Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 998: Nhất hoàng Nhị vương



Nghĩ tới đây, Hách Nhĩ Nam Đa không dám chần chờ, hắn lập tức gật đầu nói với Sanchez:

- Như vậy, Sanchez ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi trước đi, ta phải lập tức đến trung tâm chỉ huy một chuyến.

- Mau đi đi, chỗ này ta có thể tự chăm sóc mình.

Sanchez miễn cưỡng cười một tiếng, đưa mắt nhìn Hách Nhĩ Nam Đa rời khỏi gian phòng, còn hắn thì vịn ghế sa lon chậm rãi ngồi xuống, thở hổn hển, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Ước chừng năm phút sau, tất cả dong binh tự do đã tiến vào thú lâm cấp mười hai nhận được một tin tức đến tổng bộ trung tâm của hiệp hội dong binh tự do phát ra...

- Mời tất cả dong binh tự do lập tức rời khỏi thú lâm cấp mười hai, theo tin tức trung tâm chỉ huy mới nhận được, trong phụ cận vòng bốn thú lâm cấp mười hai xuất hiện một con Thú Hoàng cấp mười hai Khiếu Thiên Thư trưởng thành dẫn theo hai con Thú Vương cấp mười một, mời tất cả dong binh tự do lập tức rời khỏi thú lâm cấp mười hai!

- Nhắc lại một lần nữa mời tất cả dong binh tự do lập tức rời khỏi thú lâm cấp mười hai...

Dong binh tự do nhận được tin tức đều sợ đến hồn phi phách tán, làm gì còn có ai dám tiếp tục lưu lại thú lâm? Thậm chí có mấy võ giả cấp mười mới vừa đánh chết một con dị thú cấp chín, vừa nghe thấy tin tức hù dọa khiếp sợ, ngay cả thú hạch cũng không dám thu hoạch, lập tức đứng dậy rút lui.

Tin tức này cũng đồng dạng thông qua thiết bị chứa dưới đáy giày truyền tới tai Diệp Dương Thành, khi hắn nghe được tin tức này, hắn chỉ có cười khổ.

- Rút lui? Mẹ hắn, ngươi báo sớm hơn hai phút không được à?

Phía trước chừng bốn trăm ba mươi thước, có một con dị thú dài chừng ba mươi thước, cao chừng mười chín thước, dáng hình giống như con ngựa, khắp người bao trùm lân phiến màu xanh, cả người có ánh lửa màu vàng lượn lờ đang trợn to đôi tròng mắt khổng lồ màu đỏ như máu, nhìn Diệp Dương Thành.

- Con súc sinh chết tiệt đã phát hiện ra ta.

Đứng trong bụi cỏ rất cao, Diệp Dương Thành cũng chú ý tới ánh mắt của con Khiếu Thiên Thư, trong đầu hơi có chút cười khổ nghĩ đến:

- Xem ra vận khí ta rất tốt, lần đầu tiên tiến vào thú lâm cấp mười hai đã bắt gặp Thú Hoàng cấp mười hai...

Ở phía sau Khiếu Thiên Thư còn có một con dị thú cao 70m, hình dáng như tinh tinh và một loài động vật họ mèo khổng lồ toàn thân màu đen.

Diệp Dương Thành nhận ra, trong hai con dị thú này, con dị thú giống như tinh tinh thật ra là một loại dị thú cấp mười, tên là Liệt Thiên Miếng, có lực lượng vô cùng, nổi tiếng đao thương bất phạm, thực lực hết sức kinh khủng.

Con Liệt Thiên Miếng trước mắt này hiển nhiên là tôi tớ của Khiếu Thiên Thư, từ nhỏ đã đi theo Khiếu Thiên Thư, cùng nhau trưởng thành, hôm nay, chủ tớ đã trưởng thành, Liệt Thiên Miếng lại càng đột phá cực hạn cấp mười, trở thành một con Thú Vương cấp mười một!

Nếu như nói hai con dị thú Khiếu Thiên Thư và Liệt Thiên Miếng khiến cho Diệp Dương Thành cảm thấy vô lực. Cộng thêm một con Xuyên Vân Hắc Báo mắt nhìn chằm chằm, có thể bay lên trời, chui xuống đất đã khiến hắn hoàn toàn không biết nói gì nữa.

Ở tình hình như thế, cho dù Diệp Dương Thành lấy ra tất cả lá bài chủ chốt bản thân sở hữu, cũng không phải đối thủ của ba con dị thú này, ngược lại còn có nguy hiểm mất mạng...

Diệp Dương Thành chưa bao giờ có tính cách chủ nghĩa anh hùng cá nhân, đối mặt với sai biệt thực lực khổng lồ như thế, đối mặt với cục diện bản thân hoàn toàn bị vây trong hoàn cảnh xấu, hắn sẽ không ngu ngốc xông lên liều chết với một con Thú Hoàng, hai con Thú Vương.

