Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 199: Đâu thèm quản người khác ở trong tuyết



Dựa theo cách nói của Đỗ Nhuận Sinh, hiện tại nhà máy sản xuất vài loại tụ điện cho dù là giá thấp nhất, nhưng ra thị trường cũng đã tăng giá lên một đồng tám xu một cái, so với giá cả lúc ban đầu đã tăng lên hơn 30%.

So sánh với loại tụ điện trạng thái rắn, loại tụ điện tantan có tính an toàn, tính chịu nhiệt, chịu ẩm, hơn nữa còn bền, đừng nói là xuất khẩu ra nước ngoài, chỉ tính riêng trong phạm vi huyện Ôn Nhạc, những công ty lắp ráp đồ điện hàng ngày cần số lượng hàng hóa đã lớn tới mức làm người trợn mắt trân trối, càng không cần nói tới sản nghiệp điện tử cần dùng loại tụ điện có thể tích càng nhỏ nhưng chứa lượng điện lớn nhiều hơn nữa.

Cho nên vô luận là vì tiền, hay vì điều gì khác, Diệp Dương Thành cần phải gặp mặt nhà cung ứng nguyên liệu, chậm rãi cùng hắn tâm sự.

Hơn 6h40 phút, Diệp Dương Thành mang theo Sở Minh Hiên đi tới một khách sạn trong huyện thành, Đỗ Nhuận Sinh đã đặt sẵn phòng nơi này, nhà cung ứng nguyên liệu đã đáp ứng sẽ đến gặp mặt tân lão bản của Đỗ Nhuận Sinh xem như thuận tiện cho ngày sau làm sinh ý, cũng không hề nhắc tới chuyện cung cấp kim loại tantan, làm trong lòng Đỗ Nhuận Sinh có chút bất đắc dĩ.

Nhưng lần này Diệp Dương Thành không mang theo Đỗ Nhuận Sinh, cũng như lúc trước đã giao hẹn, chuyện tiêu thụ cùng mua nguyên vật liệu sẽ do Diệp Dương Thành tự mình quản lý, mà phần công việc của Đỗ Nhuận Sinh chính là cam đoan chất lượng sản phẩm, dốc toàn lực lo việc sản xuất.

- Ha ha, là Diệp tổng?

Đợi khi Diệp Dương Thành đi vào phòng, ngồi đợi chừng hơn nửa giờ, nhà cung ứng nguyên liệu mới chậm rãi đi vào, đi theo người phục vụ hướng dẫn vào phòng của Diệp Dương Thành đang ngồi chờ, nhìn thấy Diệp Dương Thành đang ngồi trên sô pha hút thuốc dưỡng thần, người kia mới cười xin lỗi, nói:

- Thật ngượng ngùng, trên đường kẹt xe nên tới hơi trễ.

- Ha ha…

Nghe được lời của hắn, trong lòng Diệp Dương Thành hừ nhẹ, khách sạn này nằm vùng ngoại thành, công ty của người kia cũng không ở trong nội thành, đi ra ngoại thành còn bị kẹt xe lâu như vậy? Lừa quỷ đi thôi!

Nhưng trong việc kinh doanh Diệp Dương Thành cũng không có gì uy hiếp được hắn, nếu hắn giũ ra bậc thang, Diệp Dương Thành cũng thuận thế đi xuống, miễn cho lòng khó chịu, vì vậy hắn đứng dậy vươn tay phải, nói:

- Khi tôi đến trên đường cũng kẹt xe, giao thông trong huyện thật là vấn đề nan giải, Tôn tổng, mời ngồi.

- Mời Diệp tổng.

Trên mặt họ Tôn hiện lên nụ cười ấm áp, vừa khách sáo với Diệp Dương Thành nhưng chân đi hướng chủ vị bàn ăn!

Nhìn thấy thái độ của hắn, tuy trong lòng Diệp Dương Thành cảm thấy buồn cười, nhưng vẫn thản nhiên ngồi xuống ghế, sau đó gọi phục vụ bưng thức ăn đưa lên.

Rất nhanh, thức ăn đã bày đầy bàn, sau khi người phục vụ rời khỏi phòng, Diệp Dương Thành mới cười nói:

- Tôn tổng là người bận rộn, đêm nay nể mặt tiểu đệ đến đây, tiểu đệ cảm thấy thật vinh hạnh, trước tiên xin kính!

Hắn bưng một ly bia trước mặt ngửa đầu uống cạn.

