Nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Khải Lạc Khốc Kỳ, nghe tiếng kinh hô tràn ngập hưng phấn của hắn, Diệp Dương Thành cũng lộ vẻ tươi cười tận đáy lòng, nâng tay lấy ra một đống Âm Linh Thảo ít nhất nặng một tấn, nói:
- Được rồi, ăn luôn đống này đi!
- …
Khải Lạc Khốc Kỳ đang cao hứng phấn chấn, nụ cười trên mặt nhất thời cứng lại, hắn ngơ ngác nhìn đống Âm Linh Thảo, nghĩ tới cảm giác khi nhai nuốt trước đó, sắc mặt nháy mắt suy sụp xuống, lúng túng nói:
- Lão…lão sư…
- Ân? Có chuyện gì sao?
Diệp Dương Thành đang cúi đầu sửa sang lại đồ vật trong thứ nguyên không gian, ngẩng đầu lên, thần thái cùng ngữ khí có vẻ thập phần thoải mái.
Dù sao không phải hắn ăn Âm Linh Thảo, không ảnh hưởng gì tới hắn!
- Tôi…
Khải Lạc Khốc Kỳ nuốt nước bọt, đống Âm Linh Thảo như ngọn núi nhỏ kia làm cho hắn thật khó thở, nhưng cũng biết đây là ý tốt của Diệp Dương Thành, rơi vào đường cùng hắn chỉ đành cười khan nói:
- Tôi…tôi cảm thấy không cần một lần ăn hết bảo bối này thì tốt hơn…
- Yên tâm đi.
Diệp Dương Thành vừa nghe lời này, lập tức nở nụ cười, phi thường hòa ái nói:
- Trong tay lão sư có không ít thứ này, ngươi muốn ăn bao nhiêu cũng không có vấn đề gì!
- A…
Khải Lạc Khốc Kỳ hoàn toàn trợn tròn mắt.
Lúc này Diệp Dương Thành đang thu thập thứ nguyên không gian, trong lơ đãng đã phát hiện một rương Huyết Hồn Hoa đặt trong góc, lập tức nghĩ tới có thể dùng giải quyết vấn đề của Khải Lạc Khốc Kỳ.
Nghĩ nghĩ, Diệp Dương Thành lấy ra một đóa Huyết Hồn Hoa, đưa cho Khải Lạc Khốc Kỳ, nói:
- Hãy khoan ăn Âm Linh Thảo, ngươi ăn thứ này trước thử xem có phản ứng gì hay không?
- Đây là…
Khải Lạc Khốc Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy loại hoa màu đỏ thẫm kia, đương nhiên là không biết tên của nó, càng không rõ công hiệu của nó.
Diệp Dương Thành đem Huyết Hồn Hoa nhét vào trong tay của hắn, nói:
- Đây là Huyết Hồn Hoa, trong phương diện gia tăng tinh thần lực có hiệu quả rất tốt.
Tạm dừng chốc lát, hắn mới bổ sung:
- Nhưng hiện tại ta cũng không xác định Âm Linh Thảo cùng Huyết Hồn Hoa có khả năng tăng cường tinh thần lực của ngươi tạm thời hay vĩnh cửu, dù sao chúng ta chỉ có thể thử xem, tạm thời xem thế nào đi.
- Ách…
Khải Lạc Khốc Kỳ mấp máy môi do dự một lát, sau đó đem Huyết Hồn Hoa nhét vào trong miệng, nuốt chửng.
Ngay khi hắn định mở miệng nói gì đó, Huyết Hồn Hoa đột nhiên tản ra từng đợt cảm giác nóng rực mãnh liệt, thổi quét khắp toàn thân của hắn, cuối cùng hóa thành một cỗ hồng lưu oanh một tiếng xông vào đại não của hắn.
Trong tích tắc trước mắt hắn tối sầm, lập tức hôn mê…
Đợi khi Khải Lạc Khốc Kỳ mở mắt, Diệp Dương Thành đã đưa hắn quay về võ đường học viện, nhìn thấy hắn tỉnh lại, Diệp Dương Thành tiến lên hỏi:
- Cảm giác thế nào?
- Ách, cảm giác như mới đánh nhau trăm hiệp.
Khải Lạc Khốc Kỳ cảm nhận được thân thể đau nhức, có chút mệt mỏi vô lực nói:
- Cả người đều mệt chết đi, thật yếu ớt.
- Tinh thần lực thì sao?
Diệp Dương Thành chỉ quan tâm hiệu quả của Huyết Hồn Hoa.
- Tinh thần lực?
Khải Lạc Khốc Kỳ ngẩn ngơ, sau đó lộ ra vẻ mặt mừng như điên, kinh hô:
- Trời ạ…tinh thần lực của tôi…
- Thế nào?
Diệp Dương Thành vội hỏi.
- Gia tăng thật nhiều!
Nếu không phải thân thể quá mức đau nhức, hắn đã không nhịn được nhảy dựng lên vui sướng! Sắc mặt đỏ hồng, hắn chợt nói:
- Gia tăng hơn trước kia gấp mười lần…không, ít nhất tăng lên ba mươi lần!
- Ba mươi lần? Không tệ!
Diệp Dương Thành yên lòng, gật đầu hỏi:
- Thế nào, hiện tại có thể tu bổ lại lỗ hổng khi tiến hóa hay không?
- Còn chưa đầy đủ.
