô bị anh dùng tay quay thẳng vào mình hết cách cô đành phải nhắm hai mắt lại,muốn gỡ tay anh ra khỏi mặt mình nhưng lần này anh đã kịp phòng bị không để cô được như ý anh giữ chặt hai tay cô lại nói tiếp

“Em đang muốn anh hôn em sao?”

Sung-ho nhìn thấy bộ dạng lúc này của Hana vô cùng đáng yêu,đôi mắt nhắm nghiền đôi môi đỏ mọng tru ra như đang mời gọi anh vậy.Trong đầu bỗng xoẹt qua một luồng ý nghĩ muốn nếm thử hương vị của đôi môi cô lúc này

nhưng lại sợ làm vậy sau này cô không muốn gặp mình nữa đành phải cố gắng kìm chế bản thân lại.

Hana nghe anh nói vậy vội mở to mắt nhìn anh,đập vào mắt cô là cơ thể bán hỏa thân của anh.Lúc này cô mới nhìn ngắm kỹ càng từng đường nét quyến rũ trên cơ thể anh,nước da trắng hồng cùng vòng ngực săn chắc vạng vỡ cơ bụng sáu múi thân hình hoàn hảo hơn cả người mẫu.Cô bất giác nhuốt khan một ngụm nước bọt,chớp chớp mắt nhìn nên yết hầu nam tính gương mặt đẹp đến yêu nghiệt.

Ánh mắt cô dừng lại khi chạm vào ánh mắt anh cũng đang nhìn mình,cô chớp chớp mắt lắc lắc đầu để anh bỏ tay ra,anh thích thú với biểu hiện này của cô.Anh khẽ liếm nhẹ môi cười tươi từ từ đưa tay lên một bên má của cô,ngón tay cái khẽ mân mê gò má đã ửng hồng vì ngại của cô hắng gọng nói

“Thật đáng yêu”

Hana đưa tay nên hất mạnh tay anh ra nói

“Yêu thương gì.Hừm....Chắc chú không cần tôi giúp nữa đâu nhỉ?”

Nói rồi cô muốn đứng lên thì bị anh giữ lại,anh nói với ánh mắt chân thành

“Anh đau lắm,tự anh không thể làm được”

Hana bị ánh mắt của anh đánh gục,nể tình anh bị cô làm bị thương nên đành làm cho xong vậy,cô nói thái độ không mấy thân thiện

“Chú quay lưng lại đây”

Anh nghe lời quay lưng lại cho cô xem,thấy lưng anh bị đỏ một mảng lớn cô lấy tay ấn nhẹ vào xem thử tình hình thì anh giả bộ xuýt xoa tỏ ra là mình đang đau.Do không nhìn thấy được mặt anh nên cô không nhìn được biểu cảm trên gương mặt của anh lúc này không phải là biểu cảm của sự đau đớn mà đó là biểu cảm của sự thích thú,cô đành phải sơ cứu giúp anh.Cô biết lúc nãy mình ra tay rất mạnh làm lưng anh bị đỏ cả một mảng lớn chắc mai sẽ bầm tím nên có chút áy náy nói

“Chú ổn chứ có cần tới bệnh viện kiểm tra không?”

Sung-ho quay người lại nhìn thấy cô đang cắn cắn môi mặt cúi xuống có vẻ như cô đang tự trách mình,anh nâng mặt cô lên nói

“Không cần đâu,anh không sao chỉ bị thương phần mềm thôi xương cốt anh không yếu đến vậy đâu”

Hana thấy anh nói vậy cũng yên tâm,cô quay sang sắp xếp đồ vào hộp y tế tay bất giác đưa lên vén tóc cười nói với anh

“Chú không sao thì tôi yên tâm rồi”

Cô cười lên rất xinh đẹp điều này trong mắt anh nó lại thật quyến rũ,khi nãy những ngón tay thon dài mềm mại trắng nõn và mát lạnh của cô chạm vào da thịt đã khiến anh rạo rực,lại một lần nữa nơi nào đó đã không còn ngủ yên được nữa rồi anh đã phải cố gắng nắm tay thành quyền kìm hãm lại.Giờ lại nghe được những lời nói quan tâm dịu dàng cử chỉ đáng yêu này của cô làm cho anh như có lửa trong lòng không kìm được nữa rồi.

Sung-ho luồn tay ra sau gáy Hana khéo cô ôm vào lòng nhằm chúng môi cô mà hôn,một nụ hôn ướt át ngọt ngào.Hana bị ôm hôn bất ngờ hai mắt mở to,đơ ra không hề có phản kháng gì để mặc cho anh hôn.Đây cũng là lần đầu tiên cô bị cưỡng hôn nhất thời không kịp phản ứng lại.