Nhìn thấy hành động của Diệp Dương Thành, Tôn tổng bĩu môi, hiển nhiên có chút khinh thường, cũng không hề cảm thấy có gì kính trọng vì thái độ hòa hảo của Diệp Dương Thành.

Nhưng dù sao nói tới kinh doanh xưa nay thường không nói thật lòng, vì vậy Tôn tổng cũng bưng ly bia cười nói:

- Có thể gặp mặt thanh niên đầy hứa hẹn như Diệp lão đệ, cũng là vinh hạnh của Tôn mỗ.

Nói dứt lời hắn uống nửa ly bia, giữa hai người xưa nay không quen biết, tuy có lẽ ngày sau có sinh ý, nhưng cũng không vì vậy làm ảnh hưởng quyết định của hắn trước khi đến nơi này.

Nhìn thẳng Diệp Dương Thành, Tôn tổng chợt cười cười, cầm khăn ướt lau lau tay, nói:

- Tôi nhìn thấy Diệp lão đệ cũng là một người sảng khoái, tôi cũng không cần ngớ ngẩn với Diệp lão đệ, chúng ta thẳng vào chủ đề đi.

Diệp Dương Thành gật gật đầu, cười cười, cũng không nói chuyện.

- Hiện tại giá cả tantan trên thị trường quốc tế đang không ngừng trướng lên, đã tới cục diện có tiền cũng không mua được.

Tôn tổng cũng chưa đợi Diệp Dương Thành lên tiếng, cứ thế nói:

- Tuy trong tay tôi còn có một chút hàng tồn trữ, nhưng Diệp lão đệ là người làm ăn, cũng hiểu được quy củ trong kinh doanh.

Hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, không đợi Diệp Dương Thành đáp lời, chỉ tạm dừng chốc lát đã tiếp tục nói:

- Phần hàng tồn trữ của tôi bán cho ai cũng không tiện, chỉ có thể chia ra mỗi người một ít, lại không thể đắc tội ai, vấn đề phương diện giá cả tôi đã nói qua với tiểu Đỗ, một tháng 500 pound tantan, một pound 39 đô la, đây là cực hạn, nếu đêm nay Diệp lão đệ mời tôi đi ra, nếu là vì chuyện mua tantan, tôi nghĩ những gì cần nói tôi đã nói qua, cũng đã rõ ràng, nói vậy Diệp lão đệ đã hiểu rõ rồi chứ?

Ngụ ý chính là, làm người nên tự hiểu mình, đừng làm chuyện tự mình mất mặt!

- Ha ha, Tôn tổng quả nhiên là người chân thật nói lời thẳng thắn.

Nụ cười trên mặt Diệp Dương Thành thoáng khựng lại, lập tức lại ôn hòa, gật gật đầu nói:

- Tôi cũng không phải kẻ không biết làm người, nhưng trước khi tới nơi này tôi đã liên hệ qua một một người bạn ở nhà máy, vì sao bên chỗ họ mua tantan chỉ có 33 đô la một pound đây?

- Ân?

Thần sắc trên mặt Tôn tổng biến đổi, ngữ khí có chút nổi giận:

- Nghe ý tứ của Diệp lão đệ, là Tôn mỗ gài cậu sao?

- Đương nhiên không phải.

Diệp Dương Thành không hề nghĩ ngợi lắc đầu phủ định lời của hắn, sau đó cười nói:

- Tôi chỉ muốn nói với Tôn tổng một tiếng, lợi ích ngắn hạn cùng sinh ý trường kỳ, điểm thăng bằng giữa hai điều này cũng không dễ dàng nắm giữ như vậy, vâng, giá cả tantan trên thị trường quốc tế đang gia tăng, nhưng nguyên nhân đầu cơ kiếm lợi kim loại tantan, nói vậy Tôn tổng hẳn còn rõ ràng hơn tôi đi?

- Ai.

Tôn tổng thở dài, nhẹ nhàng buông đũa xuống, nói:

- Xem ra Diệp lão đệ không có thành ý buôn bán với Tôn mỗ, một khi đã như vậy, tôi cũng không quấy rầy nhã hứng của Diệp lão đệ, chút tantan trong tay tôi cũng không thiếu người mua.

Nói xong câu đó hắn trực tiếp đứng dậy, mỉm cười:

- Hi vọng Diệp lão đệ còn có thể nhanh chóng tìm được nguyên liệu để khởi công, tạm biệt.

