Trình Liệt mỉm cười ngồi đối diện, sức hấp dẫn của An
Hòa chính là như thế, có thể làm cho người bên cạnh cảm thấy được sự ấm áp và
cũng hướng tới sự ấm áp đó.
Buổi tối, tuy đã đánh nhau kiệt sức nhưng vì cơn
ghen cùng sự kìm nén nên Hạ đại gia vẫn dũng mãnh quấn lấy An Hòa như cũ để
trừng phạt.
Trong lúc đó vẫn không quên lầm bầm, cậu cũng chỉ có
thể chiếm tiện nghi dựa vào tình nghĩa thôi, người cùng Hòa Hòa thân thiết gắn
bó keo sơn cũng chỉ có bổn thiếu gia ta đây!
Đương nhiên An Hòa biết anh đang suy nghĩ gì, nhưng mà
hôm nay tâm trạng của cô cũng thay đổi khủng khiếp, lúc này nằm trong vòng ôm
thân mật của anh, sự kích động trước nay chưa từng có, nên tùy ý để anh lăn qua
lăn lại.
Nhưng mà……
Một tiếng sau….
“Làm sao mà vẫn chưa xong thế?” An Tòa túm tóc của
anh, không nhịn được mà thúc giục.
Hạ Viêm vẫn vừa khoan khoái vui vẻ di chuyển, vừa
lên án: “Cô vợ trẻ, em không chuyên tâm rồi, em không chuyên tâm anh sẽ không
đi ra.”
An Hoa không để ý tới anh, giơ bắp chân trắng nõn lên
nhẹ nhàng cọ xát ở sau thắt lưng mẫn cảm của anh, một thời gian dài như thế, cô
rất hiểu rõ cơ thể của anh, quả nhiên, không bao lâu sau, Hạ Viêm kêu lên một
tiếng đau đớn, sau đó tốc độ ngày càng nhanh kéo chặt mông cô, cuối cùng bỗng
nhiên rút ra, di chuyển rất nhanh đến trước ngực cô, kéo bàn tay nhỏ của cô cầm
nó, sau đó liền phun ra cả ngực của cô.
Trước đó đã có hai lần như thế, lúc đầu nghĩ không bao
lâu sau anh sẽ kết thúc, nhưng anh điên cuồng nhịp động, cuối cùng cũng đi ra,
thế mà chính mình lại bị khơi mào dục vọng, nhưng lúc này đây, lúc anh đi ra,
An Hòa lại cảm thấy có chút trống không khó chịu. Đợi người đàn ông kia hết
kích động, An Hòa cũng dần lấy lại nhịp thở. Anh vừa mở mắt thì đã nhìn thấy
hai má đỏ hồng của cô gái bên dưới thân mình, ánh mắt mê ly nhìn anh.
Cúi xuống, dùng tay chạm vào chất dịch trước ngực cô,
tìm tới nơi mà anh vừa mới thương yêu cô, rồi từ từ di chuyển ngón tay như đánh
đàn, “Bảo bối vẫn chưa thỏa mãn, có phải không? Thêm một lần nữa nhé, hửm?”
An Hòa nghĩ rằng hôm nay anh đã rất mệt rồi nên muốn
nghỉ sớm một chút, nhưng bản thân lại muốn phóng thích, vì vậy cắn môi không
nói lời nào, Hạ Viêm cười rồi hôn nhẹ lên hai mắt cô, môi dán môi giọng nỉ non,
“Ngoan, không dùng cái kia rồi…”
Ngón tay thon dài di chuyển nhanh tới, vài phút sau,
An Hòa ngẩng cổ lên run rẩy, tiếng rên rỉ rất giống tiếng mèo kêu. Hạ Viêm yêu
thương mà nhìn vẻ mặt sinh động của cô, động tác ở tay dưới càng dịu dàng.
Cho đến khi cơ thể của cô ngã xuống, cả người kiệt sức
nằm trong lòng anh không nhúc nhích anh mới vươn người qua tìm khăn tay, lau đi
chất ẩm trên hai người, không thèm tắm rửa cứ vậy mà ôm cô ngủ thiếp đi.
