"Hạng 300", tôi cười tít mắt, vừa kích động vừa tự hào.
Trình Trì hơi sững lại, đám nam sinh bên cạnh thì hào hứng đẩy cánh tay cậu, "Trình Trì, chị dâu đáng yêu nhờ."
Cậu nhìn tôi, mặt đỏ bừng.
Một giọng nói quen thuộc lại vang lên, "Xong rồi, sao cậu ấy lại..."
13.
Người thích thầm Trình Trì không phải là ít, chỉ là không ai dám công khai theo đuổi cả.
Chỉ có một người duy nhất tên Giang Tâm, là nữ sinh trường bên, là minh tinh đóng mấy bộ thanh xuân vườn trường rồi thì phải.
Nghe nói, Trình Trì từng đ.ánh nh.au với người ta vì cậu ấy, về sau không biết vì sao lại không ở bên nhau.
Sáng sớm nay, cậu ấy chặn tôi ở cổng trường hỏi chuyện.
Trình Trì cũng đi học cùng tôi nhưng cậu ấy tranh thủ đi mua đồ ăn sáng nên tôi đợi ở đây, nào ngờ lại có vinh hạnh này.
Giang Tâm rất xinh đẹp, nếu nói Tống Chi là bông nhài trắng tinh khôi thì cậu ấy có lẽ là một bông hồng mạnh mẽ.
"Cậu là Tống Tri Vi?"
Tôi gật đầu.
"Cậu không thắng được tôi đâu, cách A Trì xa một chút. Cậu ấy chỉ là có chút hứng thú nhất thời mà thôi."
Giang Tâm vừa nói xong thì mắt sáng lên, thân mật gọi, "A Trì!!!"
Tôi còn chưa kịp phản ứng lại thì đã có một túi sữa đậu nành và một chiếc bánh bao được nhét vào tay.
Chàng thiếu niên tóc trắng cúi đầu, nhét một nắm kẹo vào túi áo tôi, còn tiện tay kéo khoá balo của tôi nữa.
Cậu không để ý đến Giang Tâm, nhẹ giọng hỏi, "Đang nói gì thế?"
"Cậu ấy nói cậu chỉ hứng thú nhất thời với tôi thôi."
"???"
Giang Tâm nhìn thấy Trình Trì kéo khoá balo cho tôi thì sốt ruột hỏi, "A Trì, cậu không cho người khác đến gần mình mà sao lại làm mấy việc này cho con nhỏ đó?"
Trình Trì không nhanh không chậm, hỏi lại, "Cậu là ai?"
14.
Vốn dĩ để trở thành một ngôi sao thì tố chất tâm lý cũng không tệ nhưng 3 chữ này của Trình Trì quả thực đã làm cậu ấy thất thủ.
Lúc chúng tôi vào trong trường, Trình Trì lại nhắc lại lần nữa, "Tôi không biết cậu ta."