Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1001-2: Rốt cuộc người nào ngu (Hạ)



Từ khi Vũ Không đại lục có lịch sử tới nay, chưa bao giờ xuất hiện chuyện bất kỳ Thú Hoàng cấp mười hai bị chém giết thành công, thậm chí ban đầu hơn mười vị Thần Hoàng vây công một con Thú Hoàng cấp mười hai, cuối cùng cũng chỉ có thể đánh cho nó trọng thương mà thôi, cũng không thể chém giết.

Bởi vậy có thể thấy được, một con Thú Hoàng cấp mười hai rút cuộc là tồn tại mạnh mẻ cỡ nào, hoặc là nói...

Đồng đẳng với tồn tại vô địch! Một Thần Vương muốn chém giết một con Thú Hoàng cấp mười hai?

Bọn họ cảm thấy, đây là chuyện buồn cười nhất bọn hắn nghe thấy từ trước tới nay, bởi vì chuyện này căn bản không có khả năng! Một con Thú Vương có thể ép một vị Thần Vương một triệu tỷ liều mạng vật lộn đọ sức, huống chi là một con Thú Hoàng?

Giống như sự kiện Thần Vương sách lúc trước, không có ai tin tưởng Diệp Dương Thành có thể đánh bại Thú Hoàng cấp mười hai, ngay cả đánh bại cũng không thể, huống chi là giết chết?

Một đống câu hỏi hiện lên trong đầu mọi người, nhưng cũng không có ai lên tiếng hỏi rõ.

Thấy Sanchez lộ ra nụ cười đắc ý, Diệp Dương Thành lại đương nhiên gật đầu nói:

- Dĩ nhiên là Thú Hoàng cấp mười hai, hơn nữa còn phải là chủng loại trưởng thành…

- Hí...

Bao gồm cả Hách Nhĩ Nam Đa, mấy vị Thần Vương đều hung hăng hít một hơi khí lạnh, lần này Diệp Dương Thành Thần Vương cũng không tránh khỏi tự tin quá mức.

Sanchez nhìn Diệp Dương Thành hồi lâu, mới lộ ra nụ cười nói:

- Diệp Dương Thành Thần Vương thực lực siêu phàm, chém giết một con Thú Hoàng cấp mười hai dĩ nhiên không có vấn đề, như vậy, Diệp Dương Thành Thần Vương nói sẽ giết vài con dị thú, như vậy, không nên chỉ có một con Thú Hoàng cấp mười hai chứ?

- Dĩ nhiên.

Diệp Dương Thành gật đầu, nói:

- Ngoài một con Thú Hoàng cấp mười hai trưởng thành, còn có một con Thú Vương cấp mười một trưởng thành thì thế nào? Ngoài ra, còn có thêm một con dị thú cấp sáu cấp bảy, ngươi nói như nào?

- Dĩ nhiên được!

Sanchez rõ ràng có chút hưng phấn, hắn không nhịn được hỏi tới:

- Trong vòng một ngày chém giết một con Thú Hoàng trưởng thành, một con Thú Vương là được rồi, dị thú cấp sáu cấp bảy thì thôi đi, có giết hay không cũng không sao cả... Cũng không biết Diệp Dương Thành Thần Vương muốn chơi như thế nào?

- Chơi sao, quan trọng là chơi vui vẻ, chơi tự do.

Diệp Dương Thành cười híp mắt, không thèm để ý đến Sanchez, nói:

- Lấy thời gian một ngày làm hạn định, nếu ta không thể giết chết một con Thú Hoàng trưởng thành, một con Thú Vương trưởng thành lại thêm một con dị thú cấp sáu cấp bảy trưởng thành, như vậy xem như ta thua, ngược lại là ta thắng, như vậy không có ý kiến gì chứ?

- Dĩ nhiên không có ý kiến!

Sanchez Thần Vương cảm xúc mênh mông, thật sự cho rằng Diệp Dương Thành bị Thú Hoàng cấp mười hai kia hù dọa sợ choáng váng, ngay cả kiểu đánh cuộc gần như tự sát như vậy cũng có thể nói ra!

Thấy Sanchez Thần Vương gật đầu đáp ứng đánh cuộc của mình, Diệp Dương Thành đưa mắt nhìn Hách Nhĩ Nam Đa, sau khi ngăn lại cử động của hắn, tiếp theo mới nói với các Thần Vương khác:

- Về phần tiền đánh cuộc, thật ra chúng ta cũng chỉ là vui đùa đơn giản một chút mà thôi, cho nên cũng không cần quá lớn, dù sao ta biết gần đây tình hình tài chính của Sanchez Thần Vương có chút khó khăn...

- Đừng đừng đừng, ta có thể quay vòng!

Không đợi Diệp Dương Thành nói hết, Sanchez Thần Vương đã vội vàng cắt đứt lời của hắn, tiếp theo tràn đầy tự tin nói:

- Bất kể Diệp Dương Thành Thần Vương muốn chơi bao nhiêu, ta cũng sẽ chơi đến cùng!

