Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 820: Tiêu diêu trong thiên địa, ngự long cửu tiêu



Ngân giáp bao trùm trên hai tay là do ba mảnh thần cách tạo thành, nói cách khác nó chính là một bộ phận thân thể hắn, mà không chỉ là một bộ phận của khôi giáp.

Tuy rằng hiện tại nó chỉ bao trùm đôi tay, nhưng chỉ cần hắn không ngừng tu luyện, sẽ có thể thực sự bao phủ khắp cả toàn thân.

- Khai!

Cửu Tiêu lực mênh mông dựng lên, chỉ nghe hắn thét to một tiếng, hai tay tách ra, hung hăng vạch sang hai bên, làm ra động tác như xé rách vật thể.

Ngọn núi vốn đã bị phá hủy chỉ còn lại chân núi lại một lần nữa lắc lư kịch liệt, mặt đất run rẩy!

- Oanh long long…

Thanh âm vang lên điếc tai, trung tâm sơn thể đột nhiên nứt ra một khe hở, nhanh chóng khuếch trương rạn nứt, chưa đầy năm giây sau sơn thể đã bị chia thành hai nửa, một đạo khe nứt dài vài trăm thước, rộng hơn mười thước đã xuất hiện ngay nơi đó, nhìn thật ghê người!

Song chưởng run lên, mạnh mẽ làm ra động tác như nhấc cao, hắn lại quát:

- Lên!

- Oanh…

Hai mảnh núi mãnh liệt chớp lên, cả vùng đất như bị da nẻ xuất hiện vô số khe hở rậm rạp! Thanh âm chấn động truyền xa vài chục cây số, thanh thế lớn vô cùng.

Sơn thể như bị nhổ lên, chỉ còn lưu lại một hố sâu cực lớn!

Diệp Dương Thành tươi cười, vung tay chụp lại, phát ra tiếng vang giòn:

- Ba!

- Oanh…

Hai mảnh núi vỡ va chạm lẫn nhau, chỉ nghe tiếng vang kinh thiên động địa, từ xa nhìn lại như hai quả cầu va chạm lẫn nhau, trường hợp vô cùng đồ sộ.

Đợi khi bụi đất hoàn toàn tán đi, ngọn núi đã bị hắn tàn phá hoàn toàn dập nát, vỡ vụn đầy đất.

- Đây mới là thực lực.

Diệp Dương Thành xòe hai tay, hất cằm, trên mặt lộ vẻ hưng phấn thấp giọng nói:

- Là thực lực hoàn toàn thuộc về chính mình!

Rất nhanh, hắn đem lực chú ý chuyển dời qua một mảnh rừng đá, hai chân nhẹ nhàng di chuyển, giẫm chân trong hư không xuất hiện ngay trên bầu trời rừng đá.

Lần này hắn cũng không phá hủy rừng đá mà rơi xuống giữa khu rừng đá bên dưới.

- Uống!

Một tiếng thét to, mỗi lần hắn đánh ra nắm tay, vị trí ở nắm tay như đánh trúng thủy tinh vỡ nát, xuất hiện khe hẹp quỷ dị, nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung.

Mỗi một quyền đánh ra, mặc dù không có tiếng vang kinh thiên động địa, nhưng từng đạo sóng gợn tản ra khắp bốn phương tám hướng, trường hợp quỷ dị tới cực hạn.

Khi hắn thu thế đứng thẳng lại…

- Oanh…

Cả rừng đá biến thành vô số mảnh vụn, nham thạch như bị phong hóa, còn chưa rơi xuống đất đã biến thành bột phấn tản mát khắp nơi.

Sóng địa chấn khuếch tán ra ngoài, phàm là vật thể bị lan tràn tới đều nháy mắt vỡ vụn, sau đó biến mất! Nói cách khác, hiện tại Diệp Dương Thành không cần làm ra hành động mờ ám, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định công kích đối thủ một quyền…

Sóng địa chấn cao tần khuếch tán trong nháy mắt có thể tan rã thân thể đối thủ, chẳng qua người kia không biến thành bột phấn mà biến thành một bãi thịt nát khiến người buồn nôn! Đương nhiên, loại chuyện này Diệp Dương Thành cũng sẽ không làm, cho dù muốn giết người, vậy cũng nhìn cho đẹp mắt hơn đi?

Cả người phủ kín bụi đất, nhưng Diệp Dương Thành vẫn chưa có ý tứ rời đi, hắn lắc lắc đầu, di động lên trên một ít, sau đó có chút hăng hái quan sát bụi đất xung quanh, tuy rằng mặt xám mày tro nhưng trên mặt hắn tràn đầy dáng tươi cười.

Hơn nửa phút sau, Diệp Dương Thành mới có động tác, chỉ thấy hai tay hắn lại bao trùm ngân giáp, trong miệng phát ra một thanh âm:

- Tụ!

Thanh âm rất nhẹ nhưng rõ ràng dị thường, trong tay phát ra Cửu Tiêu lực khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Rất nhanh những bụi đất nhanh chóng tụ tập, nếu lúc này có người ở xa nhìn lại, thấy rõ ràng cảnh tượng nơi đây, tuyệt đối sẽ bị một màn này làm hoảng sợ đứng ngây ra đương trường!

Bụi đất hội tụ thành viên cầu có đường kính hơn ba mươi thước, theo Diệp Dương Thành khống chế xoay tròn thật nhanh trên đỉnh đầu của hắn.

Thẳng đến khi toàn bộ bụi đất đều hội tụ trong viên cầu thật lớn kia, lúc này Diệp Dương Thành vung hai tay lên, quát lớn một tiếng:

- Ngưng!

Viên cầu trong chớp mắt thay đổi hình dạng, càng kéo càng dài, đường kính càng ngày càng nhỏ…

Chậm rãi một đầu thần long xám trắng dài hơn bốn trăm thước thật sống động xuất hiện ngay giữa không trung! Long tu, long giác, long trảo thậm chí là long lân đều rõ ràng thấy được, ngay khi nó vừa hoàn toàn thành hình, lại mãnh liệt ngẩng đầu hướng lên tinh không sao trời…

- Hống…

Thanh âm long ngâm to rõ, vang vọng khắp thiên địa!

- Ha ha ha ha…

Trong tiếng long ngâm kinh thiên địa, quỷ thần khiếp, Diệp Dương Thành lớn tiếng cười to, thân thể nhảy lên đứng ngay trên đầu rồng.

- Hống…

Lại một tiếng long ngâm, đuôi rồng đảo qua, Diệp Dương Thành khống chế thần long do chính tay hắn tạo thành xông thẳng lên trời!

Tiêu diêu trong thiên địa, siêu việt ngự long cửu tiêu…vào lúc này, danh hào Ngự Long thần tôn mới xem như danh chính thực về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.