Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 273-1: Bán nước cầu vinh không chết tử tế được (Thượng)



Trong quán bar không mở nhạc, không gian hơi ồn một chút nên tiếng hét của tên du côn hấp dẫn mọi người chú ý. Vinh ca cũng nghe được, gã nhìn hướng phát ra thanh âm thì thấy tên du côn chỉ trên đầu gã.

Vinh ca bản năng ngước lên nhìn, mặt trắng bẹch.

Một nữ nhân mặc trường sam màu trắng, tóc tai bù xù không thấy rõ mặt đang lơ lửng trong không trung. Cách tóc dài đen nhánh mơ hồ thấy vị trí đôi mắt lóe tia đỏ máu.

Hàng trăm cặp mắt tập trung vào người nữ nhân, quán bar im lặng nghe tiếng kim rơi.

Vù vù vù vù vù!

Gió tà lạnh thấu xương thổi vù vù trong quán bar kín mít.

Cùng với gió lạnh nổi lên là tiếng cười khẽ âm u của nữ nhân lơ lửng trong không trung:

- Khục khục khục khục...

Tiếng cười vang lên, tóc dài đen nhánh bay theo gió. Khi tóc nữ nhân bị thổi lên, một khuôn mặt trắng bệch, khóe mắt, mũi, miệng, lỗ tai chảy máu lộ ra trước mắt bao người.

Quán bar im lặng khoảng năm giây sau vang lên dàn đồng ca:

- A!!!!

Vinh ca từng là nhân chứng quá trình Lưu Tồn Huy nổi điên, gã nhanh chóng liên tưởng đến chuyện xảy ra đêm đó trong khu biệt thự chữ thiên, bộ dạng Lưu Tồn Huy bây giờ người không ra người, quỷ chẳng ra quỷ.

- A!!!

Đại ca đúng là đại ca, tiếng hét cao vút vượt trội hơn trăm tên du côn. Vinh ca kinh hoàng gào rú.

Tất cả người trong quán bar sợ ngây người, hành động phạt nhẹ của Diệp Dương Thành hoàn thành viên mãn.

Nữ quỷ không rời đi, bay tới bay lui trong không trung quán bar. Khi ánh mắt kinh hoàng của mọi người tập trung vào nữ quỷ, không ai chú ý thấy trong nhà bếp quán bar vang tiếng xèo xèo.

Nhà bếp bay ra mùi hôi tanh nồng làm người buồn nôn.

Đám du côn trong quán bar rối loạn, hoặc là tìm góc khuất núp đi, hoặc chạy tới cửa lớn muốn mở cửa lao ra ngoài quán bar. Có tên du côn quỳ dưới đất, miệng lầm rầm sám hối tội ác, cầu xin nữ quỷ do Tiểu Thương Ưu Tử giả dạng bay trong không trung tha thứ cho.

Vinh ca dù gì từng thấy trường hợp lớn, ban đầu khủng hoảng qua đi gã phát hiện nữ quỷ trong không trung dường như không định giết bọn họ. Vinh ca vuốt ngọc Quan Âm trong ngực, tăng lên can đảm.

Sau khi Lưu Tồn Huy bị khùng, Vinh ca bỏ ra hơn ba ngàn khối tiền mua khối ngọc bội này, nghe nói được cao tăng đắc đội khai quang. Mới đầu Vinh ca chỉ mua bình an, giờ tình huống này làm gã hiểu lầm là ngọc Quan Âm đeo trước ngực có tác dụng.

Vinh ca tháo ngọc Quan Âm xuống, tay giơ cao qua đầu.

Vinh ca hét to một tiếng:

- Có Quan Âm tại đây, ác quỷ tránh ra!

Tiếng hét lấn át gió lạnh thổi vù vù, tiếng đám du côn la ó. Nữ quý trong không trung dường như bị hù sợ ngừng tiếng cười.

Vinh ca cho rằng ngọc bội có hiệu quả, mặt nở nụ cười. Đám du côn tụ tập trong quán bar đêm nay trước đó có uống rượu trắng, trong đám đông lại có mấy thân tín của Vinh ca hùa theo dẫn dắt. Mục đích rất đơn giản, kích thích những tên du côn dính men say đi làm đội cảm tử.

Vì vinh hoa phú quý của Vinh ca dâng ra mạng nhỏ không đáng một đồng của bọn họ.

Vinh ca không ngốc, gã biết tội dùng mìn nổ tòa nhà hành chính của chính phủ lớn cỡ nào. Nhiệm vụ đêm nay của Vinh ca là xúi giục đám du côn đã uống rượu làm chuyện đó, khiến bọn họ gây lớn chuyện ra. Cuối cùng là quốc gia thỏa hiệp hay xã hội Khánh Châu thị càng rối loạn nghiêm trọng thì...

Đối với nhân vật làm đại ca như đám Vinh ca không hề bị ảnh hưởng. Đêm nay nơi xúi giục đám thuộc hạ du côn cầm mìn đi nổ vật kiến trúc không chỉ có quán bar 7758, nói đúng hơn là có bốn địa điểm toàn Âu Dương khu diễn ra điều tương tự.

