Một đội ngũ do chín âm mộc hộ vệ tạo thành đột nhiên thoát khỏi đại trận, chín thanh cương đao nổi lên u quang từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía dưới Diệp Dương Thành, mặc dù những âm mộc hộ vệ này hoàn toàn do gỗ tạo thành, nhưng tốc độ hành động của bọn hắn vẫn nhanh đến kinh người.
Không kịp đề phòng, Diệp Dương Thành còn đang ngăn cản cương đao đánh úp về mình, mạnh mẽ chợt quát đỡ lấy vài ba thanh cương đao bổ về phía hai vai hắn, đồng thời vũ động trường thương quét tới...
- Đinh đinh đang đang...
- Động thủ.
Bàn Long ngân thương đỡ được chín thanh cương đao, nhưng cũng chính vào lúc này, hai gã âm mộc hộ vệ nhảy lên thật cao, cương đao trong tay nổi lên một trận bạch quang chói mắt, mũi đao... trực tiếp đâm về mặt Diệp Dương Thành không có mặt nạ màu bạc bao trùm, mục tiêu nhắm thẳng vào tròng mắt Diệp Dương Thành.
- Khốn khiếp.
Đến lúc này, Diệp Dương Thành mới tỉnh táo lại, lập tức hiểu ra chín âm mộc hộ vệ tập kích phía dưới, thật ra chính là tạo cơ hội đánh lén cho hai âm mộc hộ vệ này, bọn hắn đã thành công, nhưng...
Có chút táo bạo rống giận một tiếng, trải qua phen giao thủ này, Diệp Dương Thành đã gần như nắm rõ lai lịch của những âm mộc hộ vệ này, hơn nữa hai âm mộc hộ vệ xuất thủ đánh lén trực tiếp đâm về vị trí yếu kém nhất của hắn, hắn dĩ nhiên sẽ không ngu ngốc đứng yên để đối phương tùy ý chọc mù mắt hắn.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ở khi hai mũi đao cách tròng mắt Diệp Dương Thành chưa đầy ba mười phân, chỉ cần trong nháy mắt sẽ được như ý, cả người Diệp Dương Thành đột ngột biến mất... Người có thuật di động như hắn, làm sao có thể để mặc những âm mộc hộ vệ này tùy ý xâm lược?
- Rầm rầm rầm...
Đám âm mộc bọn hộ vệ hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Dương Thành còn có ngón này, đột nhiên mất đi thân ảnh của Diệp Dương Thành, không kịp đề phòng đụng vào nhau, Cửu Tỏa liên hoàn tuyệt sát trận được Thánh Tổ nói khoác là Đại La Kim Tiên cũng khó mà thoát đi, cứ như vậy dễ dàng tự sụp đổ.
Đột ngột xuất hiện trong không trung cách mặt đất ước chừng 20m, nhìn đám âm mộc hộ vệ chật vật đụng vào nhau phía dưới, trên mặt Diệp Dương Thành lộ ra vẻ nhạo báng, hơi có chút châm chọc mở miệng nói:
- Ngươi gọi cái này là tuyệt trận, thật đúng là đủ tuyệt.
- Hừ.
Thánh Tổ nặng nề hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói:
- Cửu Tỏa liên hoàn tuyệt sát trận lại có thể bị dễ dàng phá giải như vậy sao? Các hộ vệ đâu?
- Có thuộc hạ.
Chín mươi chín âm mộc hộ vệ nhanh chóng khôi phục trận thế, mũi đao mơ hồ nhắm vào Diệp Dương Thành đang đứng giữa không trung, đồng thời cùng kêu lên đáp lại Thánh Tổ.
- Cửu Tỏa liên hoàn chi thí thiên bách biến.
Thanh âm âm lãnh của Thánh Tổ vang vọng khắp trang viên, từ trong ngôn ngữ của hắn để lộ ra tự tin, xem ra hắn có lòng tin tuyệt đối với trận thế biến hóa này.
Nhưng, Diệp Dương Thành đã một lần chịu thiệt làm thế nào lại để cho hắn bình yên vô sự, thoải mái hoàn thành trận hình biến hóa? Khi Thánh Tổ vừa ra lệnh, chín mươi chín âm mộc hộ vệ còn chưa kịp biến hóa trận hình, Diệp Dương Thành đã lạnh lùng cười một tiếng, sâu xa nói:
- Phong thủy luân chuyển, lần này nên đến phiên ta.
- Ngươi...
Thánh Tổ sửng sốt, tiếp theo quát lạnh một tiếng:
- Thí Thiên bách biến, giết cho ta.
- Thí cái đầu mẹ ngươi.