Sung-ho nhắm mắt cảm nhận hương vị từ đôi môi căng mọng như trái anh đào của cô thật mềm mại ngọt ngào đến lạ thường,nó khiến anh không muốn rời cứ muốn nhấm nháp mãi dây dưa mãi cảm giác này hương vị này khiến anh muốn chìm đắm mãi không buông.

Hana đang mặc trên người bộ quần áo ngủ với chất liệu bằng lụa mỏng,anh lại đang cởi trần làm cho da thịt gần như tiếp xúc trực tiếp với nhau.Lại thêm mùi hương trên cơ thể cô làm anh chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào,tham lam muốn nếm trọn hương vị ngọt ngào từ cô,anh đưa lưỡi cậy môi cô ra nuốt hết mật ngọt nhưnh anh lại thấy không ổn rồi “người anh em” đã phất cờ khởi nghĩa,anh lư luyến ngừng lại buông cô ra.

Lúc này anh cũng nhận ra cô không hề phản kháng lại anh,cũng không bài xích việc bị anh hôn,anh hắng giọng cười tươi nói

“Môi em thật ngọt?”

Hana lúc này mới đưa tay lên sờ vào môi mình,mắt vẫn mở to nhìn anh không chớp nói

“Đồ lưu manh giám cớp nụ hôn đầu của tôi”

Nói rồi cô xông lên đánh anh nhưng còn chưa kịp chạm vào đã bị anh ôm chặt vào lòng,anh cười hạnh phúc cũng không quên chọc ghẹo cô nói

“Yên tâm em không bị thiệt đâu.Đây cũng là lần đầu của anh”

Liên tiếp bị những hành động của anh làm cho bất ngờ khiến cô chưa thể loát được thông tin gì,hiện tại cô chỉ muốn thoát ra khỏi cái ôm này của anh mà thôi.

Hana liên tục vùng vẫy dùng đủ mọi cách chống trả khiến cho tình cảnh của hai người lúc này hệt như thể giữa anh và cô đang diễn ra một cuộc chiến vô cùng găng go và gay cấn.Cô càng cố gắng tung chiêu để có thể thoát ra thì anh cũng không hề thua kém gì cô,anh cũng dùng những chiêu thức của mình dễ dàng vô hiệu hóa các đòn tấn công của cô.

Đến cuối cùng sau một hồi đánh đấm thì Hana biết rằng mình không thể thoát khỏi tay anh nên đành ngoan ngoãn đứng im đó để mặc cho hai tay của anh đang nắm lấy hai tay cô và ôm chặt trước ngực của cô.

Sung-ho thấy cô đã chịu ngoan ngoãn đứng in trong vòng tay mình thì cũng buông lỏng tay một chút tránh làm cô bị đau,toàn thân hai người lúc này đã ướt đẫm mồ hôi làm cho lớp quần áo mỏng manh của cô như có như không,cùng với nhịp thở có phần gấp gáp của cả hai nếu như đây là tình huống của cặp đôi đang yêu nhau thì bầu không khí lúc này vô cùng lãng mạn và nóng bỏng.

“Em mà còn quậy nữa thì anh không dám chắc là em sẽ được an toàn đâu”

Điều này khiến cho cơ thể Sung-ho bắt đầu có những thay đổi mà anh bắt đầu mất kiểm soát rần,anh có thể cảm nhận được cơ thể mềm mại và trắng hồng của cô.Từ hướng nhìn của anh có thể thấy được chiếc cổ thon dài,bờ vai mảnh khảnh cùng nơi đồi núi nhấp nhô của cô đang lộ rõ trước mắt,hơi thở trở nên gấp gáp hơn anh thầm nuốt một ngụm nước bọt cố gắng kiểm chế bản thân không đi quá giới hạn.

Hana lúc này đang mải suy nghĩ về những gì anh nói trước đó,Sung-ho nói đây cũng là nụ hôn đầu của anh ta sao?không lẽ anh ta chưa từng hôn ai?tin được không vậy?anh ta phong độ đẹp trai lại giàu có như vậy không có lý gì chưa từng yêu ai cũng không có cô gái nào yêu anh ta sao?có quỷ mới tin lời anh nói,mà khoan đã anh ta có thể dễ dàng phá giải các chiêu thức của mình vậy trả phải anh ta cũng là dân võ sao?vậy thì nẫy giờ…nẫy giờ là anh ta đang giả bộ để lừa mình sao?

Khi kịp nhận ra là mình đã bị anh lừa cô cau mày đẩy anh ra nhưng không được,dù cho cô có khỏe cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể khỏe bằng anh cô bất mãn nói

“Chú cũng là dân luyện võ?nẫy giờ là chú đang gạt tôi đúng không?tên lừa gạt này còn không buông tôi ra”

Thật ra anh cũng là một cao thủ võ thuật vừa rồi để cô đánh là do anh nhất thời kích động mà quên mất việc cô cũng biết võ,anh chỉ im lặng không nói gì sợ nếu như mình nói gì sai lúc này sẽ khiến cô càng tức giận.

