Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 560-2: Đầu trâu mặt ngựa đều lên đài (Hạ)



Chiếc xe Pika lái rất chậm, thời gian dần qua, xung quanh chiếc xe đã tụ tập mười mấy tên nam tử cầm vũ khí trong tay, bọn họ cuồng nhiệt đi theo chiếc xe, tiến hành đầu độc và diễn giảng ở huyện Nyemo, cảnh tượng đồng dạng cũng đã không ngừng trình diễn ở các các huyện khu thành phố Lhasa...

Trên một con đường ở thành phố Đài Bắc Đài Loan cũng có một cỗ xe Pika màu đen đang chậm chạp lăn bánh, một gã nam tử vóc người mập lùn, mặc đồ tây đen đứng ở sau xe, vẻ mặt kích động quơ hai cánh tay, hô:

- Đại lục đã hạ tối hậu thư cho chúng ta, yêu cầu chúng ta trong hai mươi bốn giờ tuyên thệ thần phục chính phủ đại lục, nếu không, chính phủ đại lục sẽ phái quân đội mạnh mẽ công chiếm Đài Loan...

Ở một con đường khác, phía trên một chiếc xe Pika màu đen, nữ nhân trung niên lại nói những lời hoàn toàn bất đồng với nam tử mập lùn, nàng hô:

- Đài Loan từ xưa tới nay có thể chế chia lìa với đại lục, hơn nữa, Đài Loan chúng ta là khu phát triển, đại lục chẳng qua là nước đang phát triển, bọn họ dựa vào cái gì yêu cầu chúng ta thừa nhận chính phủ đại lục? Tại sao trên bản đồ phải đánh dấu Đài Loan là tỉnh Đài Loan? Độc lập, chúng ta yêu cầu độc lập, khát vọng độc lập, độc lập vạn tuế.

Chỉ trong ba giờ ngắn ngủn, đông đảo huyện thành ở Tây Tạng, Đài Loan bất chợt nhảy ra một đoàn trâu quỷ xà thần, tuyên dương tư tưởng của bọn họ, đầu độc suy nghĩ của dân chúng.

Nhất là các huyện thành ở Tây Tạng, ngoài tên Lạt Ma tự xưng là sứ đồ của Phật sống nhảy ra nói ẩu nói tả, còn có rất nhiều phần tử giấu mình nhảy ra đốt giết đánh cướp, không chuyện ác nào không làm, trong lúc nhất thời, bất luận là Đài Loan hay là Tây Tạng, phảng phất đều tiến vào tình cảnh rung chuyển xã hội, càng ngày càng nhiều người bị dính líu vào.

Trong một thế cục phức tạp, chính phủ Trung quốc hiển nhiên không rảnh bận tâm đến những chuyện khác, mâu thuẫn nội bộ, trong lúc nhất thời khiến chính phủ Trung Quốc bể đầu sứt trán

Cũng chính vào lúc này, trong một gian phòng họp ở Đông Kinh Nhật Bản, Đại Trủng Việt Trí nhẹ nhàng đặt báo cáo từ khắp nơi chuyển về, trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng mừng rỡ, đứng dậy nói:

- Kế hoạch đã áp dụng thuận lợi, hành động châm lửa viên mãn hoàn thành.

Các đại thần nội các khác trong phòng họp lộ ra sắc mặt vui mừng, lần lượt đứng dậy, một tên nam tử nói:

- Có thể tiến hành bước hành động thứ hai.

- Lập tức báo cho quân bộ, lập tức áp dụng kế hoạch lên đất liền.

Đại Trủng Việt Trí nheo mắt, nói:

- Phải rút bài học của người Mỹ, cần phải chú ý phi điểu, côn trùng trên đảo và quái vật ẩn náu dưới biển, sau khi lên đất liền lập tức tụ tập dân bản địa trên đảo, sau đó, lúc cần thiết cho phép vận dụng vũ khí nhất hào.

- Rõ.

Mọi người nhất tề đáp ứng, bắt đầu dựa theo kế hoạch định ra đi an bài công tác.

Sau khi bọn họ rời đi, Đại Trủng Việt Trí mới đứng dậy, lấy từ trong tủ chén phía sau ra một hộp băng ghi hình, sau đó nhét vào đầu thu hình.

Rất nhanh, những hình ảnh được quay chụp trên bầu trời Nam Hải lại một lần nữa hiện ra trong tầm mắt.

Nhìn đoạn phim nghe rợn cả người, nụ cười trên mặt hắn cũng càng nồng đậm, hắn nhìn hình ảnh rù rì nói:

- Tiên sinh siêu nhân Trung Quốc, lần này, ngươi còn có thể loay hoay tới đây sao?

Dựa theo luận chứng nghiên cứu của bọn họ, sau khi tiến hành phân tích các phương diện, nhất trí cho rằng hắc thủ đứng sau thao túng quái vật biển chính là nam tử ngân giáp trong hình ảnh.

