Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 268-2: Con chuột biết ăn thịt người (Hạ)



Nhưng mãi khi Độc Nhãn Xà và đại quân chuột xáp lá cà mới giật mình nhận ra bên cạnh gã không còn một ai. Đám thuộc hạ không có một người cùng Độc Nhãn Xà xông lên.

Độc Nhãn Xà vung đao phá núi giết ba, bốn con chuột, nhưng chỉ có thế. Nhát thứ hai chưa kịp chém xuống thì đại quân chuột ồ ạt lao tới, vô tình cắn nuốt Độc Nhãn Xà.

- A!

Tiếng gào rú cực kỳ thê lương như đến từ chín tầng địa ngục, khiến người rợn tóc gáy.

Quá trình chết của Độc Nhãn Xà dẫn đến kết quả là...

Đại quân chuột ập đến, đám cặn bã Độc Giao bang chỉ còn lại mấy thành viên sợ ngây người, còn lại hoặc ta giết ngươi hay ngươi giết ta rồi tự sát.

Mấy phút sáu, tầng hàm ngập máu dần tĩnh lặng. Ba thành viên Độc Giao bang sợ ngây người ngồi trên xác chết, vẻ mặt thẫn thờ lẩm bẩm:

- Con chuột biết... ăn thịt người...

* * *

Mấy trăm lá thư sám hối từ trên trời giáng xuống tựa ưnh máy bay thời kháng chiến rải truyền đơn, nhiều người qua đường nhặt lên. Trên thư sám hối viết trong văn phòng của Triệu Nguyên Đằng có chứng cứ Triệu gia phạm tội trái pháp luật, thế này thì dù có người cố ý muốn giấu giùm Triệu gia nhưng ít nhất phải lấy ra chút gì đó.

Nếu không lấy ra những chứng cứ buộc Triệu Nguyên Đằng nhảy lầu tự sát, hoặc muốn giấu đầu hở đuôi thì bọn họ quá xem thường chỉ số thông minh của quần chúng. Tóm lại chuyện Triệu gia phải có một kết quả.

Đặc biệt là mấy người trẻ tuổi nhặt thư sám hối đã chụp hình lại đăng lên internet, nhanh chóng truyền đi. Trừ phi có người đồng ý mạo hiểm chống đối thiên hạ vì Triệu gia đã rơi vào vũng bùn, nếu không thì Triệu gia chết chắc.

Sau khi Triệu Nguyên Đằng nhảy lầu gần mười phút, sở công an tỉnh tỉnh Chiết Giang khẩn cấp thành lập tổ chuyên án xông vào cao ốc Hoành Hải, canh giữ văn phòng Triệu Nguyên Đằng chặt chẽ. Nhìn cái thùng đen trên bàn làm việc, bên trong họp chứa các loại chứng cứ, ba tổ trưởng, phó tổ trưởng chuyên án trố mắt nhìn nhau, không biết nên làm sao.

Trong rương để lại chứng cứ không như vụ án nhỏ bình thường. Tham gia buôn lậu, bán ma túy, bán người, cái nào cũng là tội lớn bị bắn chết. Kết bè tham gia xã hội đen, sai khiến người làm tội ác, giết người diệt khẩu, hủy thi diệt tích, cái nào cũng là tội lỗi khiến người trời căm giận.

Chứng cứ đầy đủ, phong phú, bao gồm Triệu Hợp Đức vì giành ích lợi cho Triệu gia tàn hại nhiều nhân viên công vụ không chung đường với lão. Triệu Hợp Đức lợi dụng quyền lực trong tay lấy việc công làm việc tư, thậm chí có băng ghi âm Triệu Hợp Đức kêu Độc Nhãn Xà giết người giùm. Một khi công bố những chứng cứ này ra ngoài sẽ dậy sóng trong xã hội, Triệu gia tan tác không còn đường gượng dậy.

Nhưng có thể làm tổ trưởng, phó tổ trưởng chuyên án lớn có ai không phải loại người khôn khéo? Những chứng cứ này thoạt trông chỉ nhằm vào Triệu gia, nhưng nếu bị công bố, trên xã hội có nhiều người độc miệng, cuối cùng họa thủy đông dẫn chụp mũ mấy sếp lớn.

Bọn họ là tổ trưởng, phó tổ trưởng, một khi cửa thành cháy thì con cá trong ao sẽ gặp vạ lây.

Ba người đều nghĩ đến hậu qur đó nhưng không chịu trước tiên nêu ý kiến giải quyết, giương mắt ếch ngó nhau.

Cuối cùng tổ trưởng hơn bốn mơi tuổi mở miệng nói:

- Đóng nắm hòm lại, đưa đến chỗ sở trưởng ngay.

Hai phó tổ trưởng mắt sáng rực, gật mạnh đầu:

- Vâng!

Thứ trong rương là tội chứng đủ để hủy diệt Triệu gia, nhưng ba người đẳng cấp cao nhất là phó thính, cánh tay sao dài bằng đùi? Dù Triệu gia đã nhú mầm suy sụp nhưng có một câu nói rất hay: Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Không ai muốn dây vào con lạc đà sắp chết này.