Nụ cười trên mặt Khải Lạc Khốc Kỳ biến mất, trấn định lại, hồi đáp:
- Ít nhất phải gia tăng thêm hai trăm lần, mới có thể hoàn toàn chữa trị.
- Hai trăm lần sao?
Diệp Dương Thành bắt đầu kiểm kê vật phẩm trong thứ nguyên không gian của mình, một lúc lâu gật đầu:
- Hẳn là đủ rồi.
Sau khi xác định điểm này, tâm tình Diệp Dương Thành hoàn toàn buông lỏng xuống, tiếp theo bắt đầu an bài ẩm thực mỗi ngày cho Khải Lạc Khốc Kỳ.
Hiệu quả của Huyết Hồn Hoa thật hung hãn, chỉ một đóa hoa đã làm Khải Lạc Khốc Kỳ hôn mê gần hai giờ, hơn nữa trạng thái sau khi hắn thức tỉnh cũng thấy rõ Huyết Hồn Hoa ảnh hưởng thật lớn đối với hắn.
Bởi vậy tuy rằng Diệp Dương Thành muốn dùng Huyết Hồn Hoa giúp hắn gia tăng tinh thần lực, nhưng khi nghĩ tới khả năng thừa nhận của hắn, đành phải bỏ qua.
Diệp Dương Thành vung tay, lấy ra một tấn Âm Linh Thảo cùng tám đóa Huyết Hồn Hoa.
Lúc này hắn mới mở miệng nói:
- Trong thời gian tới mỗi ngày ngươi phải dùng hai vật này, trước khi ngươi hoàn toàn tu bổ lỗ hổng tiến hóa, phải ăn hết những thứ này đi.
- Mỗi cách năm giờ ngươi ăn Âm Linh Thảo một lần, mỗi lần ít nhất 20 phần. Về phần Huyết Hồn Hoa, ngươi chỉ cần ăn kèm là được, nhưng trước khi ăn thì tốt nhất nằm trên giường.
- Có rảnh thì đi ra giáo quán số một đả tọa, nếu như không được thì tự ngươi an bài thời gian, dù sao ta yêu cầu trong vòng bốn ngày…
- Ngươi phải ăn hết toàn bộ số lượng này, đương nhiên ngươi có thể ăn hết trong một lần.
Thân hình Khải Lạc Khốc Kỳ nhất thời mềm nhũn, trực tiếp ngồi phịch trên giường.
Vừa nghĩ tới mùi vị của Huyết Hồn Hoa cùng Âm Linh Thảo, Khải Lạc Khốc Kỳ thật muốn té xỉu…đây không phải muốn mạng người sao?
Nhưng hắn chỉ có thể cắn răng đáp ứng, vẻ mặt bi tráng nếu để người thấy được, sẽ nghĩ rằng Diệp Dương Thành ép buộc hắn uống độc dược!
Sau đó Diệp Dương Thành như có suy nghĩ gì, hỏi:
- Khi nãy ta thấy ngươi liệp sát dị thú, xuống tay gọn gàng linh hoạt, sau khi giải quyết lỗ hổng của ngươi, ngươi còn có thể giết dị thú nhanh chóng như vậy không?
- Yên tâm đi, lão sư.
Khải Lạc Khốc Kỳ lạnh lùng cười nói:
- Từ khi đám súc sinh kia xâm nhập Vũ Không đại lục, phương hướng tiến hóa của tôi đều vì liệp sát chúng nó mà chế định!
- Ân, được rồi, ngươi nghỉ ngơi trước đi.
Nghe được câu trả lời khẳng định, Diệp Dương Thành mới thật sự yên tâm, cười gật đầu rời khỏi phòng.
Sau khi Diệp Dương Thành rời đi, Khải Lạc Khốc Kỳ nằm trên giường, đưa mắt nhìn đống Âm Linh Thảo cùng tám đóa Huyết Hồn Hoa, ánh mắt có chút mê hoặc lẩm bẩm:
- Tộc trưởng, ngài yên tâm đi. Lão sư đã tìm được biện pháp giải quyết khuyết điểm của bộ tộc chúng ta, ta nhất định sẽ báo thù cho ngài!
Trong bốn ngày kế tiếp, bên trong võ đường học viện gió êm sóng lặng, mười đệ tử thần vương khắc khổ đả tọa, mỗi ngày đều phải tiến hành thí nghiệm, mỗi một đợt thí nghiệm chấm dứt, chờ đợi họ càng thêm nghiêm khắc yêu cầu.
Nhưng hiệu quả đã chậm rãi hiển lộ, sau Khải Lạp Khốc Kỳ lại đến Á Bá Lạp Hãn, dùng đánh giá Q cấp thông qua vòng thí nghiệm thứ nhất, tuy rằng ngã xuống trong đợt thí nghiệm thứ hai, nhưng xem như đã tiến bộ thật lớn.
Chín đệ tử thần vương khác tiến bộ thật nhanh, không ngừng tiến vào B cấp, bắt đầu chuẩn bị tiến vào Q cấp.
Mà cực khổ nhất là Khải Lạc Khốc Kỳ, mỗi lần ăn Huyết Hồn Hoa, thời gian hôn mê ngày càng dài hơn.
Nói tóm lại, hiệu quả suốt mấy ngày thời gian đạt được, làm Diệp Dương Thành hết sức hài lòng.