Buối sáng, hai mắt của người nào đó không thèm mở ra
mà sờ sờ đồng hồ báo thức ở đầu giường, mò được rồi mắt nhắm mắt mở nhìn qua,
mới phát hiện mới hơn 7 giờ, mí mắt lại cụp xuống ngay.
Lúc tỉnh dậy đã 8 giờ rưỡi, cô duỗi người, xốc chăn
xuống.
Tắm rửa xong liền quấn khăn trên mái tóc dài ẩm ướt,
vừa định đòi ăn thì đã nhìn thấy Hạ Sí đang ngồi trên ghế sô pha.
Hạ Viêm ngồi đối diện với cậu ta đang nâng chén bỗng
dừng lại một chút rồi liếc mắt nhìn em trai, “Kiểu dáng không giống! Bỏ chữ
‘tiểu’ đi”. Như kiểu đi lừa gạt buôn bán các cô gái vị thành niên ấy.
An Hòa trừng mắt liếc anh một cái, tiêu hết tiền tích
góp, còn muốn em trai giúp đỡ, có tư cách gì mà nói người khác bộ dạng không
giống.
Nhưng mà Hạ tiên sinh luôn cao ngạo tự đại lấy mình
làm trung tâm, mượn tiền của em trai cũng không biết ngại.
Hạ Viêm buông chén, đứng dậy đi vào phòng ăn, một lát
sau bưng ra mộ ly kem và một miếng sandwich đi ra.
“Anh đến lúc nào thế? Ăn cơm chưa?” An Hòa nhận lấy,
bản thân không ăn mà đưa tới trước mặt Hạ Sí.
Hạ Sí cười sáng lạn, “Đến từ sớm rồi, đã đi ăn với
anh hai rồi ạ.”
Từ khi Hạ Viêm nói cho cô biết Hạ Sí từng bị người
mình yêu vứt bỏ, trong lòng cô cũng rất đau lòng, cha mẹ mất sớm, 12 tuổi đã
sống một mình ở Mỹ, không có người nhà, không có bạn bè, rốt cuộc cũng thật lòng
yêu một người, nhưng khi đứng giữa sự sống và cái chết lại bị người yêu vứt
bỏ. Ngoại trừ thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một chút đau lòng trong đáy mắt,
cho tới nay, cậu ta vẫn mỉm cười ấm áp đối với mọi người.
Cô rất muốn hỏi, nếu đau đớn như thế, tại sao còn
phải gượng cười như vậy.
An Hòa vừa yên lặng cắn miếng sandwich vừa mở ra cuốn
tạp chí trên bàn mua lúc tan học hôm qua.
Trong công việc Hạ Sí luôn rất nghiêm túc, “Hiện nay
nhóm mafia kia đang bảo vệ cho anh, hơn nữa em ở bên này, hiện giờ người
bình thường sẽ không dám động đến các anh… chỉ là… có một người…”
Hạ Viêm gật đầu: “Nhóm Nga 3k, năm trước anh đã hủy đi
kho vũ khí trị giá 10 tỷ của bọn họ, còn giết nhị đương giá của bọn họ…mấy năm
nay bọn họ luôn tìm anh gây phiền toái…”
Hạ Sí gật đầu nói: “Thực lực của bọn họ không dễ khinh
thường, chúng ta có cần… cử người đi đàm phán không?”
Lấy cá tính lúc đầu của Hạ Viêm, chắc chắn sẽ nói
không, anh chính là típ người mưa to gió lớn tới càng mạnh thì càng có cảm giác
kích thích, nhưng nhìn đến người trên sô pha, hình ảnh nhỏ bé đang yên lặng ăn
kem xem tạp chí, anh khẽ cười, anh không còn là Hạ Viêm của lúc trước nữa…
“Bảo Tử bác đi đi, cậu ta là cao thủ đàm phán.”
Vài ngày sau đó Thiệu Tử Bác báo tin đàm phán thất
bại, điều kiện gì đối phương cũng không đồng ý, chỉ cần mạng của Hạ Viêm.
Kết quả này Hạ Viêm không nói cho An Hòa biết, anh
không muốn cô phải lo lắng thêm gì hết.
