Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 999-2: Trấn điện thần kính sinh uy (Hạ)



Oanh Lăng kính hóa thành một đôi cánh chim kim khí gắn vào phía sau lưng Diệp Dương Thành, tiếp theo hai cánh chấn động thổi tung vô số cự thạch đè lên người Diệp Dương Thành, mang theo Diệp Dương Thành phóng lên cao!

Một giây sau khi Diệp Dương Thành dưới sự giúp đỡ của Oanh Lăng kính bay lên không trung thoát đi, ngọn lửa vô hình thứ ba của Khiếu Thiên Thư cũng đã xuất hiện trong đống loạn thạch.

Lần này không có nổ tung cũng không có tiếng phốc phốc nhẹ vang lên, những cự thạch kia giống như bị phong hóa, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa thành bụi cát đầy đất...

- Mẹ kiếp, cái này mà rơi xuống người ta, không chết cũng phải vứt bỏ nửa mạng!

Nhìn thấy màn này, Diệp Dương Thành cả kinh, có chút tay chân lạnh ngắt, một loạt gặp gỡ liên tiếp lúc trước cuối cùng khiến cho hắn hiểu được những dị thú đã từng có thể chống lại vị thần trong thế giới bổn nguyên rút cuộc là một đám biến thái như thế nào.

Phải biết rằng vùng đất lưu vong số 308 chỉ là vùng đất lưu vong đứng hàng phía sau trong tất cả vùng đất lưu vong, ở vùng đất lưu vong số 308 này, dị thú cấp bậc cao nhất nghe nói là vài con thú dữ hằng cổ tương tương cấp Chủ Thần.

Mà con Khiếu Thiên Thư hiện đang đuổi giết Diệp Dương Thành tựa hồ không có lực trở tay, chỉ là một con dị thú Thiên Linh, ở trên nó còn có Hư Linh dị thú, Hằng Cổ thú dũ, Tịch Diệt thú dữ và Bổn Nguyên thú dữ!

Một con Thiên Linh dị thú là có thể áp Diệp Dương Thành tựa hồ không thở nổi, như vậy Bổn Nguyên thú dữ đẳng cấp cao nhất thì sao, là tồn tại biến thái như thế nào? Lẽ nào mang móng vuốt là có thể hủy diệt một mảnh tinh hệ thứ yếu sao?

Nhãn giới của Diệp Dương Thành rộng mở trong sáng, hắn rốt cục hiểu được ánh mắt của mình trước kia thật sự quá nông cạn, trong thế giới vô cùng kỳ quái này, cái gọi là thực lực của vị thần sơ giai chỉ có thể coi là chủng loại xếp gần cuối...!

- Nhưng cho dù lão tử chỉ là vị thần xếp gần cuối, cũng không phải thứ súc sinh nhà ngươi có thể tùy ý khi nhục?

Dưới gia trì của Oanh Lăng kính, Diệp Dương Thành tùy tiện nhúc nhích, tốc độ cũng có thể vượt qua tốc độ ánh sáng gấp trăm lần, nghìn lần, dưới phụ trợ của loại lực lượng này, hắn cũng không phải sợ lại bị công kích của Khiếu Thiên Thư uy hiếp.

Nhìn Khiếu Thiên Thư vẫn đang đứng trên mặt đất phía dưới liên tục gầm thét, lại nhìn con Liệt Thiên Miếng đang đứng bên cạnh Khiếu Thiên Thư như con chó nhỏ, Diệp Dương Thành cắn răng, bất chấp...

- Được rồi, coi như ta chưa từng thấy con Khiếu Thiên Thư này!

Thu hồi Quy Thuẫn kính lấy ra Diệt Thế kính, Diệp Dương Thành nghĩ tới dặn dò của Kreis Baer trước khi hắn đến vùng đất lưu vong số 308.

Tận lực không nên dùng các loại vũ khí mang tới từ bổn nguyên vũ trụ, nhưng nếu như vạn bất đắc dĩ nhất định phải vận dụng cần phải làm được một kích giết chết, quyết không thể lưu lại bất kỳ tin tức nào truyền đến tai mấy con hằng cổ thú dữ.

Phải biết rằng, hiện tại một con Thiên Linh dị thú là có thể áp chế Diệp Dương Thành tựa hồ không thở nổi, một khi đưa tới vài con hằng cổ thú dữ hạ thủ với hắn..., Diệp Dương Thành căn bản không có nửa điểm hi vọng sống sót.

- Khụ khụ khụ...

Một trận tiếng ho khan kịch liệt vang lên trên không trung khiến cho trái tim Diệp Dương Thành cảm giác vô cùng áp bách.

Cầm Diệt Thế kính trong tay, Diệp Dương Thành lại nhẹ nhàng thở dài:

- Ài.

