Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng

Chương 75: 75: Chương 73




Hệ thống nghiêm cấm xung đột giữa các người chơi trong đại sảnh streamer, miễn là không vào phó bản thì an toàn tính mạng của tất cả streamer đều được đảm bảo.
Sáu giờ tiếp theo, Ôn Giản Ngôn lần lượt gặp gỡ một vài công hội do hắn cẩn thận lựa chọn.
Căn cứ vào việc liên hệ suốt ba ngày qua, Ôn Giản Ngôn đã phần nào hiểu được tính cách của từng đại diện do các công hội cử tới.

Vì vậy, lần này tùy vào những streamer khác nhau mà hắn lựa chọn ngoại hình khác nhau.
Giống như Thần Dụ bí ẩn và thích độc quyền, Ôn Giản Ngôn dùng ngoại hình một đàn ông trung niên tri thức thanh tú yếu ớt, dễ dàng khống chế và không có lực công kích.
Còn với Ám Hỏa có tính công kích mạnh mẽ, được các công hội kính nể bởi thực lực thì Ôn Giản Ngôn sẽ khoác lên mình vẻ ngoài cao to vạm vỡ, cả về hình thể lẫn khí chất đều khiến người khác không thể bỏ qua, tranh thủ áp đảo về mặt ngoại hình.
Nếu giống kẻ đàm phán mấy hôm trước lộ đuôi, bị Ôn Giản Ngôn phát hiện gã dễ dàng bị mê hoặc bởi sắc đẹp thì Ôn Giản Ngôn sẽ thay bằng vẻ ngoài mỹ nữ tóc đỏ.
Mặc dù mọi người đều biết vẻ ngoài của tất cả streamer trong không gian hệ thống chưa chắc đã là thật, song tất cả con người lại là động vật nhìn mặt, cho dù lý trí hiểu rằng xác suất người kia không dùng mặt thật gặp mình rất cao, nhưng trong quá trình trò chuyện sẽ bị nhầm lẫn và không khống chế được biến thành tù nhân của thị giác.
Đây là lợi thế rất lớn cho Ôn Giản Ngôn.
Vốn đã là người am hiểu sử dụng ngoại hình, bây giờ hắn càng có thể phát huy lợi thế vẻ ngoại tới cực hạn, cơ hồ đạt đến cảnh giới như cá gặp nước, hạ bút thành văn.
Công năng này quá tuyệt vời.
Mặc dù có thể sử dụng chức năng thay đổi ngoại hình vào phó bản, nhưng giá thành của nó lại quá cao.
Suy cho cùng, nếu streamer đột nhiên thay đổi vẻ ngoài sẽ khiến những khán giả quen thuộc hình ảnh cũ khó chấp nhận.
Tuy Ôn Giản Ngôn cũng được coi là kẻ giàu có trong số các streamer mới, nhưng hắn vẫn cảm thấy cực kỳ tiếc rẻ khi phải bỏ ra số tích phân lớn đến vậy.
Ôn Giản Ngôn thưởng thức vẻ ngoài mới của mình, sau đó tiếc nuối thở dài.
Sớm muộn gì cũng có ngày hắn thay đổi ngoại hình tiến vào phó bản.
Hầy, chẳng lẽ đây là niềm vui đập tiền mua skin trong game ư?
Trong sáu giờ qua Ôn Giản Ngôn đã thu hoạch được rất nhiều.

Hắn phát hiện rằng lượng thông tin thu được từ các streamer trong công hội cao cấp hoàn toàn vượt xa các streamer thông thường.

Đặc biệt là các công hội lâu năm, bọn họ đã sờ thấu rất nhiều quy tắc nội bộ Ác Mộng, hiểu cực kỳ rõ cách làm thế nào để có được thứ mình muốn trong phạm vi quy tắc cho phép.
Ví dụ, mặc dù streamer không thể lựa chọn phó bản muốn vào tiếp theo, nhưng họ có thể kiểm soát độ khó của phó bản tiếp theo trong phạm vi được chấp nhận bằng cách khống chế cấp bậc streamer trong đội ngũ.

Điều này không chỉ giảm tỷ lệ chết của streamer mà còn có thể dẫn dắt người mới trong công hội.
Ngoài ra, bọn họ cũng có thể dự đoán phó bản tiếp theo của streamer trong công hội thông qua thiên phú tiên tri.

