Tạp Lỗ Khâu một hơi nói tới đây, trên mặt cũng đã phủ lên nhiều tia tự giễu, hắn nói:
- Năm đó ta cũng ham mê võ thuật, nhưng sau khi ta trở thành Thần Vương, ta đã làm những gì? Ta đã cưới sáu mươi chín nữ nhân!
- Các ngươi biết không? Ta căn bản không xem các nàng là thê tử của mình, các nàng chỉ là công cụ để ta phát tiết dâm, đúng vậy, chẳng qua là công cụ mà thôi!
Lời nói của Tạp Lỗ Khâu đã tạo thành trùng kích cực kỳ mãnh liệt đối với mười hai vị nghị viên Thần Hoàng, bởi vì khi hắn gần như nói xong, mười hai vị nghị viên Thần Hoàng cũng bắt đầu nghĩ lại.
Các nữ Thần Hoàng nghĩ lại tính cách biến hóa của mình trước và sau khi trở thành Thần Vương, và đủ loại dị tượng khi mình trở thành Thần Hoàng mạnh nhất.
Còn nội dung nam Thần Hoàng nghĩ đến, chắc chắn nhiều hơn nữ Thần Hoàng rất nhiều, bởi vì trong mười ba vị nghị viên Thần Hoàng ở đây, ngoại trừ Diệp Dương Thành, còn lại nam Thần Hoàng nào không thê thiếp một đoàn? Kỳ quái nhất chính là Forster.
Hắn cẩn thận suy nghĩ, mới phát hiện trong thời gian một vạn năm quá khứ gần, hắn đã cưới gần sáu trăm bảy mươi ba nữ nhân! Mà tình huống tạo thành đối lập mãnh liệt là, trước khi hắn trở thành Thần Vương, và sau khi trở thành Thần Hoàng mạnh nhất, hắn cũng không cưới qua bất cứ một nữ nhân nào!
- Trời ơi.
Hồi tưởng lại những tao ngộ gặp phải, lúc này Forster mới phát hiện ra vấn đề, hắn thấp giọng nói:
- Đây chính là tác dụng phụ của thú hạch sao?
- Tác dụng phụ của thú hạch tuyệt đối không chỉ như thế.
Tạp Lỗ Khâu dùng giọng nói vô cùng nghiêm túc nói với mọi người:
- Các ngươi cũng biết, sau khi bất kỳ võ giả cấp mười nào trở thành Thần Vương cấp mười một, cũng cần dùng đến dược phẩm trấn định tâm thần, bất kể là dược phẩm, hay là trà xanh mây mù cực phẩm, tác dụng căn bản chính là trợ giúp giảm bớt tính tình thô bạo.
- Dưới ảnh hưởng của thú hạch, một khi võ giả loài người đột phá giới hạn cấp mười trở thành Thần Vương cấp mười một, hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ phát sinh biến chuyển tính cách, đây cũng là một trong những tác dụng phụ của thú hạch.
- Mà một điểm trọng yếu nhất là, ý thức dị thú còn sót lại trong thú hạch, khi triển khai tranh đấu với tư tưởng linh hồn của võ giả loài người, chỉ cần hơi không để ý sẽ gặp phải tình cảnh võ giả loài người nổi điên bạo tẩu..., đây cũng là một loại tình huống vô cùng thường gặp trong lịch sử, buồn cười chính là, loài người lại quy nạp nào vào phạm vi ngoài ý muốn, chưa bao giờ có bất cứ người nào nảy sinh nghi vấn với tình huống ly kỳ như vậy!
- Ta rất có trách nhiệm nói cho các ngươi biết, trong mắt đám dị thú, loài người chính là loại súc vật bọn họ nuôi nhốt trên Vũ Không đại lục, chỉ cần bọn họ nguyện ý, chỉ dựa vào loại dị thú phi hành trong biển sâu, là có thể cuốn trọn toàn bộ Vũ Không đại lục, diệt sạch chủng tộc loài người!...
Lời nói của Tạp Lỗ Khâu mang theo ý tứ nhắc nhở hết sức nồng đậm, mười hai vị nghị viênThần Hoàng không hẹn mà cùng rơi vào tình cảnh trầm mặc, bởi vì lời nói của Tạp Lỗ Khâu..., tạo thành ảnh hưởng thật sự quá lớn với bọn họ, loài người là súc vật dị thú nuôi nhốt trên đất bằng?
Loại ví dụ này hết sức khó nghe, nhưng Tạp Lỗ Khâu nói cũng rất chuẩn xác, tựa hồ đoạn tuyệt tất cả vọng tưởng của bọn họ... Có lẽ, chân tướng sự việc chính là như thế.