Hơn nữa, nam tử ngân giáp này còn là một gã theo chủ nghĩa dân tộc cuồng nhiệt, vì phòng ngừa hắn ra mặt quấy nhiễu, đưa đến kế hoạch đổ bộ lên đất liền thất bại, Đại Trủng Việt Trí và các thành viên nội các của hắn đã chế định ra một loạt kế hoạch hành động, phóng hỏa trên đỉnh đầu Trung Quốc, chờ hắn dập tắt những ngọn lửa linh tinh, khi quay đầu lại... Nhật Bản đã chiếm được quần đảo Okinawa.

Nhìn hình ảnh trên màn hình, Ōtsuka Ochi hít vào một hơi thật sâu, đè nén sợ hãi trong lòng, tựa hồ giống như bức bách khiến cho mình xem xong cả đoạn phim.

Nhìn nam tử ngân giáp trên tấm hình giống như thiên thần, đứng ngạo nghễ giữa không trung, hô hấp của Ōtsuka Ochi khó tránh khỏi dồn dập, nhưng trong hai tròng mắt tóe bắn ra lại không phải thần sắc sợ hãi, mà là một loại thị huyết điên cuồng.

Ōtsuka Ochi quả thật sợ, hắn sợ hành động lần này thất bại, không nói trộm gà không được còn mất nắm gạo, còn có thể chọc giận tên nam tử ngân giáp này, cuối cùng dẫn lửa thiêu thân, tiền mất tật mang.

Dù sao, hắn không chắc chắn có thể dựa vào lực lượng quốc nội chống lại tên nam tử ngân giáp này, nhất là sau khi chứng kiến hắn dẫn động thiên lôi, nhìn thấy tràng diện vạn lôi cùng phát, lại càng sợ hãi đến mức nửa đêm cũng ngồi dậy thất thanh kinh hô.

Nhưng hắn không có lựa chọn, thánh điển truyền thừa trong đền thờ rõ ràng đã rơi vào trong tay tên nam tử ngân giáp này, hơn nữa, quần đảo Okinawa cũng đã rơi vào trong tay hắn, nếu như không thể lấy lại thánh điển, không thể lấy lại Okinawa... Chờ đợi hắn chắc chắn là kết cục vô cùng bi thương.

Mấu chốt khiến hắn cảm giác kế hoạch nhìn như vô cùng điên cuồng lần này có thể thành công là...

Tựa hồ là nghĩ tới điều gì, vẻ e ngại trên mặt lặng lẽ biến mất, nhìn tấm ảnh của Diệp Dương Thành nặng nề hừ lạnh một tiếng, Ōtsuka Ochi rù rì nói:

- Người kia, lần này không phải là ngươi chết thì chính là ta... Hắc hắc hắc...

Ōtsuka Ochi, bao gồm cả nội các Nhật Bản, không có người nào là người ngu, mặc dù đoạt lại thánh điển và Okinawa đối với bọn họ cũng vô cùng hấp dẫn, nhưng nếu biết rõ là hành động chịu chết, giống như kế hoạch điên cuồng hiện tại như vậy, hiển nhiên cũng không thể thông qua nghị quyết.

Như vậy, khả năng lưu lại duy nhất chính là trong tay bọn họ có một số lá bài chủ chốt mà người khác không biết, mà tấm bài tẩy nàng, mang cho bọn hắn lòng tin nhất định, không chỉ có thể thuận lợi hoàn thành kế hoạch lần này, hơn nữa còn có thể giành được thắng lợi cuối cùng.

Xem xong cả đoạn phim này, tâm tình của Ōtsuka Ochi cũng chầm chậm lắng xuống, hắn biết, hiện tại mình đã không còn đường lui, chỉ sợ biết rõ phía trước là ngõ cụt, cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục đi tới, giãy dụa một phen có lẽ còn có hi vọng thắng lợi, nhắm mắt chờ chết... hiển nhiên không phải điều hắn muốn.

Hơn mười phút sau, mấy chục chiếc máy bay chuyển vận cỡ lớn từ mấy trụ sở không quân phía nam Nhật Bản lần lượt cất cánh, trong những chiếc máy bay này, ngoại trừ số lượng lớn trang bị vũ khí, còn có binh sĩ của sư đoàn thứ tám, đội tự vệ thứ tư trên đất liền của Nhật Bản.

Cùng một thời gian, trên trăm chiếc chiến đấu cơ cũng ở các căn cứ không quân Nhật Bản bay lên, rút bài học cay đắng của người Mỹ, lần hành động này, Nhật Bản cắn răng sử dụng vận chuyển không trung, vứt bỏ chiến hạm có tốc độ tương đối chậm hơn nữa vô cùng nguy hiểm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.