Trong tiếng hô này ẩn chứa mùi vị khuất nhục, tức giận, nóng nảy, bạo ngược, ừ, tiếng gầm giận dữ vô cùng phức tạp, nghe giống như tiếng dị thú vọng lại.
- Dị thú?
Diệp Dương Thành đang quanh quẩn trên không trung cách mặt đất hai nghìn mét cau mày lại, đây chính là vương thành của vương quốc Khải Khắc rồi, trong vương thành tại sao có thể có dị thú tồn tại? Phải biết rằng, nhân loại ở Vũ Không đại lục cũng không có thói quen nuôi nhốt dị thú làm sủng vật!
Bị tiếng rống giận dữ đột nhiên vang lên hấp dẫn lực chú ý, Diệp Dương Thành cũng tạm thời bỏ qua tính toán chạy thẳng tới gia tộc Enos Justin, mà xác định phương hướng, sau đó nhích tới gần vị trí tiếng gầm giận dữ truyền đến.
Dĩ nhiên, lúc này Diệp Dương Thành cũng không suy nghĩ nhiều, động cơ sai khiến hắn đi xem, cũng chỉ là tò mò mà thôi.
Hắn có chút kỳ quái, trong vương thành vương quốc Khải Khắc tại sao có thể có dị thú tồn tại? Sự thật chứng minh là Diệp Dương Thành đã đoán sai, nhưng cuối cùng cảnh tượng hiện lên trước mắt hắn càng làm hắn cảm thấy giật mình hơn thấy dị thú.
Vương cung, đúng vậy, nơi truyền ra tiếng hô chính là vương cung vương quốc Khải Khắc, nói chuẩn xác, là trong triều đình vương cung vương quốc Khải Khắc, là nơi các vương thần vương quốc Khải Khắc thương lượng bàn bạc.
Khi hắn chạy tới triều đình, thứ đầu tiên tiến vào tầm mắt hắn, là một thanh niên ước chừng hai mươi bốn tuổi, cao khoảng 1m73, dáng người không tính là xuất chúng, nhưng cũng không tính là khó coi.
Lúc này, người trẻ tuổi đứng dại ra ở đó, hai mắt vô thần, giống như bị mù, không nhìn thấy một chút sức sống.
Lúc này xung quanh người trẻ tuổi là thi thể ngổn ngang rơi lả tả trên đất... Đúng vậy, khắp nơi đều là mảnh vụn thi thể bị xé nát, trên triều đình còn tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Tình huống khiến cho Diệp Dương Thành cảm giác kinh ngạc là, trên triều đình còn rơi lả tả rượu và thức ăn đầy đất.
Cùng với một chiếc bàn đã bị đập thành mảnh nhỏ.
Ở trên triều đình mở tiệc rượu chiêu đãi tân khách, kết quả nói chuyện với nhau không vui mà biến thành Hồng Môn yến, giết chết tân khách dự tiệc, đồng thời tàn nhẫn hủy thi diệt tích? Nhưng ở đây có vẻ không giống...
- Giết... Ta giết bọn họ...
Khải Thánh Lực Ba Long ngơ ngác đứng trên sàn nhà cẩm thạch nhuộm đầy máu tươi, sắc mặt dại ra lẩm bẩm tự nói:
- Tại sao ta có thể giết bọn họ chứ? Ta... Ta làm sao lại giết chết bọn họ? Bọn họ... Làm sao lại gọi ta là quái vật?
Đầu óc đã loạn thành một đoàn bột nhão, Khải Thánh Lực Ba Long căn bản không biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ nhớ rõ trong cơn mơ hồ, giống như có người gọi hắn là quái vật?
Ý thức hỗn loạn từ từ tỉnh táo lại, Khải Thánh Lực Ba Long biết mình đã gây họa, giết chết bảy hậu bối của Enos Justin Thần Vương, đại biểu hàm nghĩa chính là Enos Justin Thần Vương sẽ nổi trận lôi đình, còn vương thất của vương quốc Khải Khắc, cũng sẽ vì không trụ được lửa giận của Enos Justin Thần Vương, mà lựa chọn giao hắn ra cho Enos Justin Thần Vương tùy ý xử lý...
- Thay vì sống như vậy chẳng bằng chết cho xong.
Hiểu rõ kết cục mình có thể gặp gỡ, trên mặt Khải Thánh Lực Ba Long đã lộ ra vẻ thê lương, trong rất nhiều quốc gia ở Vũ Không đại lục, ngoại trừ những quốc gia lựa chọn chế độ dân chủ, đường đường một vương tử làm sao có thể chịu được uất ức như vậy?