Đảng 3K là đảng có từ lâu đời của nước Nga, đã ăn sâu
bén rễ ở Nga, hơn nữa nội bộ lại đoàn kết đồng lòng, hơn 100 năm nay vẫn xưng
bá một phương.
Đối phương sẽ không thèm để ý tới việc kho súng
đạn kia bị Hạ Viêm thiêu rụi, mà vấn đề chính là người mà Hạ Viêm đã giết.
Người của đảng 3K bị Hạ Viêm giết chính là chính là em
trai ruột của Oak Lavrov, Aleph. Oak Lavrov không có khả năng sinh con, cho nên
đặc biệt coi trọng cậu em thua mình 17 tuổi này, nói là nhị đương gia, nhưng
nội bộ trong đảng ai cũng biết Aleph chính là thủ lĩnh tiếp theo. Mỗi người
trong đảng 3k coi trung thành như là tín ngưỡng của cuộc sống. Do đó, với cái
chết của người thừa kế tương lai, họ tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
Thực ra Hạ Viêm giết Aleph là một việc trùng hợp, năm
đó, sau khi anh ở kho súng đạn của đối phương lắp đặt xong lộ trình phá hủy của
thuốc nổ, dựa vào tuyến đường phía trước để chạy thoát, ai ngờ lúc chạy qua một
rừng cây nhỏ, lại gặp phải một đôi chim yêu ương hoang dã.
Trước đó anh đã tỉ mỉ điều tra rõ ràng, biết ngày đó
đảng 3K có một buổi tiệc quan trọng, sẽ tăng cường nhân viên bảo vệ những tuyến
đường quan trọng, do đó với loại đường nhỏ trong rừng này thì căn bản sẽ không
có người, nhưng mà Aleph háo sắc thành thói, ở trong buổi tiệc dụ dỗ con gái
của một đại ca bang phái khác, hai người quen biết chưa tới nửa tiếng mà đã lén
lút chạy ra ngoài vụng trộm với nhau.
Hạ Viêm nhìn bốn phía một chút, nhưng trong cảnh tối
lửa tắt đèn nên cái gì cũng không thấy rõ, cho nên không biết được đường nào để
đi thông, do chưa nghiên cứu qua tuyến đường cho nên anh không dám chạy lung
tung, một khi rút dây động rừng rồi thì sẽ rất phiền toái. Cho nên anh muốn thử
vận may, quanh quẩn ở bên hai người này, còn dựa theo tuyến đường phía trước mà
đi.
Nhưng mà người thừa kế không hổ là người thừa kế, cho
dù đang chìm trong cuồng nhiệt thì tính cảnh giác cũng rất cao, Hạ Viêm đi
đến cách hai người 10m thì đã bị phát hiện.
Trong lòng Hạ Viêm hơi tán thưởng hắn ta, sau đó lại
bất đắc dĩ mà thở dài, âm thầm nói với gã trẻ xu xẻo này rằng, giả bộ không
biết không nói thì tốt rồi, không nên kêu to như thế, giết người không nằm
trong kế hoạch của anh…
Sau đó lại tự thẩm hỏi một câu, có cần chờ hắn ta mặc
quần áo vào rồi mới ra tay không?
Nhưng quần cũng chưa mặc xong, đồng chí Aleph xui xẻo
đã bị một đao của Hạ Viêm đâm trúng yết hầu, bỏ mạng ngay tức khắc.
Người đẹp nước Nga quần áo cởi quá nửa vẫn chưa kịp
hét lên, một tay Hạ Viêm chém dao vào cũng ngã xuống ngay tức khắc.
Rất nhanh chuyện này được điều tra là Hạ Viêm làm.
Tổ chức và 3K vẫn mua bán qua lại với nhau, giúp
đỡ, tranh đoạt, ám sát… đều là chuyện thường, đây chính là một cách sinh tồn,
cá lớn nuốt cá bé, hợp giả sống còn.
Nếu như ngươi có bản lĩnh thì có thể lại báo thù.
Cướp đi vụ buôn bán, giết người nối nghiệp cả hai
người này đều là kẻ địch, nhưng tính chất hoàn toàn không giống nhau.