- Ha ha…

Nhìn Tôn tổng, Diệp Dương Thành cười nhẹ một tiếng, ngay khi hắn nhấc lên cặp công văn chuẩn bị rời đi, Diệp Dương Thành bỗng nhiên đứng dậy nhìn hắn cười nói:

- Tôn tổng, thỉnh chậm!

- Sao vậy? Diệp tổng còn có chuyện muốn nói sao?

Nghe tiếng gọi của Diệp Dương Thành, Tôn tổng làm ra vẻ nghi hoặc, trong lòng đã sớm hừ nhẹ, thanh niên không thức thời vụ, cho dù trong tay của mình có vài chục tấn tantan, cũng đừng hòng lấy đi một pound!

- Chẳng lẽ Tôn tổng không biết là chúng ta còn cần nói chuyện thêm sao?

Diệp Dương Thành nhẹ giọng cười, Sở Minh Hiên liền hiểu được, đây là lúc mình nên lên sân khấu, lập tức bước lên một bước, nhẹ nhàng nâng tay, một đạo tinh thần năng lượng vô hình lan tràn tới não bộ Tôn tổng…

- Phải, phải, còn cần nói chuyện thêm.

Ánh mắt Tôn tổng mê mang, lại khôi phục trong sáng, thái độ hoàn toàn chuyển biến, tươi cười gật đầu, buông cặp công văn ngồi xuống ghế, nhìn Diệp Dương Thành nói:

- Thật không dám giấu diếm, trong tay tôi còn có bốn mươi tấn tantan, Diệp tổng muốn bao nhiêu cũng có!

- Vậy giá cả thì sao?

Diệp Dương Thành nhếch khóe môi.

- Giá cả dễ thương lượng, như vậy đi.

Tôn tổng trầm ngâm chốc lát, nói:

- Hàng tồn trữ của tôi phí tổn một pound 27 đô la, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, giá cả cứ dựa theo 27 đô la mà tính.

- Ha ha, 28 đô la đi.

Diệp Dương Thành cũng biết nên cho người chút nước canh, mở miệng định ở 28 đô la, ngay lập tức mở cặp công văn lấy ra hợp đồng, dùng bút máy viết lên giá 28 đô la.

- Diệp tổng, đi thong thả!

Ký xong hợp đồng, bàn bạc xong thời gian nhận hàng, Tôn tổng cơ hồ là cúi người tiễn Diệp Dương Thành ra khỏi khách sạn…

- Đám người cung ứng nguyên vật liệu này thống nhất trữ hàng nguyên liệu, lại cố tình đẩy giá cả tăng lên, thị trường quốc tế còn cần phải xem lại quy tắc ah.

Ngồi trên ghế lái, cầm phần hợp đồng nhìn lướt qua, Diệp Dương Thành khẽ thở dài.

Trên thực tế trước khi tới nơi này, hắn đã gọi điện hỏi Dương Đằng Phi, kết quả không ngoài dự liệu của hắn, giá cả tantan tăng cao là vì một ít nhà cung ứng nguyên liệu lén lút tồn trữ hàng hóa, sau đó rải lời đồn lẫn lộn, làm thị trường tantan quốc tế giá cả toàn bộ thăng lên, cung không đủ cầu!

Tuy rằng loại cục diện này sẽ làm cho thượng tầng chú ý, cũng không kéo dài được bao lâu, sẽ không ảnh hưởng quá lớn đối với những xí nghiệp cỡ lớn có chuẩn bị, thậm chí sẽ giúp xí nghiệp lớn không ít, bởi vì họ có thể nương trận phong ba này kiếm lớn một số.

Nhưng đối với những xí nghiệp nhỏ cùng xưởng gia công mà nói, đây là nguy cơ, nhẹ thì ngừng sản xuất ngừng kinh doanh, nặng thì phá sản mắc nợ!

Nếu trong tay Diệp Dương Thành không có Sở Minh Hiên, phỏng chừng cũng phải lựa chọn tạm thời bỏ qua việc sản xuất tụ điện tantan, ngược lại đi sản xuất tụ điện trạng thái rắn truyền thống rẻ tiền.

- Nhưng mà mọi người chỉ biết tự quét tuyết trước cửa, đâu có ai thèm chú ý người khác đang ở trong giá lạnh đây?

Nhẹ nhàng lắc đầu, Diệp Dương Thành cười tự giễu, giẫm ga sưu một tiếng, chiếc xe biến mất ở cuối đường…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.