Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 982-2: Tổng trưởng quan và thú lâm cấp mười hai (Hạ)



Bởi vì bình thường Thần Vương đến tuổi này cái, dưới gối sớm đã con cháu đầy đàn, tổng nhân khẩu gia tộc nhiều thời điểm thậm chí có thể hơn vạn! Hơn nữa điều kỳ quái nhất chính là, trong đại đa số gia tộc Thần Vương, thường xuyên xuất hiện một lão nhân tóc trắng xoá, quản một đám trẻ con mới sinh ra gọi là thúc thúc thậm chí là ông chú...

Nghe được câu hỏi của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành cũng không khỏi sửng sốt một lát, tiếp theo liền bật cười lắc đầu nói:

- Cũng không có nhiều thời giờ đi làm mấy chuyện này.

Ngụ ý của Diệp Dương Thành là, thời gian của hắn rất ít, phải nắm chặt thời gian đi xử lý việc hắn cần làm, cho nên không có nhiều thời gian rỗi đi cưới vợ sinh con, dù sao hắn chỉ là khách qua đường vội vã.

Nhưng những lời này đến tai Hách Nhĩ Nam Đa, ý tứ lại phát sinh biến hóa, hắn trực tiếp quy nạp Diệp Dương Thành là loại người tu luyện đến phát điên, đồng thời không khỏi cảm thấy kính nể.

Có rất ít võ giả nhân loại trong năm tháng tu luyện dài dòng vứt bỏ tất cả tạp niệm, toàn tâm vùi đầu vào tu luyện đề cao thực lực của mình, ngay cả Hách Nhĩ Nam Đa hắn cũng không ngoại lệ.

Gia tộc của hắn trước mắt đã có một vạn hai ngàn bảy trăm chín mươi bốn tử tôn trực hệ, nhi tử lớn nhất bởi vì tuổi cao mà chết rồi, nhi tử nhỏ nhất mới vừa biết đi.

Thê tử còn sống của Hách Nhĩ Nam Đa có một trăm bảy mươi ba người, người lớn tuổi nhất là bốn trăm ba mươi ba tuổi, người nhỏ tuổi nhất chỉ có mười chín tuổi... Đó là một thế giới hoang đường.

- Nếu không có đời sau..., một mình đi đến đế quốc Solo tiền nhiệm đơn giản hơn nhiều.

Nhận được câu trả lời khẳng định chắc chắn của Diệp Dương Thành, Hách Nhĩ Nam Đa liền cười nói:

- Vừa vặn ta có một bất động sản ở đế đô Solo đế quốc, đợi lát nữa đến hiệp hội tổng bộ rồi, ta sẽ chuyển bất động sản đó cho ngươi.

- Nghe nói Solo đế quốc có mấy công chúa trẻ tuổi tướng mạo xinh đẹp...

- Khụ khụ.

Không đợi Hách Nhĩ Nam Đa nói hết lời, Diệp Dương Thành liền trực tiếp ho khan cắt đứt lời của hắn, nói sang chuyện khác:

- Đúng rồi, nếu như ta đảm nhiệm tổng trưởng quan Solo đế quốc, cần phải làm những gì?

- Thật ra thì đến trình độ của chúng ta, phần lớn mọi chuyện cũng không cần tự mình xuất thủ.

Hách Nhĩ Nam Đa cười nói:

- Ngươi là tượng trưng, ngươi đại biểu cho hiệp hội dong binh tự do, đến Solo đế quốc gia tăng võ lực của hiệp hội dong binh tự do, không cần ngươi làm quá nhiều, chỉ cần ngươi đi là được rồi.

- Dĩ nhiên, quyền lực của tổng trưởng quan là vô cùng lớn, tất cả nơi làm việc của Solo đế quốc cho tới mấy vương quốc thuộc hạ đều phải nghe theo mệnh lệnh của ngươi, ngươi có quyền tiến hành các loại bố trí bên trong khu vực chịu trách nhiệm của mình, thậm chí trực tiếp từ bỏ kim chương trở xuống dong binh tự do.

- Nhưng những quyền lực này có thể không dùng tới..., tốt nhất vẫn đừng dùng, dù sao sau khi ngươi qua đời chính là một tấm biển chữ vàng, muốn không để người khác chú ý cũng rất khó.

- Nếu như làm quá đáng, bị người khác thọc đến trước mặt mấy vị Thần Hoàng, chắc chắn không thể thiếu trách cứ và trừng phạt.

Hách Nhĩ Nam Đa tự nhiên cười nói:

- Dĩ nhiên, khả năng này cực kỳ bé nhỏ.

Mỗi cường giả cấp Thần Vương đều là tài phú trân quý nhất của Vũ Không đại lục, chỉ cần Diệp Dương Thành không làm ra chuyện đại họa gì khiến người người oán trách, cho dù chuyện như thế này truyền đến tai mấy vị Thần Hoàng, bọn họ cũng sẽ không vì những chuyện này mà tới trách cứ Diệp Dương Thành.