Nếu trong phó bản có đạo cụ cần thiết, bọn họ sẽ dựa trên thông tin ấy thành lập tiểu đội, tiến hành thăm dò phó bản.
Ngay cả các đạo cụ ẩn cùng cấp cũng phân chia thành các cấp bậc khác nhau sau khi trở thành đạo cụ chính.
Cấp độ càng cao, thời gian càng dài, chức năng càng mạnh.
Thực tế có khá nhiều đạo cụ tiêu diệt quỷ hồn trên thị trường, giống như đạo cụ súng đồ chơi Quý Quan đưa hắn trong [Bệnh viện Đa khoa Tư nhân Phúc Khang].

Tuy nhiên những đạo cụ này chỉ dùng được cho quỷ hồn bình thường, nếu nhắm vào Boss phó bản có thực lực mạnh thì hoàn toàn vô dụng, hơn nữa còn chọc Boss nổi điên tiễn mình đi tây thiên nhanh hơn.
Thứ Ôn Giản Ngôn cần là đạo cụ nhắm trực tiếp vào Boss phó bản.
"Tất nhiên có loại đạo cụ như thế."
Một trong số các đại diện công hội tự tin vỗ ngực: "Vừa lúc, khoảng 10 ngày nữa công hội chúng tôi có một streamer cấp C sẽ bắt đầu livestream, phó bản anh ta tiến vào có chứa đạo cụ gây sát thương cho Boss.

Nếu cô đồng ý gia nhập công hội chúng tôi, sau khi làm xong thủ tục gia nhập cô có thể vào đội ngũ."
Gã hắng giọng nói tiếp: "Tới lúc đó tôi cũng tham gia đội ngũ, hai ta có thể chăm sóc lẫn nhau."

Mỹ nữ tóc đỏ nở nụ cười, đôi mắt hồ ly quyến rũ màu hổ phách hơi cong lên, mang theo mị lực câu hồn nhiếp phách đáng sợ: "Thế à? Cảm ơn anh nhiều."
Cô khẽ nghiêng người, để lộ chiếc cổ trắng nõn mảnh mai: "Tôi sẽ cân nhắc thêm."
*
Sáu giờ sau.
Cuối cùng Ôn Giản Ngôn cũng kết thúc hành trình giao lưu của mình.
"Rầm."
Cánh cửa phòng sau lưng hắn đóng lại.
Khoảnh khắc tiến vào phòng, dung mạo Ôn Giản Ngôn đang dùng tự động biến mất, từ người đàn ông cường tráng cao hai mét trở thành chàng trai cao gầy.
Vẻ mặt hắn hiện nét buồn bực, sau khi loạng choạng vài bước thì cơ thể bỗng đổ ụp xuống chiếc sô pha mềm mại, khiến Tô Thành và Quý Quan bị dọa sợ.
Bọn họ vội vàng nhảy dựng lên vây quanh người Ôn Giản Ngôn: "Có chuyện gì vậy? Cậu không sao chứ?"
Ôn Giản Ngôn nghiêng đầu để lộ nửa mặt, yếu ớt nói:
"Mệt chết tôi rồi..."
Mặc dù hắn rất giỏi ngụy trang đánh lừa người khác, nhưng sau sáu giờ không ngừng thay đổi ngoại hình thăm dò lẫn nhau, kể cả người luôn tự nhận thể lực tốt như Ôn Giản Ngôn cũng không chịu nổi cường độ tiêu hao thể lực này, gần như bị mất hết sức.
Nó chẳng khác gì một cuộc chạy đua marathon.
Quý Quan cúi người chọc chọc bả vai Ôn Giản Ngôn, thì thầm nói: "Lần này tôi thêm nhiều sô cô la đấy, có để phần cậu ở trong bếp."
Ôn Giản Ngôn thở dài, ủ rũ lắc đầu: "Không cần, bây giờ tôi không có sức ăn."
Hắn chỉ cần ngủ.
Ôn Giản Ngôn gian nan bò dậy, xương cốt trên người liên tục kêu răng rắc.


Hắn xoay xoay cổ rồi loạng choạng đi về phía phòng ngủ, vừa đi vừa không thèm ngoảnh đầu vẫy tay chào hai người đằng sau, lười biếng nói:
"Tôi ngủ một giấc trước đã, các anh đừng gọi tôi."
Sau khi về phòng, Ôn Giản Ngôn dùng chút sức cuối cùng của mình tắm rửa, tiếp đó bổ nhào lên giường lăn một vòng.
Bây giờ cơ bắp toàn thân hắn đang đau nhức, đầu óc cũng tuyên bố ngừng hoạt động, chìm vào trạng thái mê man.
Ôn Giản Ngôn nâng tay tắt đèn.
Bóng tối tràn ngập cảm giác an toàn bao trùm xung quanh, gần như chỉ trong một nhịp thở ngắn ngủi mà Ôn Giản Ngôn đã mơ màng ngủ say.
......
Ôn Giản Ngôn biết mình đang mơ.
Kể từ khi tiến vào phòng livestream Ác Mộng, mỗi lần ngủ say hắn đều không tránh khỏi việc gặp ác mộng.
Mặc dù Ôn Giản Ngôn không bị đánh bại bởi mấy thứ trong phó bản, nhưng tóm lại hắn vẫn là một con người bình thường.
Đôi khi giấc mơ là phó bản hắn từng trải qua, những mảnh ký ức máu me vụn vặt được chắp vá lung tung.