Bốn địa điểm, bốn đại ca, bọn họ có đường lui hoàn mỹ, nếu không sẽ chẳng làm ra chuyện ngu ngốc như thế. Dùng mìn nổ tòa nhà hành chính của chính phủ? Bọn họ chưa chán sống.

Vinh ca nghĩ đến tối hôm qua người kia hứa hẹn với bốn đại ca, Vinh ca lại nghĩ đến chi phiếu ngân hàng Thụy Sĩ trong ngực, xe đậu trước cửa, kết quả trò chuyện lén lút với tay trùm, Vinh ca lại cười toe toét. Vinh ca ngước lên nhìn nữ quỷ giữa không trung, chờ ngọc bội trong tay phát thần uy.

Nhưng tình huống ngọc bội phát thần uy hàng phục nữ quỷ trong tưởng tượng của Vinh ca đã không xảy ra. Nữ quỷ cười âm trầm với Vinh ca, nàng vẫy tay. Ngay sau đó, một sợi xích trắng mỏng nhỏ quấn lấy ngọc bội Quan Âm trong tay Vinh ca.

Nữ quỷ nhẹ nhàng biến ngọc bội thành bụi phấn bay đầy không gian, rất đẹp.

Hy vọng cuối cùng bị nhẹ nhàng bóp nát, mặt Vinh ca trắng bệch, từ thiên đường ảo tưởng té xuống địa ngục hiện thực. Vinh ca ngồi bệch dưới dất.

Đám du côn nghỉ ngơi giây lát sau lại gào rú hỗn loạn, trong quán bar ồn ào tiếng la ó. Có tên du côn trốn dưới gầm bàn, có tên du côn đá sofa chổng ngược sau đó núp dưới gầm ghế. Có tên du côn run cầm cập cuộn người trong tủ quầy bar.

Phút thứ hai sau khi khối ngọc bội bị bóp nát, cửa nhà bếp khép kín bỗng mở ra, mùi hôi bay ra ngoài lan tràn khắp quán bar.

Trong quán bar mở đèn, tuy ánh đèn mờ tối nhưng đủ để người ta thấy rõ tình hình trong nhà bếp. Tên du côn núp dưới bàn trà cách nhà bếp vài thước trợn tròn mắt, cực kỳ khó khăn nuốt nước bọt khan.

Tên du côn đó run run nói:

- Con... Con... Con gián... Nhiều... Nhiều gián quá!

Tên du côn hét xong ngừng bặt, bởi vì đại quân gián tập kết trong nhà bếp rầm rộ tuôn ra, nhấn chìm gã.

Lớn nhỏ, mọc cánh hoặc không, con gián to nước Mỹ, gián nhỏ nước Đức, kích cỡ khác nhau, chủng loại khác nhau biến thành sóng triều rợn tóc gáy nhào về phía dám du côn đã bị nữ quỷ hù sợ teo tim.

Tiếng vù vù làm người không rét mà run.

Vinh ca ngồi bệch dưới đất, trán toát mồ hôi lạnh, lưng áo ướt đẫm.

Vinh ca đứng dậy định chuồn đi nhưng Tiểu Thương Ưu Tử lơ lửng giữa không trung quất cho một roi lại té xuống đất. Vinh ca nuốt nước miếng nhìn quân đoàn gián hùng hổ ùa tới, đầu tiên là phủ lên hai chân, cơ thể, toàn thân gã đầy gián bò. Lỗ tia Vinh ca ngứa, bàn tay lộ ra ngoài vải áo đau nhói.

Cảm giác đau nhói cho Vinh ca biết con gián đang cắn đôi tay gã.

Vinh ca vùng vẫy định chống cự, nhưng gã chưa kịp làm động tác kịch liệt gì thì sâu trong màng tai đau thấu óc sau đó... Vinh ca không nghe được gì nữa, thanh âm biến mất hết.

Đại quân gián như châu chấu bay qua, quét sạch nguyên quán bar sau đó rút về nhà bếp, biến mất trong ống cống.

Trong quán bar tràn ngập mùi tanh hôi, hàng trăm tên du côn Phủ Thủ bang nằm dưới đất rên la, trên người hoặc nhiều hoặc ít bị gián cắn. Đau đớn khắc cốt minh tâm đó làm đám du côn chìm trong sợ hãi đứt dây thần kinh.

Trong quán bar bỗng vang lên giọng nam lạnh lùng, trong trẻo nhưng tạo cảm giác áp lực nặng nề:

- Chủ nhân nhà ta nói đi ra lăn lộn sẽ có ngày gặp quả báo. Đám cặn bã các ngươi làm ra tội ác người và trời căm hận. Xuống địa phủ nhớ sám hối sai lầm kiếp này của mình, kiếp sau đầu thai súc sinh đạo, để người xâu xé trả lại tội nghiệt đã phạm trong kiếp này đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.