Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1072: Thủ tinh hoa quên cám bã



- Hống hống hống…

Một trận hí hô kinh thiên động địa từ trong miệng Khải Thánh Lực Ba Long phát ra.

Vừa tránh khỏi Diệp Dương Thành, hắn lập tức bổ nhào về đám dị thú, trong tiếng rống mang theo cảm xúc vô cùng phức tạp, có phấn khởi, có vui vẻ cũng có tia tham lam.

- Tiểu tử này lại muốn làm gì?

Trong lòng Diệp Dương Thành không khỏi trầm xuống, theo bản năng cảm nhận được bất an.

Quả nhiên, lúc này Khải Thánh Lực Ba Long đã xông vào đàn dị thú, bắt đầu chém giết, là giết hại hoàn toàn nghiêng về một bên!

- Hô hô hô…

- Xuy xuy xuy…

Móng vuốt phá không, thanh âm mở ngực bể bụng liên tục vang lên bên tai Diệp Dương Thành, vạn phần quỷ dị.

- Hống hống…

Toàn thân Khải Thánh Lực Ba Long dính đầy máu tươi, như bị chích thuốc hưng phấn, điên cuồng rít gào, điên cuồng tàn sát.

Chưa đầy ba mươi giây sau, đã có hơn bốn mươi đầu dị thú ngũ cấp gào thét ngã xuống đất, cơ hồ bị một kích mất mạng!

Công kích nguyên thủy như thế, vào giờ phút này lại làm Diệp Dương Thành cảm thấy kinh hãi, từng chiêu thức mang theo trăm ngàn chỗ hở nhưng khi nhắm vào dị thú lại phảng phất như trời sinh khắc tinh của dị thú!

Nhất là đôi móng vuốt sắc bén của Khải Thánh Lực Ba Long, giống như thần binh lợi khí đặc biệt chế tạo để giết dị thú, tuy móng vuốt rất mỏng nhưng vạn phần cứng rắn, nhất là loan câu càng là lợi khí phá vỡ phòng ngự của dị thú, vô luận là dị thú có da long hay lân giáp đều không ngăn cản được bị nó xé rách…

- Phanh!

Ngay lúc Diệp Dương Thành ngây người nhìn trân trối, Khải Thánh Lực Ba Long đã hung hăng vung đuôi, đem một đầu Liệt Địa Tông Hùng nặng hơn hai mươi tấn trực tiếp quất bay ra ngoài, thậm chí Diệp Dương Thành còn nghe được thanh âm sọ não nứt toác!

- Đây rốt cục là quái vật gì?

Diệp Dương Thành bị cảnh tượng trước mắt làm váng đầu, rốt cục Khải Thánh Lực Ba Long lại là chủng tộc gì vậy? Là nhân loại? Hay là dị thú? Hay là thuộc một phe cánh khác?

Lúc này Khải Thánh Lực Ba Long đã giết hơn trăm đầu dị thú, lại như phát hiện được tân đại lục, hắn rơi xuống đất ngẩng đầu lên trời thét dài:

- Hống!

- Ca ca ca…

Chỉ nghe tiếng vang răng rắc, lớp vảy trên người Khải Thánh Lực Ba Long đột nhiên xé mở, lộ ra máu thịt đỏ sậm bên dưới.

Nhìn qua thật giống như một con nhím, nhưng gai nhọn bao trùm trên người hắn lại là hình thoi, hơn nữa lại rất dầy.

Nơi đuôi, hai tay, hai chân, ngực, lưng, phàm là những vị trí có lớp vảy màu xanh bao trùm cũng đã xé mở lộ ra lớp máu thịt đỏ tươi bên trong.

- Hô hô hô…

Lớp vảy trên người Khải Thánh Lực Ba Long chuyển động như ra đa, bởi vì tốc độ chuyển động quá nhanh, làm thân hình hắn có chút mơ hồ, tiếng gió rít càng thêm vang dội chói tai.

Sau đó những thi thể dị thú như cảm nhận được lực triệu hoán, bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Diệp Dương Thành chợt cảm giác được một cỗ chân khí làm cho hắn có chút áp lực, tuy rằng thật lãnh đạm nhưng đã đủ làm cho hắn cảnh giác!

Vì thế Diệp Dương Thành lựa chọn lui ra phía sau 20m, đồng thời bên ngoài thân thể bao trùm một tầng Cửu Tiêu lực, ngăn cản chân khí đầy áp lực kia.

Lúc này những thi thể dị thú lại trực tiếp nổ tung…

- Phanh phanh phanh phanh!

Thanh âm tiếng nổ mạnh vô cùng dày đặc chói tai, thi thể dị thú trọng lượng vượt qua hai ngàn tấn bị nổ tung vỡ nát, hình thành huyết vụ thật kinh khủng, nhanh chóng hội tụ về hướng Khải Thánh Lực Ba Long.

Mãi tới lúc này Diệp Dương Thành mới cảm nhận được tiếng vang như một đầu quái thú đang nhai nuốt thực vật.

