Thánh Tổ nguyên tố điện hệ bị tụ tập đến dưới đất áp chế không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhận thấy trên mặt đất đột nhiên truyền đến áp cực thật lớn, cùng với thanh âm điếc tai, tâm tình lập tức suy sụp đến cực hạn, bất an gào lên.
Mật độ to lớn như thế, cường độ mạnh như thế, một khi đạo thiểm điện này mạnh mẽ đánh xuống, không chỉ có chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ trên mặt đất không cách nào bảo toàn, ngay cả chỗ dưới đất 10 mét cũng sẽ gặp phải ảnh hưởng
khổng lồ.
Hắn không cách nào tưởng tượng, cũng căn bản không tưởng tượng ra Diệp Dương Thành rút cuộc là quái vật ở đâu ra? Công kích tia chớp mạnh như thế thi triển một lần cũng đủ rồi, nhưng ngay sau đó hắn lại thi triển đạo thứ hai, thực lực của hắn rút cuộc như thế nào? Khi bắt đầu Thánh Tổ cho là mình đã thông hiểu, nhưng hiện tại hắn mới bi ai phát hiện, Diệp Dương Thành từ khi bắt đầu đã giả trư ăn cọp, dựa vào thực lực của hắn, hoàn toàn có thể phá hủy toàn bộ trang viên này trong nháy mắt.
Buồn cười hắn lại cho rằng mình có thể giết chết Diệp Dương Thành, thuận lợi lấy được huyết hồn hoa trong tay hắn...
Cảm thụ được nguyên tố điện hệ càng lúc càng nồng nặc, Thánh Tổ đã có thể phán đoán ra, Diệp Dương Thành đang trọng điểm chiếu cố khu vực này, nói cách khác, Diệp Dương Thành đã tìm được vị trí hắn ẩn giấu, hơn nữa cũng đã làm ra an bài tương ứng.
- Ta...
- Ầm ầm...
Ẩn mình trong lòng đất tối tăm, khi Thánh Tổ mới vừa há mồm muốn nói gì đó, Diệp Dương Thành cũng không cho hắn bất kỳ cơ hội phản ứng, cái này gọi là đánh chó mù đường, thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi.
Một trận oanh minh điếc tai điếc óc vang lên trên mặt đất, chín ngàn điểm linh lực cộng thêm hình thái chiến đấu gia tăng, đạo thiểm điện mạnh mẽ bổ xuống mặt đất, cả vùng đất run rẩy.
- Ầm...
Chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ tụ tập chung một chỗ bị triệt để áp chế, lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn tia chớp khổng lồ phá vỡ trường không, trực tiếp bổ lên đỉnh đầu bọn hắn.
Thần lôi thuật chí cương chí dương, âm mộc hộ vệ lại là chí nhu chí âm, sau khi hai loại năng lượng hoàn toàn bất đồng va chạm lẫn nhau, lập tức xảy ra một trận nổ lớn vô cùng dày đặc.
Bạch quang chói mắt phóng lên cao, chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ tựa hồ không có cơ hội hoàn thủ, cũng bởi vì âm linh lực trong cơ thể và năng lượng chí dương xâm nhập va chạm với nhau mà xảy ra nổ tung, như vậy cường độ nổ tung gần như có thể giết chết một gã thần sử cấp ba trong nháy mắt, huống chi chỉ là lệ quỷ bình thường ký sinh trong cơ thể mộc đầu nhân?
Sau tiếng nổ tung dày đặc, bạch quang từ từ phai nhạt, còn vị trí ban đầu của chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ, cũng không tìm được tung tích của bọn nó nữa, chỉ còn lưu lại một cái hố khổng lồ có độ sâu tám chín thước.
Trong hố dâng lên từng đợt khói đen, bùn đất cũng bởi vì lôi điện tẩy lễ mà trở nên nám đen, tản mát ra mùi khét lẹt...
Chín mươi chín tên âm mộc hộ vệ tế luyện hơn năm trăm năm mới cuối cùng thành hình hoàn toàn biến thành tro bụi, không chỉ thân thể bị nổ tung thành phấn vụn, ngay cả các lệ quỷ ký sinh trong cơ thể cũng trong nháy mắt hồn phi phách tán.
Tổn thất như vậy đối với Thánh Tổ mà nói quả thực chính là đả kích trí mệnh, lúc này, huyết hồn hoa, nhiệm vụ gì đó đều bị hắn ném ra sau gáy, hắn không dư thừa nói nhảm, ngửa đầu gầm lên giận dữ, sau đó rời đi hang ổ ngàn năm.