Từng khuôn mặt quen thuộc, xa lạ chồng lên nhau lượn lờ trước mắt hắn, có người là streamer, có người là NPC, có người là quỷ quái, và còn có cả những người mang đường nét khuôn mặt đơn giản.
Lệ quỷ, chạy trốn, tiếng thét.
Đôi khi hắn mơ thấy cái chết của mình...!rạch bụng, máu chảy lênh láng, chết cực kỳ thảm.
Nhưng...
Trong ba ngày tiếp theo kể từ khi phó bản tiểu khu An Khang kết thúc, chất lượng giấc ngủ của hắn đã được cải thiện.
Ôn Giản Ngôn nửa tỉnh nửa mê, mơ màng nhớ lại.
Trong mơ không có những loại hình ảnh kỳ quái đáng sợ, ngược lại trong đầu chỉ có bóng tối vô biên không thấy điểm dừng, tĩnh mịch yên ắng.
Có lẽ khả năng tiếp thu của hắn đã mạnh hơn trước.
Tuy nhiên giấc mơ hôm nay lại hơi khác mọi ngày.
Bóng tối tĩnh lặng suốt ba ngày qua bắt đầu cuộn trào vô cớ, dần dần ngưng tụ thành bóng hình quen thuộc.
Dường như khoảng cách giữa hắn và đối phương rất xa, song không hiểu sao Ôn Giản Ngôn lại có thể miêu tả rõ ràng đường nét khuôn mặt đối phương...

Những hình xăm giống bùa chú, mái tóc dài đen nhánh, cùng đôi mắt vàng lạnh như băng...!
......
Chàng trai đang ngủ trông có chút bồn chồn, lông mày hắn hơi nhíu lại, vầng trán tái nhợt rịn mồ hôi khiến tóc bết dính, hô hấp cũng không tự chủ được trở nên dồn dập.
Hắn bất giác xoay người, mép quần áo rộng thùng thình bị xốc lên, để lộ chiếc eo thon gọn cùng với đường cong duyên dáng.
Xương hông của hắn gầy gò, vùng bụng trắng nõn hơi lõm xuống, làn da mềm mại ướt sũng mồ hôi, dấu ấn đỏ tươi phức tạp chìm trong bóng tối bị che khuất bởi lớp vải.
Cùng với tiếng thở dồn dập của chàng trai, mảng hình xăm lộng lẫy có vẻ đặc biệt quỷ dị, dường như còn lóe lên ánh sáng màu vàng mơ hồ.
Trong mơ...!mùi máu tanh xộc vào mũi, bóng tối xung quanh bị thứ gì đó khống chế, trở thành vật thể có ý thức quấn quanh mu bàn chân chàng trai.
Ôn Giản Ngôn cau mày lùi về sau, bóng tối quanh mắt cá chân biến mất, tiêu tán tựa như sương mù.
Hắn ngẩng đầu lên, đồng tử bất giác hơi co rụt.
Không hiểu sao, bóng người đàn ông vừa mới xa vời đến độ không nhìn thấy rõ đã rút ngắn khoảng cách với hắn rất nhiều.

Mặc dù cả hai vẫn cách nhau bởi lớp bóng tối dày đặc sâu thẳm, nhưng Ôn Giản Ngôn vẫn có thể nhìn thấy rõ đôi mắt màu vàng phi nhân loại kia.
Bóng tối ngày càng dày đặc cuộn trào.
Người đàn ông thong thả tiến về phía hắn, thân hình và khuôn mặt dần dần trở nên rõ ràng, ngay cả trong mơ cũng khiến người khác cảm nhận được sự áp bức đến từ linh hồn.
"Chết tiệt, nằm mơ cũng không yên à?"
Ôn Giản Ngôn cáu kỉnh dùng tay vò tóc.
Chẳng lẽ tên kia đã tạo thành bóng ma tâm lý quá lớn với hắn?
Đúng là dai như đỉa đói.
Tác giả có lời muốn nói:
Vu Chúc: Mơ à? Cưng chắc chưa?
Hết chương 73.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.