Chỉ có điều August vẫn có chút không cam lòng hỏi:
- Tạp Lỗ Khâu, nếu như tất cả những gì ngươi nói đều là sự thật, như vậy ta muốn hỏi một chút, nếu đám dị thú coi nhân loại là súc vật, tại sao còn muốn cách năm năm phát động một lần họa thú? Chuyện này..., có chút không hợp với lẽ thường?
- Không hợp với lẽ thường?
Tạp Lỗ Khâu ngẩn người, tiếp theo liền tự giễu cười, nói:
- Chuyện này làm sao không hợp với lẽ thường, đây quả thực là chuyện cực kỳ hợp tình hợp lý!
- Nếu đổi lại là ngươi ở nhà nuôi một đàn heo, ngươi còn có thể phái mấy con chó dữ đi giết đám con của nó không? Chuyện này rõ ràng không hợp với lẽ thường?
- Rất đơn giản, bởi vì nhân loại không phải là heo.
Tạp Lỗ Khâu hết sức lưu loát hồi đáp:
- Dị thú cũng không phải loài người! Súc vật hợp cách của bọn chúng, ít nhất cũng phải là cường giả nhân loại cấp bậc Thần Vương cấp một trở lên, dĩ nhiên, cường giả nhân loại cấp bậc Thần Hoàng bọn chúng lại càng cần.
- Về phần tại sao nuôi nhốt loài người, còn muốn cách năm năm phát động họa thú...
Có câu nói rất hay, cừu hận cũng là một loại lực lượng.
- Đám dị thú tru diệt người bình thường, dĩ nhiên sẽ kích phát oán giận của võ giả loài người, quăng ánh mắt cừu hận về hướng chủng tộc dị thú, dưới loại tình huống cừu hận điều khiển này, mới có thể khiến nhiều người lựa chọn gia nhập đội ngũ tu luyện của võ giả loài người, cùng chống lại dị thú.
- Một phương diện khác, có áp lực mới có động lực, đám dị thú rất thông minh, bọn chúng biết nếu như không gây áp lực cho loài người..., trong loài người căn bản sẽ không ra đời được số lượng cường giả Thần Vương đông đảo.
- Chỉ có thông qua thú họa, bọn họ mới có thể thức tỉnh loài người, còn bọn chúng sẽ ở bên cạnh chăm chú quan sát, nếu như loài người chúng ta không cố gắng tu luyện, hết sức đề cao bản thân..., sẽ...
Tiếp theo Tạp Lỗ Khâu không tiếp tục nói nữa, tất cả mọi người bao gồm Diệp Dương Thành bên trong, cũng không phải người ngu, dĩ nhiên có thể đoán được nội dung phía sau.
Chỉ có điều kết quả như thế, vẫn khiến cho mười hai vị nghị viênThần Hoàng không cách nào tiếp nhận, Kanu Bisali lại càng không nhịn được hỏi:
- Nếu như thú hạch thật sự tồn tại tác dụng phụ khổng lồ như vậy, chẳng lẽ ngoại trừ sử dụng dược vật, không có biện pháp nào khác sao?
Phát hiện tác dụng phụ của thú hạch, khiến cho Kanu Bisali cảm nhận được sợ hãi trước nay chưa từng có, bởi vì hắn mới vừa cẩn thận hồi tưởng lại, phát hiện hơn vạn năm trước tính cách của mình vốn cũng không phải như bây giờ! Nói cách khác, chính hắn cũng đã chịu ảnh hưởng tác dụng phụ của thú hạch.
Dựa theo thuyết pháp của Tạp Lỗ Khâu, ý thức dị thú còn sót lại trong thú hạch sẽ vô hình thay đổi tư tưởng của hắn, cho đến một ngày kia chủ hồn của hắn cũng không gánh được nữa, nói không chừng hắn cũng sẽ không chịu nổi loại ám hiệu trong lòng, mà lựa chọn đến biển sâu kết thúc sinh mệnh của mình...
Trước mắt Tạp Lỗ Khâu chính là một ví dụ sống sờ sờ, vị Thần Vương biến mất mấy ngàn năm, vốn đã tử vong, thậm chí ngay cả xương cũng tìm không được, hôm nay đã biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ!
Tâm tình của Kanu Bisali vô cùng phức tạp nghĩ đến, nếu như một ngày kia ta cũng trở thành bộ dạng như vậy, thà rằng ta đích thân kết thúc chính mình, cũng sẽ không sống sót như vậy!
Dĩ nhiên, nếu như còn có thể cứu..., cũng không người nào nguyện ý chết đi như vậy.