Giao khoai nóng cho người khác, dứt khoát đứng ngoài ngó là cách giải quyết tốt nhất cho ba người.

Bọn họ chưa kịp cất thùng đen thì một nam nhân hơn ba mươi tuổi mặc trang phục cảnh sát vội vàng xông vào văn phòng Triệu Nguyên Đằng.

Giọng cảnh sát hơn ba mươi tuổi run run:

- Tầng... Tầng hầm... Phát... Phát hiện có nhiều...

- Cái gì?

Ba tổ trưởng, phó tổ trưởng cùng quay đầu lại, nhướng đuôi chân mày, động tác ăn ý như thể đã luyện tập rất nhiều lần.

Cảnh sát trẻ nuốt nước bọt khan:

- Trong tầng hầm phát hiện có nhiều...

Cảnh sát trẻ run giọng nói:

- Có nhiều... Xác chết, thật nhiều xác chết!

Ba tổ trưởng, phó tổ trưởng như bị điện giật đứng ngây như phỗng.

- A?

Một lúc sau tổ trưởng mạnh giậm cân, tức giận nói:

- Đứng ngẩn ra làm gì? Dẫn đường đi!

Cảnh sát trẻ lấy lại tinh thần, sợ hãi liên tục gật đầu, nói:

- Vâng vâng vâng!

Cảnh sát trẻ bước chân rối loạn đi ra cửa văn phòng trước, muốn bước vào thang máy xuống tầng hầm. Nghĩ đến cảnh tượng đã thấy trong tầng hầm làm bụng cảnh sát trẻ quặn thắt, nôn khan.

Ba tổ trưởng, phó tổ trưởng một trước hai sau ra khỏi văn phòng của Triệu Nguyên Đằng. Bọn họ chưa đợi thang máy đi xuống tầng hầm mở cửa thì một thang máy khác nằm bên cạnh bỗng mở cửa ra. Thanh âm đinh đong vang lên, năm nam nhân bước ra. Bốn nam nhân mặc quân phục thẳng tắp, già dặn. Một nam nhân mặc đồ thường, bình thường như dân chúng tóc húi cua.

Nhìn năm người ra khỏi thang máy, ba tổ trưởng chuyên án ngây người, phản ứng đầu tiên chính là: Chẳng lẽ quân đội sắp nhận vụ án này?

Mắt ba người tỏa sáng. Một Triệu Nguyên Đằng đã đủ rắc rối, nghe nói dưới tầng hầm có nhiều xác chết. Vụ án lớn như vậy phá được là công to, không phá được thì chức vụ sau này sẽ bị ảnh hưởng lớn.

Nếu quân đội nhận vụ án là chuyện siêu tốt cho ba người.

Nhưng nam nhân mặc thường phục nói một câu làm ba tổ trưởng chuyên án siêu thất vọng.

Nam nhân mặc thường phục thản nhiên nói:

- Các người cứ làm việc đi, chúng ta chỉ đến xem.

Ba tổ trưởng, phó tổ trưởng ngây ra, nhưng sẽ không nghi ngờ thân phận của năm người này. Cao ốc Hoành Hải đã bị phong tỏa, có thể vào được ít nhất đã rõ thân phận.

Công an và quân đội không cùng biên chế. Nhìn bốn nam nhân quân phục cung kính đứng sau lưng nam nhân mặc thường phục biểu tình thản nhiên, ba tổ trưởng, phó tổ trưởng suy đoán nam nhân này chắc là thủ trưởng gì đó ngành mới trong quân đội thời gian gần đây.

Ba tổ trưởng, phó tổ trưởng cười gượng với nam nhân mặc thường phục, bọn họ nhấc chân đi vào thang máy xuống tầng hầm.

-...

Ba tổ trưởng, phó tổ trưởng và mấy thành viên chuyên án im lặng vào thang máy. Nam nhân mặc thường phục nhấc chân vào văn phòng của Triệu Nguyên Đằng, chỉ đứng yên ở cửa một lúc lâu sau đó nhìn chằm chằm cái thùng đen đặt trên bàn.

Nam nhân mặc thường phục quay đầu liếc hai nam nhân mặc quân phục đứng bên trái mình, ra lệnh:

- Hai người gác trước cửa, không có mệnh lệnh của ta không cho phép ai đi vào.

Hai nam nhân mặc quân phục nhện lệnh lộ biểu tình cuồng nhiệt như thể chấp hành mệnh lệnh từ nam nhân mặc thường phục là vinh dự to lớn.

Hai nam nhân mặc quân phục gật mạnh đầu, đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh thủ trưởng!

Thanh âm vang dội khắp tầng lầu.

Hai nam nhân mặc quân phục ra khỏi văn phòng, cửa phòng đóng lại. Nam nhân mặc thường phục hít sâu, sải bước đi hướng cái thùng đen, biểu tình thản nhiên, hờ hững.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.