-Tuy lập luận của cô rất logic nhưng chưa đủ để kết luận đó là hung thủ.
Lục Y Bình nhìn đồng hồ, đã quá hai rưỡi.
-Dĩ nhiên, tôi sẽ cho hắn ta tự mình thừa nhận.
-Nhưng còn vết cào, vụ án mạng tiếp theo?
Lục Y Bình lắc đầu:
-Tôi sẽ nói sau, anh xuất phát đi. Tôi muốn xong việc để kịp về nhà trước bữa tối.
Jimson ngán ngẩm,không biết nhà của cô có cái thứ chết tiệt gì mà lại thu hút cô như vậy, đúng là chỉ có biết ăn. Jimson bắt đầu lái xe, nhưng anh bỗng nhiên nhớ ra 1 điều:
-Thuộc hạ của tôi theo dõi anh ta 24/24, Plan làm gì có thời gian đi gây án.
Lục Y Bình nhắm mắt, cô tranh thủ ngủ 1 chút:
-Vậy hãy hỏi thuộc hạ của anh.
Jimson gọi điện cho Branton, hạ sĩ đang theo dõi Plan.
Nhưng đáp lại Jimson là một giọng gượng gạo
“ Plan vẫn sinh hoạt bình thường”
Jimson gằn giọng:
-Còn không nói thật.
Giọng Branton trong điện thoại run rẩy
“đội trưởng, em xin lỗi, tối qua em đến bar, say bí tỉ nên vừa mới dậy. tại theo dõi mấy ngày, em thấy hắn rất ngoan ngoãn….”
Jimson tắt máy không kiên nhẫn nghe giải thích.
-mẹ kiếp.
Gương mặt Lục Y Bình thoáng có nét cười.
Lái xe tầm 20 phút, họ đến khu phố cách trường đại học Y cây rưỡi số. đây là một dãy nhà tầng tập thể. Ngay dưới sân,họ gặp anh chàng Branton đang lo lắng. Nét mặt Jimson hầm hầm, quát hắn:
-Plan đâu?
-Anh ta ở trên phòng, tôi có theo dõi lịch học của hắn thì chiều nay hắn được nghỉ.
Lục Y Bình hỏi:
-Là tầng trên cùng phải không?
Jimson gật đầu:
-sao cô đoán được, tôi còn chưa nói số phòng của hắn mà.
Lục Y Bình nhìn Jimson đầy vẻ khinh thường:
-Một người yêu thích thiên văn học, dĩ nhiên phải chọn gần gác thượng nhất rồi. Còn phải nói sao.
-Coi như cô giỏi.
Anh chàng Branton ở dưới, chỉ có Jimson và Lục Y Bình đi lên.
Plan tóc tai bù xù,quần âu, áo sơ mi kẻ ra mở cửa. Ánh mặt sợ hãi khi nhìn thấy Jimson. Plan nhận ra Lục Y Bình, đây là cô gái châu Á có thành tích xuất sắc bên phẫu thuật, hắn đã nhìn thấy cô vài lần.
Plan lặp bặp:
-Ông cảnh sát, tôi đã khai hết những điều tôi biết rồi.
Jimson nặng giọng:
-anh không định mời chúng tôi vào phòng uống nước sao?
Plan bây giờ cố tỏ ra bình tĩnh để họ đi vào.
Căn phòng của hắn bình thường, chỉ thấy khoảng trống để thừa quá nhiều.Lục Y Bình ngồi xuống ghế đối diện Plan.mặt đối mặt.
Jimson đi quan sát căn phòng.
Lục Y Bình cười nhã nhặn:
-anh nên mời tôi nước chứ?
Plan hồi hộp đi lấy nước. Khi đón cốc nước từ tay Plan, Lục Y Bình cố ý hất nước lên người hắn.
Plan cáu gắt:
-Cô điên à?
Thấy vẻ mặt điềm nhiên lạnh lẽo của Lục Y Bình, Plan xuống nước:
-Tôi đi thay áo.
Jimson đứng đằng sau hắn, nói nhưng thực chất ra lệnh:
-không cần vào trong, thay luôn ở đây đi.
Anh đã hiểu ý của Lục Y Bình, chính là để kiểm tra trên cơ thể của Plan có vết cào hay không. Quả nhiên là có.
Lục Y Bình cũng nhìn thấy, mỉm cười:
-Được rồi Plan, anh ngồi xuống đây đi.
Plan không hiểu tại sao 2 người này lại kì lạ như vậy, nhưng thâm tâm hắn bắt đầu hiểu ra gì đó,hắn sợ rồi.
Lục Y Bình không khách khí mà nói thẳng:
-Cảnh sát đã lấy được mẫu tóc và tinh dịch trên giường Eward.
-Cô đang nói cái quái gì vậy?
Lục Y Bình ngồi vắt chân, như thư giãn, như đùa bỡn Plan trong lòng bàn tay.
-Hai mạng người, anh chuẩn bị tinh thần đi.
Plan đứng bật dậy nhưng bị Jimson đứng phía sau, dùng sức lực và áp lực khiến anh ta sợ hãi ngồi xuống.
Lục Y Bình vẫn điềm nhiên, chính giọng đều đều nhẹ nhàng này khiến Plan nổi da gà:
-Anh không cần phải vội đâu Plan, nửa tiếng nữa là có kết quả AND thì cảnh sát sẽ chính thức bắt anh. Nhưng trước đó,anh còn cơ hội đi ra đầu thú đấy,ít ra anh sẽ được khoan hồng thêm 1 chút. Anh nên tự khai hay để tôi nói.
Plan im lặng.
Lục Y Bình uống nước, nhả chữ:
-đêm đó sau khi anh và Mine chia tay nhau. Anh biết Mine có hẹn với bạn trai mới của cô ta. Nhưng trước khi cô ta gặp được gã thì anh đã dùng thuốc mê khiến cô ấy ngất xỉu. Sau đó đem cô ta về phòng kho đã được mở khóa trước. Trong lúc làm tình thì thuốc mê hết tác dụng, Mine tỉnh, anh vì sợ hãi mà bóp cổ cô ta cho tới chết.