Hơn nữa hắn cũng cảm nhận được khí tức trên thân Khải Thánh Lực Ba Long không ngừng tăng cường, vừa rồi còn chưa đạt tới cấp bậc thần vương nhưng trong khoảnh khắc này đã lên tới thần vương, hơn nữa khí thế đang không ngừng kéo lên!

Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành gặp phải tình huống quỷ dị như thế, nhưng hắn cũng không có ý định ra tay, đừng nói là thần vương, cho dù là thần hoàng hắn cũng nắm chắc bắt giữ người kia chỉ trong giây phút!

Huyết vụ nhanh chóng sút giảm, Diệp Dương Thành phát hiện mặt đất ướt hơn vừa rồi rất nhiều, rất nhanh có một mảnh dòng nước uốn lượn chảy qua bên chân của hắn…

- Hắn chỉ lấy tinh hoa mà bỏ qua cám bã?

Diệp Dương Thành sợ ngây người.

- Hống…

Khải Thánh Lực Ba Long đột nhiên phát ra tiếng gầm rú đầy phấn khởi.

- Người này biến hóa thật đủ khủng bố.

Chỉ nháy mắt đã tiêu diệt đống thi thể nặng mấy ngàn tấn, nhưng hình thể không phát sinh nửa điểm biến hóa, giống như chỉ uống một hớp nước, không hề có chút gì chứng minh hắn mới một hơi làm thịt hơn trăm thi thể dị thú!

Hơn nữa làm cho Diệp Dương Thành cảm thấy đau đầu chính là sau khi huyết vụ tán đi, dáng vẻ Khải Thánh Lực Ba Long còn lộ ra bộ dáng thỏa ước mong nguyện!

- Nhìn khẩu vị này của hắn, dị thú trên Vũ Không đại lục gặp nạn!

Diệp Dương Thành đột nhiên nở nụ cười, cười thật nghiền ngẫm, bởi vì hắn nghĩ tới cuộc thảm sát phát sinh trong vương quốc Khải Khắc!

Lúc đó có bảy người chết trong tay Khải Thánh Lực Ba Long, nhưng vẫn còn nguyên vẹn thi thể…nói cách khác, sau khi Khải Thánh Lực Ba Long phát sinh biến hóa, tuy rằng sẽ trở nên thị sát, nóng nảy, nhưng hắn không có hứng thú làm thịt thi thể nhân loại!

Điều này đối với Diệp Dương Thành mà nói là một tin tốt lành, ít nhất người này sẽ không ăn thịt người, điều này cũng cho hắn lý do tiếp tục dạy dỗ người kia, tuy rằng…lý do này khá gượng ép.

Loáng thoáng, Diệp Dương Thành cảm thấy được nếu Khải Thánh Lực Ba Long có thể khống chế được cảm xúc nóng nảy của mình, đem hai loại tính cách bất đồng dung hợp cùng nhau, hắn sẽ trở thành mũi đao nhọn chuyên đối phó dị thú!

- Lần này có thể là kiếm lớn!

Nghĩ tới tình huống kia, trên mặt Diệp Dương Thành không khỏi hiện lên nụ cười sáng lạn, lúc này nhìn dáng vẻ của Khải Thánh Lực Ba Long càng thêm thuận mắt…biến thành cổ quái thì đã làm sao? Chỉ cần hắn có thể khống chế được chính mình, vậy tốt nhất!

- Chết đi, chết đi, chết đi! Hống!

Lại một tiếng gào thét, Khải Thánh Lực Ba Long bổ nhào về phía Diệp Dương Thành, móng vuốt một lần nữa phá không mà tới!

- Định Hồn thuật!

Diệp Dương Thành bật lui ra sau thật nhanh, vung tay phải đánh qua một đạo pháp thuật.

Chẳng qua Khải Thánh Lực Ba Long không giống như những thần vương hay thần hoàng bị thú hạch làm ảnh hưởng thần trí, hắn chỉ bị bệnh tâm thần phân liệt mà thôi, cho nên Định Hồn thuật lại không có hiệu quả đối với hắn.

- Chết đi, chết đi, chết đi, ta giết ngươi! Hống!

Khải Thánh Lực Ba Long không ngừng rít gào, ra tay vô cùng tàn nhẫn, xem ra chuyện Diệp Dương Thành ném hắn từ trên trời xuống đất làm cho hắn thập phần tức giận.

- Hô hô hô…

Đôi móng vuốt vũ động rít gió, mỗi lần vung xuống đều bám theo tiếng rít chói tai.

Nhìn thấy Định Hồn thuật không tác dụng, Diệp Dương Thành than nhẹ một tiếng…

- Khu Trục thuật!

- Hống hống…hỗn đản, ta muốn mạng của ngươi!

- Thanh Linh thuật!

- Đáng chết, đáng chết, đáng chết, hống!

- Định Tâm thuật!

- Hỗn đản…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.