Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 970: Thú lâm truy tung



Hắn trầm mặc.

Một đồng chương tự do dong binh, đi làm nô bộc cho một đồng chương tự do dong binh khác? Cho dù người kia có được thực lực khủng bố, cũng làm người ta không thể nhận.

Đây không phải cuộc sống mà hắn muốn, hắn chỉ muốn hưởng thụ ánh mắt tôn kính của người khác, cùng cuộc sống đầy đủ tiện nghi mà nhiều người ước muốn.

Nhìn thấy Mã Đinh Nội Tư trầm mặc, Diệp Dương Thành tối sầm, thản nhiên nhìn thoáng qua, thanh âm có vẻ thập phần bình tĩnh:

- Ngươi muốn làm trái lời hứa của mình?

Mồ hôi lạnh xuất hiện trên trán Mã Đinh Nội Tư, chảy xuống dưới…

Làm sao bây giờ? Mã Đinh Nội Tư thất kinh nhìn Diệp Dương Thành.

- Cho ngươi ba mươi giây suy nghĩ, mạng của ngươi do ta cứu, ta có quyền xử trí tính mạng của ngươi.

Diệp Dương Thành thản nhiên nhìn Mã Đinh Nội Tư, gằn từng chữ:

- Ngươi, còn mười ba giây…tám giây…

Mã Đinh Nội Tư hít sâu một hơi, vẻ kháng cự trong mắt dần biến mất, thành thật quỳ xuống, hô:

- Tôi, Mã Đinh Nội Tư nguyện ý trở thành người hầu trung thành nhất của ngài, xin ngài nhận lấy lòng trung thành của tôi.

Diệp Dương Thành nở nụ cười, gật gật đầu, chỉ chỉ thi thể Độc Thứ Cự Tích đã lạnh lẽo, nói:

- Như vậy, người hầu của ta, ngươi làm một chuyện cho ta, đem thi thể đầu thằn lằn này mang về thành thị số bảy, đem nó xử lý đi.

- Ách…

Mã Đinh Nội Tư kinh ngạc ngẩng đầu lên, trước mặt đã trống rỗng, làm gì còn ảnh tử của Diệp Dương Thành?

Thi thể một đầu Độc Thứ Cự Tích ngũ cấp, là toàn bộ thi thể! Thú hạch Độc Thứ Cự Tích có 80% là thú hạch cuồng bạo, 10% là thú hạch chữa bệnh, còn có 10% là thú hạch năng nguyên bình thường.

Nhưng đây dù sao vẫn là một đầu dị thú ngũ cấp mạnh mẽ, thú hạch, trái tim, vảy, khung xương đều thập phần đáng giá.

Thi thể Độc Thứ Cự Tích này ít nhất giá trị bảy mươi triệu Vũ Không tệ! Mã Đinh Nội Tư liều mạng hơn mười năm, chỉ tích góp được hơn mười triệu Vũ Không tệ của cải, mà bây giờ thi thể dị thú trước mắt hắn, có giá thấp nhất là bảy mươi triệu Vũ Không tệ!

Một ý tưởng điên cuồng đột nhiên hiện lên trong lòng Mã Đinh Nội Tư…

Hắn không cần dùng đôi mắt đi kết toán bằng chứng, chỉ riêng giá trị của thi thể dị thú đã đủ cho hắn vô cùng hưởng thụ! Nếu chở thi thể về thành thị bán ra, sau đó mang theo số tiền kia cao chạy xa bay…

Không! Ngay trong lúc Mã Đinh Nội Tư thấp thỏm bất an, hắn đột nhiên nhớ tới cảnh tượng Diệp Dương Thành đánh chết cự tích, một cước làm tâm thần người chấn đãng, hoàn toàn phá hủy tham niệm trong lòng hắn.

Mã Đinh Nội Tư vô cùng sợ chết, cho nên hắn căn bản không dám mạo hiểm phiêu lưu bị Diệp Dương Thành đuổi giết, bởi vì hắn không dám, cũng không có lá gan này.

Quỳ rạp trên mặt đất một lúc lâu, Mã Đinh Nội Tư sợ hãi nhìn vị trí Diệp Dương Thành đã đứng khi nãy, sau đó đưa mắt nhìn qua thi thể cự tích, vẻ mặt không khỏi sửng sốt.

- Hắn…hắn tên gì?

Mã Đinh Nội Tư trợn tròn mắt, không biết tên của Diệp Dương Thành.



- Theo dõi đồng chương tự do dong binh này.

Trên tầng cao nhất đại lầu hành chính thành thị số bảy, thị trưởng nhìn thấy toàn bộ quá trình Mã Đinh Nội Tư quỳ xuống nhận chủ, đợi sau khi Diệp Dương Thành rời đi, hắn quay đầu nhìn một quan quân nói:

- Nếu hắn dám nuốt chiến lợi phẩm của vị tiên sinh kia, nhốt hắn vào tù!

Là thị trưởng thành thị số bảy, hắn có quyền lực này, huống chi người hắn muốn bảo hộ là một yêu nghiệt chỉ mới hai mươi tuổi đã tay không giết chết dị thú ngũ cấp! Cho dù chuyện này thống lên tự do dong binh hiệp hội, hắn cũng không sợ bị người làm khó dễ.