Trước nay anh đi rất nhiều nơi cũng chứng kiến rất nhiều khiến anh hiểu ra rằng tất cả các cô gái trước mặt đàn ông toàn tỏ ra mình yếu đuối hoặc cố tình tỏ ra yếu đuối để được cánh đàn ông bảo vệ che chở,cô thì ngược lại luôn sống thật với bản chất của mình mạnh mẽ và không cần ai bảo vệ, anh còn cảm thấy cô có chút khí chất của cánh mày râu trong tính cách điều này càng làm anh để tâm đến cô nhiều hơn.

Hana thấy anh vẫn không có động thái muốn buông mình ra đang định nói tiếp thì lúc này anh cũng chịu lên tiếng nói

“Đây là nụ hôn đầu của anh thật mà em hãy tin tưởng anh đi có được không?trước nay anh chưa từng nói dối không tin em có thể hỏi trợ lý Go,anh ta hiểu rất rõ về anh”

Hana thấy anh không chịu buông mình ra,cô không kháng cự nữa ngước mắt nhìn anh với ánh mắt bừng bừng lửa giận nói

“Chú còn không buông ra”

“Em có thể tha lỗi cho anh được không?” Sung-ho dùng ánh mắt chân thành nhìn cô

Hana cố kìm nén cơn tức giận ai thèm quan tâm đó có phải nụ hôn đầu của anh hay không, cô chỉ biết là anh đã cướp nụ hôn đầu của cô thứ mà cô cố gắng giữ gìn suốt mười tám năm nay muốn trao nó cho người mình yêu,cô đanh giọng nói

“Buông t…”

Anh lại một lần nữa bất ngờ khống chế và hôn môi cô,khiến cho những lời muốn nói tiếp theo của cô đều bị anh nhuốt chọn.Lần này anh chỉ hôn nhẹ nhàng lướt qua như chuồn chuồn đạp nước,cô vì quá bất ngờ lại một lần nữa

phải dương mắt nhìn anh chiếm tiện nghi của mình.

Cơn tức giận lúc này lại tăng lên gấp bội,cô gần như muốn buông lời chửi tục ngay lúc này nhưng do trước giờ cô chưa hề chửi tục vì mỗi lần nghĩ đến nó thôi là cô đã thấy bẩn mồm rồi thì đành kìm lại thầm mắng chửi trong lòng vậy.

“Tên…biến…thái…” Hana hét lớn từng chữ một

Sung-ho nghĩ dù sao cô cũng gọi anh là biến thái rồi thì anh sẽ làm cho tới luôn,anh lại tiếp tục hôn cô thêm một lần nữa.Lần này là một nụ hôn ướt át dây dưa và mãnh liệt hơn,khi cô cố gắng kháng cự cố gẳng mở miệng ra để mắng chửi anh thì anh đã thừa cơ hội đó mà đưa chiếc lưỡi hư hỏng của mình vào càn quét hết mật ngọt của cô chỉ để lại vài tiếng vương vấn.

“Sung…ư…”

Cảm giác này thật kích thích thật muốn dây dưa mãi cho đến khi anh thấy cô gần như ngộp thở mới lưu luyến buông cô ra,anh nhìn thấy gương mặt ửng đỏ của cô và cô cũng không còn phản kháng nữa thì vô cùng hài

lòng.

Hana không muốn phản kháng nữa vì cô biết với những loại người như anh càng phản kháng sẽ càng gia tăng sự kích thích cho dù có phản kháng cũng vô dụng,vậy nên cô chỉ đành chấp nhận mất đi nụ hôn cũng không sao coi như bị chó cắn vậy.

Cô bị anh hôn áp đảo và bất ngờ thì có phần tức tối,nhưng khi cô đã dần chấp nhận sự thân mật này của anh cũng là lúc cô nhận ra cái cảm giác này thật lạ lẫm nó khiến cho tâm trí cô vừa kích thích vừa mụ mị mê man,nhưng mà nó cũng khiến cô ngộp thở.Anh ta hôn gì mà như muốn lấy luôn nửa cái mạng của mình vậy trời?nhưng cũng thật kỳ là tại sao mình lại nửa muốn anh ta dừng lại nửa lại muốn anh ta tiếp tục vậy kìa?

Hana đang chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình thì bất ngờ anh dừng lại,hơi thở gấp gáp ánh mắt bắt đầu nổi những gân máu.Anh tựa trán mình vào trán cô mắt anh nhắm lại im lặng không nói gì,cô cũng muốn biết tại sao anh lại làm như vậy với cô rút cục anh đang nghĩ gì mà lại mất kiểm soát như vậy.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.