Bởi vì hắn biết rõ, nếu như hắn thật sự xông lên, cuối cùng 80 % người ngã xuống đất không dậy nổi chính là bản thân hắn!

Ngừng thở nhìn con Khiếu Thiên Thư cả người kim quang lượn lờ, trong lòng Diệp Dương Thành cười khổ không ngừng, nhưng động tác dưới chân cũng không chậm, sau khi hết sức cẩn thận giảm bớt tiếng vang, nhẹ nhàng lui một bước nhỏ...

- Rống!

Tiếng gầm gừ rung trời trong nháy mắt vang lên, vừa nghe thấy tiếng gầm thét của con Khiếu Thiên Thư, Diệp Dương Thành cũng không dám ngây người, lập tức điều động Cửu Tiêu lực trong cơ thể, không ẩn giấu thực lực của mình nữa.

Thi triển ra Quy Nhất thân thuật, tựa như u linh chui vào trong rừng rậm, bay vút về phương hướng đi ra.

Cùng lúc đó, phát hiện Diệp Dương Thành có dấu hiệu chạy trốn, Khiếu Thiên Thư cũng nổi giận, chỉ thấy nó nhẹ giơ chân trước, nửa người trước khẽ cúi xuống, sau đó chân sau mạnh mẽ phát lực hướng về phía trước:

- Rống!

Tiếng gầm gừ kinh thiên động địa tựa hồ vang dội diện tích hơn 700km xung quanh, nhưng kích thích tiếng gầm gừ này mang đến còn xa mới rung động bằng ngọn lửa vô hình từ trong miệng hắn phun ra!

Một ngọn lửa nóng bỏng dùng mắt thường khó có thể phát hiện, lại có thể làm không gian phát sinh vặn vẹo từ trong miệng Khiếu Thiên Thư phun ra, bắn về phương hướng Diệp Dương Thành chạy trốn.

Không ai có thể nhìn thấy ngọn hỏa diễm này rút cuộc lớn thế nào, dài bao nhiêu, nhưng hiệu quả nó mang đến tuyệt đối kinh khủng!

- PHỐC PHỐC PHỐC!

Trong rừng rậm phía trước vang lên một trận tiếng vang rất nhỏ. Nhưng trong khoảnh khắc, khu rừng rậm rạp mênh mông cứ như bị bốc hơi, biến mất trong hư không.

Cây cối xung quanh 70km đều trong nháy mắt bị phá hủy, cây cối rậm rạp cứ như vậy hóa thành phấn vụn màu đen đầy trời, bồng bềnh rơi trên mặt đất.

Một mảng lớn thổ địa nám đen, trụi lủi xuất hiện trong mảnh thú lâm cấp mười hai, không ngờ ngọn lửa vô hình nhìn như theo miệng Khiếu Thiên Thư phun ra, lại kinh khủng như thế!

- Mẹ kiếp...

Diệp Dương Thành bị ngọn lửa vô hình thổi tung lên cao rồi nặng nề rơi xuống mặt đất, trên mặt dính đầy bụi đen, cảm giác đau đớn từ phía sau lưng truyền đến vô cùng rõ ràng nói cho hắn biết, bộ đồng phục tác chiến siêu cấp của hắn đã bị tổn hại.

Phía sau lưng còn có một trận lạnh lẽo, hai loại cảm giác hoàn toàn bất đồng xuất hiện ở cùng một vị trí, loại mùi vị này khiến cho Diệp Dương Thành không nhịn được nhếch nhếch miệng, hít một hơi khí lạnh.

Hắn rốt cuộc biết, thú hoàng trong phóng trục địa số 308 này, là một loại tồn tại biến thái như thế nào! Phun một ngọn lửa là có thể thiêu hủy tất cả mọi thứ trong phạm vi hơn bảy mươi cây số vuông, bất luận nham thạch hay là cây cối, đều trong nháy mắt bị thiêu thành tro tàn.

Còn thân thể của hắn cũng không cách nào thừa nhận ngọn lửa này xâm nhập, sau khi đồng phục tác chiến siêu cấp ngăn cản bớt một phần nhiệt lượng và trùng kích, vẫn có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng với hắn!

Gục trên mặt đất, Diệp Dương Thành thu hồi tất cả khinh thị đối với thế giới này, nhất là những Thú Hoàng cấp mười hai kia!

- Mẹ hắn, thật biến thái!

Chống đỡ người đứng dậy, liếc mắt nhìn xung quanh một vòng, đập vào mắt đều là những than lửa đen nhánh... Diệp Dương Thành có loại dự cảm, nếu như con Khiếu Thiên Thư này lại phun hắn lên như vậy mấy cái..., cái mạng nhỏ này của hắn chắc chắn phải nằm lại chỗ này rồi.

Hơn nữa có một điều rất rõ ràng là, con Khiếu Thiên Thư đã phát hiện hắn chưa chết, sai khiến Xuyên Vân Hắc Báo và Liệt Thiên Miếng nhanh chóng tiến tới gần hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.