Khải Thánh Lực Ba Long nản lòng hít một hơi thật sâu, khi hắn vừa quyết định chủ ý cho dù tự sát cũng không thể rơi vào trong tay Enos Justin, khóe mắt lại phát hiện một bóng dáng xa lạ.
Theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, Khải Thánh Lực Ba Long nhất thời bị hù dọa toát mồ hôi lạnh! Một nam tử nhìn qua xấp xỉ tuổi hắn, hai tay đang ôm trước ngực, đứng cách đó không xa, có chút hăng hái nhìn hắn giống như... đang thẩm thị cái gì?
- Ngươi là ai?
Khải Thánh Lực Ba Long vừa mới giết bảy người chột dạ, lui về sau một bước nhỏ, trên mặt hiển thị rõ vẻ hồ nghi:
- Ngươi vào bằng cách nào?
Không có sợ hãi, chỉ có nghi hoặc... Đối với Khải Thánh Lực Ba Long mà nói, khi hắn đã quyết định tự sát, ngay cả tính mạng cũng không cần, vậy thì còn sợ cái gì?
Hắn chẳng qua tò mò, nam tử trẻ tuổi trước mắt mặc đồng phục tác chiến của dong binh tự do, nhưng trước ngực không đeo huy chương này rút cuộc vào bằng cách nào? Phải biết rằng, mặc dù thực lực của vương quốc Khải Khắc tương đối yếu ớt. Nhưng phòng ngự vương cung vẫn tương đối nghiêm mật, một dong binh tự do ngay cả huy chương cũng không có, có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở chỗ này? Đây căn bản là chuyện không có khả năng!
Đối mặt với hỏi thăm của Khải Thánh Lực Ba Long, Diệp Dương Thành chỉ khẽ cười một tiếng, thản nhiên nói:
- Ta chỉ đi ngang qua thôi, những người này đều là ngươi giết sao?
- Đi ngang qua?
Khải Thánh Lực Ba Long có chút trợn tròn mắt, người này rút cuộc là người nào? Đi ngang qua..., đi ngang qua là có thể xông vào trong vương cung, hơn nữa tránh được nhiều tai mắt thị vệ như vậy?
Nhìn bộ dạng thản nhiên của hắn, Khải Thánh Lực Ba Long loáng thoáng giống như tìm được thứ gì, sau khi trấn định tâm tình gật đầu nói:
- Đúng vậy, chính là ta giết! Ngươi muốn báo thù cho bọn hắn sao?
- Báo thù? Tại sao ta phải báo thù cho bọn hắn?
Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc nhìn Khải Thánh Lực Ba Long, như không có chuyện gì xảy ra nhún nhún vai nói:
- Ta vốn không quen biết bọn họ.
- Vậy ngươi tới nơi này làm gì?
Khải Thánh Lực Ba Long càng cảm thấy kỳ quái, người trước mắt này làm sao cảm giác có chút khó hiểu?
Hắn cảm giác Diệp Dương Thành khó hiểu, Diệp Dương Thành càng cảm thấy hắn khó hiểu hơn! Hắn nhìn Khải Thánh Lực Ba Long, nhắc lại lần nữa:
-... Ta đã nói rồi, ta chỉ bước ngang qua.
Lý do vớ vẩn như vậy, chỉ cần không phải kẻ ngu cũng sẽ không tin tưởng, nhưng do không có gì ác cảm với Diệp Dương Thành, Khải Thánh Lực Ba Long sau khi chần chờ một lát vẫn nhắc nhở:
- Bảy người bị ta giết chết, đều là vãn bối của Enos Justin Thần Vương, nếu như ngươi không muốn dính lấy phiền toái..., hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu không đợi lát nữa Enos Justin Thần Vương đến...
- Là người nhà của Enos Justin?
Diệp Dương Thành thật sự kinh ngạc, hắn quan sát Khải Thánh Lực Ba Long từ trên xuống dưới, hỏi tiếp:
- Ngươi đã biết những người này là vãn bối của Enos Justin, ngươi lại dám động thủ giết bọn họ?
- Cái này có gì không dám!
Khải Thánh Lực Ba Long đã bất chấp tất cả, hoàn toàn không để ý tới kinh ngạc của Diệp Dương Thành, mà đứng thẳng người nói:
- Là vãn bối của Enos Justin thì sao? Ai kêu bọn họ ép ta!
- Sao?
Nếu chuyện này có quan hệ đến Enos Justin, dĩ nhiên Diệp Dương Thành cũng sẽ không lập tức rời đi, mà càng hứng thú nhìn Khải Thánh Lực Ba Long, nói:
- Nghe ngươi nói như vậy, lẽ nào là đám người đó ép ngươi giết bọn họ?