- Dạ, ngài thị trưởng.

Quan quân liếc mắt nhìn hình ảnh của Mã Đinh Nội Tư, đáp ứng.

Khi quan quân kia đã rời khỏi văn phòng, vị thị trưởng mới quay đầu lại nhìn hình ảnh, vẻ mặt có chút khẩn trương, lại có chút chờ mong nói:

- Ngươi, chính là cứu tinh của thành thị số bảy sao?

Thị trưởng cơ hồ làm ra quyết đoán, quay đầu nói:

- Liên lạc với vương thành cho tôi!



Diệp Dương Thành căn bản không sợ Mã Đinh Nội Tư nuốt riêng đầu dị thú kia, bởi vì hắn biết loại tiểu nhân sợ chết như người nọ tuyệt đối không có can đảm làm điều đó.

Mà hắn chỉ là khách qua đường của Vũ Không đại lục, cũng cần tìm vài thủ hạ đi xử lý những việc phiền phức ngoài thân này cho hắn.

Một mình xuyên qua thú lâm rậm rạp, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên không trung, trên thực tế hắn chỉ nhìn thấy được tàng cây mà thôi.

Có lẽ vì dị thú ngũ cấp điên cuồng quậy phá, khiến dị thú khu vực này đều tránh xa, Diệp Dương Thành dùng tốc độ 80km/h di chuyển trong thú lâm suốt hơn hai mươi phút nhưng lại không nhìn thấy được một con dị thú nào!

- Kỳ quái, toàn bộ dị thú đều đi đâu vậy?

Diệp Dương Thành khó hiểu, chậm rãi dừng chân, nhíu mày dựa vào một thân đại thụ cao hơn mười thước, cẩn thận hồi ức tư liệu mình đã đọc qua trong thư viện.

- Dị thú ngoài ngũ cấp đã có trí tuệ cực cao, hơn nữa thập phần xem trọng quan niệm địa bàn, mỗi đầu dị thú ngũ cấp đều có lãnh địa của mình, dưới tình huống bình thường sẽ không rời lãnh địa, trừ phi gặp tình huống đột phát hoặc bị dị thú đẳng cấp cao hơn chỉ huy điều khiển.

- Nếu dị thú ngũ cấp phát sinh ngoài ý muốn, lãnh địa mất chủ quyền, sẽ phát sinh cuộc chiến tranh đoạt lãnh địa, toàn bộ dị thú ngũ cấp gần bên sẽ chạy tới địa bàn kia, tiến hành tranh đấu kịch liệt, xác định khối lãnh địa thuộc về ai.

- Đồng thời dị thú ngũ cấp có khí tràng đặc thù của mình.

- Nếu một đầu dị thú ngũ cấp chết đi, khí tràng sẽ biến mất…mà cảm nhận được tử vong của nó, dị thú gần bên sẽ cảm giác nguy hiểm, nhanh chóng bỏ chạy!

Nghĩ tới đây, ánh mắt Diệp Dương Thành sáng lên…

Tùy tay thi triển Ẩn Thân thuật, thân hình hắn phóng lên cao!

Diệp Dương Thành nương theo dấu vết Độc Thứ Cự Tích lưu lại, đi thẳng tới hang ổ của nó, có lẽ nơi đó đã có một đàn dị thú ngũ cấp đang tranh đấu lẫn nhau giành địa bàn!

Nghĩ tới khả năng này, Diệp Dương Thành liền nở nụ cười!

Người nào cũng biết dị thú ngũ cấp trở lên, chính là bảo bối vô giá, nhưng người nắm chắc đủ khả năng xâm nhập thú lâm liệp sát dị thú lại không có vài người.

Bởi vì trong thú lâm, dù dị thú đang chém giết lẫn nhau, nhưng khi nhận thấy có võ giả nhân loại xâm nhập vào, cơ hồ lập tức liền đoàn kết, sau đó đánh chết võ giả nhân loại hoặc oanh hắn ra khỏi thú lâm!

Nhưng Diệp Dương Thành lại dùng thực lực sơ giai thần đi xâm nhập ngũ cấp thú lâm liệp sát dị thú, hành động này thật sự làm người khó lý giải.

Nhưng hắn chỉ có ý nghĩ thật đơn giản, hắn cần liệp sát dị thú đổi thành tiền!

Diệp Dương Thành đi theo dấu vết lưu lại, vượt xa hơn ngàn cây số, đi tới hang ổ thuộc về Độc Thứ Cự Tích.

Đây là một khe núi nằm ở hướng bắc thú lâm, phạm vi hơn 700km2 chung quanh đều là địa bàn của cự tích.

Nếu tính toán, khu vực ngũ cấp thú lâm này ít nhất có bốn trăm đầu dị thú ngũ cấp…số lượng này đối với hắn mà nói là vừa lúc!

- Hống hống hống!

- Ngang!

- Cô cô cô!

Không đợi hắn đến gần khe núi, đã nghe được từ bên trong truyền ra thanh âm tiếng gầm rú ồn ào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.