Điều này với Hạ Viêm mà nói là không quan trọng, chưa
từng để trong lòng, ở nước Nga có lẽ làm ăn lớn
hơn bọn họ một chút, nhưng bàn về ám sát và đánh nhau ….tổ chức nhận thứ hai
sẽ không có người nào dám nhận thứ nhất, hơn nữa trong đó Hạ Viêm còn là người
rất ưu tú.
Cho nên mấy năm nay, cho dù bên nước Nga không ngừng
khiêu khích, hai bên ác chiến bằng súng cũng không ít, nhưng bên cạnh Hạ Viêm
không chỉ có đội “Ám Lưu” thề sống chết tận tâm cống hiến bảo vệ, hơn nữa vì
anh làm thủ lĩnh nên toàn bộ tập đoàn sát thủ đều sẽ liều chết bảo vệ anh an
toàn. Cho nên, mấy năm nay, anh vẫn sống tiêu diêu tự tại, tiếp tục giết người
phóng hỏa, buôn bán thuốc phiện, buôn lậu súng đạn.
Nhưng mà bây giờ thì không giống thế, thủ lĩnh tổ
chức bây giờ gọi là Hạ Sí mà không phải gọi là Hạ Viêm, tuy rằng hai người là
anh em ruột, nhưng ý nghĩa thì lại không giống, Hạ Viêm không còn là người của
tổ chức, không nhận được sự bảo vệ của cả tổ chức, cho dù Hạ Sí có tình
nhưng cũng không thể đem toàn bộ nhân lực đến để chỉ bảo vệ một mình Hạ Viêm.
Cho nên giờ đây lực lượng mấy chục người của bọn họ
đối chọi với cả bang phái lớn nhất nhì trên thế giới. Việc này mọi người đều
rất lo lắng.
Thực tình bọn họ lo lắng là chính xác, ngước Nga bây
giờ đang rất hưng phấn…
Liều mạng nhiều năm như vậy dù là giết người công khai
hay là ám sát đều không qua nổi tổ chức, điều này khiến cho mỗi người trong
3K đều rất uất nghẹn, lúc này Hạ Viêm đột nhiên rời khỏi, tổ chức không thể
bảo vệ anh như trước kia nữa, bọn người vạm vỡ nước Nga người nào cũng hăm he
chuẩn bị đánh nhau, đến giờ khi cơ hội báo thù rửa hận cuối cùng cũng đến.
Quả nhiên bọn người nước Nga tập trung tới nước Mỹ rất
nhanh. Nhưng bọn họ cũng không hành động ngay lập tức, nguyên nhân là nhóm mafia
đột nhiên tuyên bố đứng về phía Hạ Viêm, điều này khiến sự tình trở nên khó
giải quyết hơn.
3K và Italia luôn nước giếng không phạm nước sống, ân
oán với Hạ Viêm bọn họ không nghĩ rằng sẽ có bang phái khác nhúng tay vào, đối
phương sẽ biết trước tổn thất lớn trong tương lai, chẳng lẽ hận cũ chưa báo lại
thêm hận mới.
Cho nên cháu ngoại của Oak Lavrov, Duomiluofu là người
phụ trách hành động lần này của đảng 3K đề nghị mafia muốn gặp Trình Liệt một
lần. Nên khi biết đề nghị trực tiếp bị từ chối, Trình Liệt chỉ truyền lời,
muốn bảo vệ em rể đến cùng.
Người Nga nghi ngờ, đảng mafia mới trong nhà không
phải chỉ có một chị gái và ba em trai sao? Ở đâu ra lại thêm một em gái nữa?
Mafia không chịu rời đi, người Nga lại không thể báo
thù, người hai bên đánh nhỏ náo loạn không ngừng, nhưng vẫn chậm chạp không
quyết đấu.
Hai bên đều đang đợi thời cơ, đến lúc thời cơ chín
muồi sẽ đánh đối phương toàn diện.
Thời cơ sẽ đến rất nhanh, chẳng qua vẫn chưa tới
lúc.
Tác giả nói ra suy nghĩ: quá buồn ngủ, hôm nay đi dạo
phố một ngày, hơn 6 giờ rưỡi mới về, cơn chưa kịp ăn mà đã bắt đầu chỉnh sửa,
kết quả vẫn có chút sự cố, 0 giờ 43 phút, đi ngủ!