Diệt Thế kính không thể nghi ngờ là thủ đoạn công kích kinh khủng nhất, nhưng tính hủy diệt hết thảy của nó, lại làm cho Diệp Dương Thành không muốn dùng nó để đối phó dị thú, nhất là dị thú đẳng cấp cao.

Bất luận vật thể gì bị Diệt Thế kính đánh trúng cũng sẽ bị bóp thành bụi phấn, nói cách khác nếu như Diệp Dương Thành lợi dụng Diệt Thế kính đối địch..., bất kỳ địch nhân là thứ gì cũng không khiến hắn khiếp sợ, giống như con Khiếu Thiên Thư trước mắt này.

- Thú Hoàng cấp mười hai!

Diệp Dương Thành có chút luyến tiếc nhìn Khiếu Thiên Thư lại sờ sờ Diệt Thế kính, sau khi suy nghĩ đến nguy hiểm tính mạng của mình, hắn vẫn cắn răng lựa chọn bỏ qua miếng thú hạch Thú Hoàng vô cùng mê người kia...

- Thú hạch Thú Hoàng mặc dù tốt, nhưng cũng phải có số hưởng thụ?

Hắn cảm giác được, vô số dị thú phi hành đã bay lên trời, nếu không động thủ thì không còn kịp!

Sinh vật thấy hắn sử dụng Trấn Điện thần kính càng nhiều, khả năng tiết lộ lai lịch thật sự của hắn lại càng lớn, bất đắc dĩ, Diệp Dương Thành chỉ có thể cắn răng lựa chọn ngang nhiên phát động công kích!

Dưới gia trì của Oanh Lăng kính, tốc độ của Diệp Dương Thành đã nhanh đến cực hạn, mặc dù còn chưa nhanh bằng thuật di động trong nháy mắt, nhưng mỗi lần di động trong nháy mắt phải cần dừng chút thời gian cũng là vết thương trí mệnh, huống chi Diệp Dương Thành căn bản không thể sử dụng bất kỳ pháp thuật xuyên không gian nào trong vùng đất lưu vong số 308.

Đây là một mảnh thổ địa bị giam cầm, ở chỗ này, bất kỳ hành động xuyên không gian nào cũng là khúc nhạc dạo muốn chết.

Lợi dụng Oanh Lăng kính trên không trung tựa như tia chóp vọt tới trước lui về sau, sau khi biểu diễn một phen khiến cho Khiếu Thiên Thư hoa mắt, Diệp Dương Thành rõ ràng chú ý tới thần sắc co quắp lộ ra trong đôi mắt đỏ lòm của Khiếu Thiên Thư.

Hắn biết, tốc độ của mình đã khiến cho Khiếu Thiên Thư cảnh giác, dưới tình huống không bắt được thân ảnh của mình, Khiếu Thiên Thư không dám xuất thủ lung tung.

- Chính là hiện tại!

Sau khi giống như thằng hề vui vẻ mê hoặc Khiếu Thiên Thư, Diệp Dương Thành quyết định thật nhanh, trong lòng khẽ quát một tiếng, đồng thời, Diệt Thế kính trong tay bị vứt bay ra ngoài, trong nháy mắt hóa thành một mặt gương ngân sắc khổng lồ, đồng thời bắn ra một đạo lưu quang màu xám tro về hướng Khiếu Thiên Thư...

- Đợi một chút, màu xám tro?

Diệp Dương Thành theo bản năng há to miệng, hắn chưa từng thấy Diệt Thế kính lại có thể phát ra cột sáng màu xám tro, trước kia không phải là màu đen nhánh đấy sao?

- Ầm.

Không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần, Diệt Thế kính bắn ra lưu quang màu xám tro cũng mạnh mẽ oanh kích trên người Khiếu Thiên Thư, không có loại cảm giác quỷ dị vô thanh vô tức kéo vào hắc động, ngược lại là một trận nổ lớn kinh thiên động địa khiến cho Diệp Dương Thành có chút phát mộng.

Ba mươi lăm vạn điểm thần nguyên kích hoạt Diệt Thế kính, chẳng lẽ đổi tính rồi?

Một đám mây hình nấm cực đại vọt lên cao, Diệp Dương Thành trong lúc mơ hồ nắm bắt được mấu chốt của vấn đề.

- Đúng rồi, vùng đất lưu vong số 308 đã bị các vị thần liên thủ giam cầm, ở chỗ này pháp thuật không gian căn bản không thể sử dụng, Diệt Thế kính lợi dụng hắc động tiến hành phương thức hủy diệt ở chỗ này cũng không cách nào sử dụng.

- Cho nên, sau khi ba mươi lăm vạn điểm thần nguyên kích hoạt Diệt Thế kính sau, Diệt Thế kính liền xảy ra thay đổi, không còn bắn ra hắc quang mà là cột sáng màu xám tro, cũng không biết cột sáng màu xám tro này... có uy lực như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.