Thánh Tổ còn chưa dứt lời, Diệp Dương Thành cầm thương lơ lửng giữa không trung đã tức giận mắng một tiếng, trước khi chín mươi chín âm mộc hộ vệ biến hóa trận hình, giơ tay lên thi tiển một đạo thần lôi thuật chín ngàn điểm linh lực:
- Nổ cho ta.
- Ầm ầm...
Mặc dù trong bầu trời vạn dặm không mây, nhưng theo tiếng quát của Diệp Dương Thành, một đạo tia chớp thoáng như ngọn núi đổi chiều đã bí mật mang theo uy thế khôn cùng, từ trên cao hung hăng đánh xuống.
Tràng diện kinh tâm động phách như thế suýt nữa làm Thánh Tổ sợ đến hồn phi phách tán, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp Dương Thành lại còn giữ một đạo tia chớp thô to như vậy, một khi chân chính bổ vào trang viên, thật đúng là có thể hoàn toàn phá hủy trang viên.
Trang viên không thể xây dựng lại, chỉ khi nào này tia chớp bổ vào địa huyệt, âm linh lực chí âm chí nhu và tia chớp chí cương chí dương tiếp xúc với nhau... Đó là kết quả muốn chết.
Không do dự, Thánh Tổ không nương tay nữa, lập tức điều động nổi lên lực lượng, nổi giận gầm hét:
- Lên cho ta.
- A...
Tiếng kinh hô dày đặc từ khắp trang viên vang lên, tất cả nhân loại trong trang viên cũng đều bị Thánh Tổ trong nháy mắt cuốn lên, nhanh chóng vọt tới hướng tia chớp rơi xuống.
- Ầm...
Trong tiếng kêu rên tuyệt vọng của hơn ngàn người, hơn ngàn khối thi thể bị Thánh Tổ dùng làm bia đỡ đạn, dùng thân thể huyết nhục của bọn hắn khó khăn lắm mới ngăn cản uy thế của tia chớp rơi xuống, không rơi xuống, đã hóa thành phấn vụn màu đen đầy trời, bồng bềnh rơi xuống...
Hy sinh hơn một ngàn người, mặc dù không hoàn toàn ngăn cản tia chớp rơi xuống, nhưng sau khi trải qua giảm xóc vô cùng máu tanh như vậy, uy lực của tia chớp rơi xuống đã trở nên rất nhỏ, tựa hồ đến trình độ không đáng kể.
Đứng yên giữa không trung, Diệp Dương Thành không nghĩ tới, Thánh Tổ lại biết dùng phương pháp như vậy ngăn cản tia chớp rơi xuống, mặc dù hắn không có ấn tượng tốt với đám cặn bã sống trong trang viên, nhưng đa số người trong bọn họ cũng không đạt tới trình độ giết chết.
Một đạo thiểm điện đánh xuống, khấu trừ hơn ba vạn công đức huyền điểm của Diệp Dương Thành.
- Chết tiệt.
Sau khi ngây người ra vài giây, Diệp Dương Thành tức giận, thấp giọng quát:
- Đáng chết.
- Ha ha ha...
Ai ngờ, biểu hiện nổi giận của Diệp Dương Thành, rơi vào trong mắt Thánh Tổ lại biến thành kết quả đòn sát thủ mất đi hiệu lực, hắn phá lên cười, nói:
- Ngươi còn chưa đủ tàn nhẫn.
- Vậy sao?
Nghe thấy đánh giá của Thánh Tổ, Diệp Dương Thành cũng cười, trên mặt lộ ra thần sắc quỷ dị, sau khi ổn định tâm tình, lại trực tiếp thu hồi Bàn Long ngân thương trong tay, cúi đầu nhìn về phía chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ, trong đôi mắt lóe lên nụ cười hài hước.
- Giam cầm thuật.
Không có bất kỳ báo trước, Diệp Dương Thành đột nhiên xuất thủ đánh ra chín mươi chín đạo giam cầm thuật do ba ngàn điểm linh lực tạo thành, hai tay nhất tề huy động, tựa hồ trong thời gian không đến mười giây ngắn ngủi, đã hoàn thành giam cầm chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ này.
- Vù...
Sau khi hoàn thành giam cầm, Bàn Long ngân thương biến mất một lần nữa đột nhiên xuất hiện, cả người Diệp Dương Thành lao xuống, vũ động Bàn Long ngân thương trong tay.
- Vù vù vù...
Thương ảnh đầy trời bao phủ mười ba tên trong chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ, bám vào rồi Cửu Tiêu lực Bàn Long ngân thương chút thời gian tia sáng vạn trượng
- Đi chết đi.
Tiếng gầm thét cao vút kinh thiên động địa, Bôn Lôi thương thuật trong lúc mơ hồ phát ra từng trận gầm rú.
- Đang đang đang...
Tia lửa văng khắp nơi, Diệp Dương Thành kinh ngạc vạn phần.