Chậu Cây Cảnh Chí Mạng

Chương 7



Sau khi Tô Dương đến, nỗi sợ hãi khủng khiếp trong lòng tôi cuối cùng cũng bình yên trở lại.

Tô Dương đẩy tôi ra sau lưng che chắn cho tôi, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc lạnh, hơi thở còn kèm theo tia sát khí kinh người.

“Ái chà, truyền nhân thiên sư cũng đến rồi, nghe danh đã lâu.”

Con quỷ mặt người nằm dài ra sàn, vặn vẹo cơ thể quyến rũ, bẽn lẽn mỉm cười duyên dáng.

Con quỷ nam đồng không đầu đã gỡ được cái áo tràng hải thanh ra khỏi đầu, vết thương cháy xém chi chít khắp đầu, cũng từ từ khép miệng lại.

Tô Dương lấy lá bùa ra, lá bùa phát ra tia sáng chói lóa, chiếu rọi cả hành lang.

Sau đó tia sáng b ắn ra tứ phía, giống như hai tia sấm sét đánh vào hai con lệ quỷ.

Mái tóc của con quỷ mặt người dài ra, tóc dựng đứng lên như đuôi công, cô ta gầm thét giận dữ, cái miệng há to tận mang tai. Cái cảnh tượng má.u m.e ghê rợn trước mắt, dọa tôi suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

Tứ chi cô ta nhảy vọt lên cao, rồi dùng thân đạp xuống, nhanh chóng lao vào tấn công chúng tôi, trông cô ta không khác gì một con nhện tinh trong phim kinh dị.

Tô Dương đẩy tôi ra phía sau, anh tiếp tục dùng bùa thi triển pháp thuật, đột nhiên hành lang bị tà khí bao trùm, đổ sập hết xuống.

Thím Vương nhà hàng xóm mở cửa lớn tiếng mắng mỏ: “Mấy giờ rồi mà còn ồn ào thế hả….có cho người khác ngủ không vậy!”

Mới giây trước mặt mũi thím ấy còn hầm hầm thì giây sau đã trắng bệch như tờ giấy, tay chân bủn rủn khụy xuống đất, luôn miệng lẩm ba lẩm bẩm: “Không phải tại tôi đâu, tôi không nên mở cửa ra, a di đà phật….”

Phía sau bỗng truyền tới tiếng la hét, con quỷ mặt người và quỷ nam đồng không đầu bị lá bùa áp chế, mái tóc của nữ quỷ rối tung rối mù, đôi mắt đỏ ngầu phát điên gào lên:

“Đại ca! Có người bắt nạt em!”

Không biết có phải do gặp ảo giác hay không, nhưng tôi cảm thấy không khí xung quanh đột nhiên lạnh đi rất nhiều, không gian cũng bị bóp méo trở nên tối đen như mực.

Tim tôi giật thót, cảm giác như cả người mình đang bị giam trong một chiếc lồ ng kín mít, khiến tôi chìm sâu trong tuyệt vọng.

Bùm! Bùm! Bùm

Tiếng bước chân nặng trịch truyền từ trong nhà ra, tôi bỗng dưng nhớ tới lời của Tô Dương nói: “Trong ba chậu cây cảnh, có nuôi ba con quỷ”

Vậy nên bây giờ….

Vẫn còn một con quỷ mạnh nhất, từ nãy đến giờ nó luôn núp đằng sau âm thầm quan sát sao?

Sắc mặt của Tô Dương khẽ trầm xuống: “Là Hàng Thần.”

Toàn thân tôi lạnh buốt, trước đây bà ngoại có kể cho tôi nghe rồi, Hàng Thần là cương thi thủy tổ, tà.n bạ.o kh.át m.áu tồn tại trong truyền thuyết dân gian.

Phản ứng đầu tiên của tôi là, chúng tôi xong đời rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.