- Khốn khiếp, ta liều mạng với ngươi.
Thánh Tổ có chút mất khống chế, gầm thét, không để ý đến nguyên tố điện hệ tụ tập xung quanh, vọt lên cao.
Hai mắt vằn đỏ, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm.
Giết, giết tên khốn khiếp này.
- Rống...
Còn chưa rời khỏi địa tầng, hắn đã khẩn cấp phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, phảng phất... như muốn tuyên chiến với Diệp Dương Thành.
Chẳng qua, lúc này hắn đã hoàn toàn mất đi lý trí, cũng không biết Diệp Dương Thành làm nhiều như vậy, thật ra chính là muốn ép hắn ra ngoài.
Lúc này nghe được hắn phát ra tiếng gào thét, Diệp Dương Thành đứng ngạo nghễ trên không trung không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, ngửa đầu nói:
- Tới hay lắm.
Thánh Tổ trốn trong địa huyệt dưới mặt đất 10 mét, Diệp Dương Thành dĩ nhiên có biện pháp trực tiếp đuổi giết, phương thức đơn giản nhất là thi triển linh lực pháp thuật dẫn động thiên lôi, chỉ cần thiên lôi bổ vào trong địa huyệt kia, là có thể trong nháy mắt phát sinh va chạm với âm linh lực trong địa huyệt, tiện đà dẫn phát nổ lớn.
Diệp Dương Thành hoàn toàn có lý do tin tưởng, Thánh Tổ căn bản không thể nào trốn được uy lực của vụ nổ, kết quả duy nhất là linh thể tan rã, linh hồn chi hỏa bị diệt, trực tiếp hồn phi phách tán.
Nhưng, linh thể hình thái Thánh Tổ đối với Diệp Dương Thành mà nói giống như nhân sâm ngàn năm, đến hiện tại Diệp Dương Thành chưa từng thấy ác quỷ nào mạnh mẽ như thế, nếu như phát nổ giết chết hắn, vậy chẳng khác nào chính hắn cầm đại pháo nổ tung một cây nhân sâm ngàn năm thành mảnh vụn?
Loại mua bán thâm hụt này Diệp Dương Thành tuyệt đối không làm, đối phó với Thánh Tổ, phương thức tốt nhất chắc chắn là lợi dụng thần lôi thuật bức hắn ra khỏi địa huyệt, sau đó...
Trên mặt Diệp Dương Thành tràn đầy sắc mặt vui mừng, lộ ra nụ cười quỷ dị, dáng vẻ giống như một con sói nhìn thấy một con thỏ.
Khẽ giơ Bàn Long ngân thương, hai mắt hơi nheo lại, nhìn chăm chú vào mặt đất phía dưới, chuẩn bị xuất thủ công kích Thánh Tổ bất cứ lúc nào.
Thánh Tổ từ trong địa huyệt giống như nổi điên lao ra, nhưng cũng không biết Diệp Dương Thành đã sớm chuẩn bị, hắn chỉ cho rằng Diệp Dương Thành hiện tại đã cố gắng hết sức rồi, công kích thanh thế lớn như vậy chắc chắn tiêu hao không ít lực lượng.
Hắn dựa theo tiêu chuẩn thực lực của mình tiến hành một phen so sánh, kết quả kinh hãi phát hiện, độ công kích mạnh như vậy cho dù hắn dùng hết tất cả lực lượng, cũng chỉ có thể phát động một lần. Một phen tính toán như vậy, cuối cùng hắn cho ra kết luận, đừng thấy Diệp Dương Thành hiện tại vô cùng lớn lối, nhưng tuyệt đối đã là sức cùng lực kiệt, cho dù còn giữ một chút lực lượng, cũng không còn bao nhiêu.
Hắn thấy biểu hiện của Diệp Dương Thành là đang muốn tung hỏa mù, cố gắng dùng phương thức như thế hù dọa, sau đó tranh thủ thời gian khôi phục lực lượng tiêu hao lúc trước.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của mình tuyệt đối không sai, càng suy nghĩ lại càng thấy được Diệp Dương Thành hiện tại giống như một con dê con không có lực phản kháng, chỉ cần hắn xông ra, sau đó động tay động chân một chút, là có thể dễ dàng đánh chết
Trong đầu mong đợi như vậy, hắn cũng không thể áp chế vui sướng trong lòng, khi hắn lao ra khỏi địa tầng, hắn điên cuồng phá lên cười, hai đầu lông mày tràn đầy vẻ dữ tợn:
- Đồ hỗn trướng, bổn tôn hôm nay sẽ cho ngươi thấy kết quả...