Dù sao thế giới này là dựa vào thực lực nói chuyện, Diệp Dương Thành thật sự đủ sức để chứng minh hết thảy.

Sau khi nghe được giới thiệu của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành mới xem như tương đối hiểu rõ chức vụ mình sắp đảm nhiệm, đơn giản mà nói, đây chính là chức quan nhàn tản có thực quyền.

Nếu hắn muốn nhúng tay quản lý..., văn phòng hiệp hội dong binh tự do ở Solo đế quốc cho tới mấy vương quốc thuộc hạ phải nghe theo mệnh lệnh của hắn vô điều kiện, nhưng nếu như hắn không muốn nhúng tay..., cho dù có chuyện tự nhiên sẽ có bọn thủ hạ đi xử lý, không cần hắn tốn nhiều tâm tư.

Nói cách khác, chức quan tổng trưởng quan Diệp Dương Thành đảm nhiệm, cũng là hàm nghĩa tầng sâu định cư ở đế đô Solo đế quốc, chẳng qua là một trong những thủ đoạn mà hiệp hội dong binh tự do khoe khoang võ lực, một Thần Vương triệu tỷ ở bất kỳ nơi nào có nhân loại tồn tại của Vũ Không đại lục cũng sẽ nhận được tôn kính và sợ hãi cực lớn.

Nghĩ thông suốt điều này, trong đầu Diệp Dương Thành có chút thoải mái, ít nhất sẽ không vì chức vụ mà chịu ràng buộc gì đó, đưa đến hắn không cách nào chuyên tâm, đi sưu tập thú hạch của Thú Vương cấp mười một!

Lo lắng trong lòng yếu đi rất nhiều, trên mặt cũng lộ ra nụ cười thản nhiên, Diệp Dương Thành gật đầu hỏi Hách Nhĩ Nam Đa:

- Thú Vương cấp mười một có thể dễ dàng tìm được ở đâu?

- Dễ dàng tìm được Thú Vương cấp mười một?

Hách Nhĩ Nam Đa giống như nghe được chuyện gì khó tin, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Diệp Dương Thành, thần sắc cổ quái hồi đáp:

- Dĩ nhiên là ở biển sâu!

Đó là thiên đường dị thú! Ở trong biển sâu đừng nói là Thú Vương cấp mười một, ngay cả Thú Hoàng cấp mười hai cũng có thể dễ dàng gặp được!

Nhìn thấy Diệp Dương Thành hơi có chút biến sắc, lúc này Hách Nhĩ Nam Đa mới cười nói:

- Dĩ nhiên, dị thú biển sâu không lên được lục địa, nhân loại trên đất bằng chúng ta dĩ nhiên cũng không thể xuống biển sâu.

- Ngoại trừ biển sâu, nơi có khả năng gặp được Thú Vương cấp mười một nhất vẫn là nhích tới gần thú lâm bên bờ biển, trong những thú lâm đó thỉnh thoảng xuất hiện vài con Thú Vương cấp mười một sống dưới biển sâu, nhưng lại có thể lên bờ ngắn ngủi.

- Còn có thú lâm cấp mười hai cấp bậc cao nhất nằm ở phương hướng Tây Bắc cách đây ba ngàn cây số, có diện tích trên đất bằng lớn nhất, trong mảnh thú lâm có diện tích vượt qua chín trăm ngàn cây số vuông này, không chỉ có Thú Vương cấp mười một, còn có Thú Hoàng cấp mười hai!

- Nơi đó được xưng là cấm khu của loài người võ giả, nhưng trên thực tế thường xuyên có Thần Vương, Thần Hoàng xông vào trong đó... Mà mảnh thú lâm đó, cũng là nơi số lượng Thần Vương, Thần Hoàng loài người bỏ mạng nhiều nhất.

Hách Nhĩ Nam Đa tràn ngập thâm ý nhìn thoáng qua Diệp Dương Thành, nói:

- Theo như thực lực bây giờ của ngươi, cũng có thể sinh tồn trong mảnh thú lâm kia, nhưng nhiều nhất chỉ có thể tiến vào vòng hai, nếu tiếp tục tiến vào bên trong..., nguy hiểm sẽ gia tăng rất lớn.

- Vòng hai?

Diệp Dương Thành kỳ quái hỏi:

- Vòng hai gì?

- Ngay cả điều này ngươi cũng không biết?

Hách Nhĩ Nam Đa cũng kỳ quái, hắn nhìn Diệp Dương Thành, kiên nhẫn giải thích:

- Bình thường thú lâm sẽ được chia làm năm vòng, khu vực có số càng thấp có thể xuất hiện dị thú cấp bậc càng cao, còn khu vực có số càng lớn, tỷ lệ xuất hiện dị thú đẳng cấp cao lại càng nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.