Nói xong câu đó, Sanchez Thần Vương liền vội vàng nói với mấy vị Thần Vương còn lại:

- Kính xin các vị làm chứng, chỉ cần Diệp Dương Thành Thần Vương muốn chơi đến đâu, bất kể tiền đánh cuộc là bao nhiêu, ta cũng sẽ chơi đến cùng, tuyệt đối không chút nhíu mày!

Kiểu đánh cuộc Diệp Dương Thành đề xuất, trong mắt Sanchez cho tới mấy vị Thần Vương ở đây đều là kiểu đánh cuộc tự tìm đường chết, hơn nữa ai cũng biết trong sự kiện Thần Vương sách Diệp Dương Thành đạt được bao nhiêu chỗ tốt, cơ hội tốt như vậy không hung hăng làm thịt một đao, Sanchez cảm thấy mình mới là kẻ ngu ngốc nhất từ trước tới nay của Vũ Không đại lục!

- Như vậy đi...

Nghe được câu trả lời chắc chắn của Sanchez, Diệp Dương Thành tựa hồ có chút khó xử.

Dúng lúc này, mấy vị Thần Vương đứng làm chứng cũng có chút ngo ngoe muốn động, trong đó một vị Thần Vương tóc xanh, mắt tím da đen, do dự một lát, sau đó mới mở miệng nói:

- Nếu như Diệp Dương Thành Thần Vương không ngại..., ta cũng muốn chơi một chút...

- Đúng, chúng ta cũng muốn tham gia náo nhiệt, nhiều người chơi cho vui!

Mấy vị Thần Vương còn lại cũng không nhịn được gật đầu phụ họa, chỉ có Hách Nhĩ Nam Đa lúc trước nhận được ánh mắt nhắc nhở của Diệp Dương Thành tạm thời đè nén tham vọng trong lòng, thờ ơ lạnh nhạt.

Không biết tại sao, Hách Nhĩ Nam Đa mơ hồ có cảm giác, Diệp Dương Thành tựa hồ không giống như nguyện ý làm kẻ ngu... Chẳng lẽ hắn lại đang gài Sanchez?

Nghĩ tới đây, Hách Nhĩ Nam Đa không khỏi nhìn Sanchez một cái, thần sắc có chút phức tạp.

- Mấy vị Thần Vương vẫn không nên tham dự, đây là trò chơi giữa ta và Sanchez Thần Vương.

Diệp Dương Thành mỉm cười lắc đầu cự tuyệt yêu cầu của mấy vị Thần Vương, tiếp theo nói với Sanchez:

- Như vậy đi, nếu Sanchez Thần Vương có thể quay vòng, hơn nữa có thể chơi đến cùng..., ta dĩ nhiên cũng sẽ không khiến Sanchez Thần Vương cảm thấy thất vọng...

Nói tới đây, Diệp Dương Thành khẽ dừng lại chốc lát, làm như đang trầm ngâm cũng rất giống đang tính toán cái gì, cho đến nửa phút sau, hắn mới ngẩng đầu lên nói với Sanchez:

- Nếu như cuối cùng ta thua, còn Sanchez Thần Vương thắng..., ta nguyện ý lấy ra mười hai miếng thú hạch Thú Vương cùng với hai mươi vạn tỉ tiền Vũ Không làm tiền bồi thường, không biết Sanchez Thần Vương nghĩ thế nào?

- Cái gì?

Câu này của Diệp Dương Thành vừa ra khỏi miệng, lập tức đưa tới tiếng hô kinh hãi trong đại sảnh.

Mười hai miếng thú hạch Thú Vương, giá thị trường tính ra là hơn bốn ngàn tỉ tiền Vũ Không, tiền đánh cuộc này đã kinh khủng rồi, không ngờ Diệp Dương Thành còn tăng thêm hai mươi vạn tỉ tiền Vũ Không! Trời ơi, đó là hai mươi vạn tỉ, không phải hai mươi vạn!

Tài phú lớn như thế, đừng nói là một Thần Vương một triệu tỷ, cho dù là cường giả Thần Hoàng cũng không thể lấy ra nhiều tiền mặt như vậy, đây tuyệt đối là một khoản tài phú có thể làm cho người ta điên cuồng!

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của các vị Thần Vương nhìn về phía Sanchez đều mang theo một loại cảm xúc khó có thể nói nên lời, vừa hâm mộ ghen tỵ vừa căm hận, bởi vì theo bọn hắn thấy, Diệp Dương Thành thậm chí không có một phần tỷ lệ chiến thắng, đây không phải là đưa tiền cho Sanchez sao?

Người khác nghĩ như vậy, là một trong hai người trong cuộc, cảm xúc của Sanchez dĩ nhiên càng thêm mênh mông, bất giác, ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Dương Thành cũng nhu hòa hơn rất nhiều, giống như đang nhìn một con dê béo sắp sửa làm thịt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.