Diêu Nhật Hiên đợi đám người đó đi rồi mới dám mở hộp quà ra, bên trong chính là một cái di động màu trắng mới tinh.
Vừa cầm ở trong tay, dường như có cảm ứng, di động liền vang lên, “Bảo bối bảo bối nghe điện thoại đi!” Trên màn hình còn nhá sáng liên tục cái mặt của đầu heo kia đang cười toe toét.
Diêu Nhật Hiên sợ tới mức bàn tay run rẩy, di động trực tiếp rớt xuống, may mắn theo bản năng dùng chân cản lại, rơi trên mặt thảm dày nên chưa bị hỏng.
Cậu nhặt lên nghe điện, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến một giọng nam từ tính vui vẻ nói, “Tiểu Hiên Hiên! Có nhớ anh không? Em nhanh đến bãi đỗ xe chờ anh, chúng ta đi đón Tiểu An An, cùng nhau đi chơi cuối tuần!”
Cái gì? Diêu Nhật Hiên cứng đơ không kịp phản ứng.
“Được rồi! Anh không nói nhiều nữa, mau đi xuống! Nếu không, anh sẽ chạy lên văn phòng để đón em nha, anh đây cũng không dám cam đoan có thể không ngay tại chỗ đó mà đem em……” Bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười thô bỉ của con heo nào đó.
Diêu Nhật Hiên lập tức hoàn hồn lại, “Anh đừng có lên đây!”.
Làm tình trong văn phòng da! Nếu để cho người ta biết cậu cùng tổng giám đốc có một chân thì cậu làm sao còn thể diện mà nhìn đồng sự?
Diêu Nhật Hiên nhanh chóng đứng lên, gom lại đồ đạc bỏ hết vào trong cặp, vội vã lao ra ngoài. Thẳng đến khi chạy xuống bãi đỗ xe phụ lầu hai, cậu mới chợt tỉnh lại, vì cái gì cậu phải đáp ứng mối quan hệ mạc danh kỳ diệu này?
Còn muốn gặp Tiểu An An nữa! Có được không? Không biết vì cái gì, Diêu Nhật Hiên bỗng nhiên có một loại cảm giác sợ hãi như khi gặp tộc trưởng vậy, Tiểu An An tuy rằng là con của cậu, nhưng xem ra quản cậu còn có vẻ nhiều hơn cậu quản bé nga!
Này…… làm sao bây giờ đây? Cậu đang suy nghĩ có nên lâm trận bỏ chạy không, nhưng đã không còn kịp rồi.
Đầu heo nào đáo mang theo vẻ mặt cười gian hướng cậu đi tới. Trên tay hắn là một cái di động cùng kiểu dáng với cái của cậu, chỉ khác là màu đen tuyền.
Màu đen trắng này không biết làm sao lại khiến cho Diêu Nhật Hiên nghĩ tới heo trắng đen, chờ hắn đến càng gần, mới theo bản năng ôm cặp che ở trước ngực, “Anh…… anh đừng làm bậy a!”
Kì An Tu vẻ mặt hắc tuyến, bé con ngu ngốc, bây giờ đang là ban ngày, hắn dù có muốn làm bậy cũng đâu có được a? Bất quá nhìn thấy thân thể nhỏ bé nơm nớp lo sợ trước mặt, lại khiến cho hắn rất muốn làm bậy một phen.
Ánh mắt Kì An Tu lập tức trở nên thâm thúy, nhíu mày nói gọn, “Lên xe!”
Diêu Nhật Hiên định mở cửa xe sau, lại bị Kì An Tu nhanh nhân hơn dùng khóa điện tử khóa lại, rồi đẩy cánh cửa bên ghế phụ ra, “Em định làm gì hả? Còn muốn ngồi ghế sau, lên phía trước đi!”
Diêu Nhật Hiên run rẩy ngồi lên xe, cả người ghé sát vào cánh cửa.
Kì An Tu cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười, “Bé ngốc, đóng cửa xe lại!”
A? Cũng đúng a! Diêu Nhật Hiên đưa tay đóng cửa xe lại.
Ấn khóa điện tử khóa cửa xe lại, Kì An Tu bỗng nhiên xoay người, vươn tay vòng qua người cậu.
Diêu Nhật Hiên sợ tới mức lập tức ôm cặp che trước ngực, lắp bắp hỏi, “Anh…… anh muốn làm gì hả?”
“Cho anh xin đi! Em đừng có phản ứng mạnh như vậy chứ? Là đeo dây an toàn!”
Nga, Diêu Nhật Hiên yên lòng, hình như mình đúng là phản ứng quá khích một chút. Đang có chút ngượng ngùng, bỏ cặp xuống dưới, thình lình nhất đầu heo kia lập tức vọt lên.
Ngay cả một giây để phản kháng lại cũng không có, cái miệng heo đã quấn lấy môi của cậu.
Diêu Nhật Hiên mở to hai mắt, lại thấy không rõ gương mặt đang áp sát vào cậu, trong đầu chỉ nghĩ, đồ đầu heo chết tiệt! Quả nhiên một khắc cũng không thể lơi lỏng!
Kì An Tu một tay giữ chặt vai cậu, một tay kia điều chình ghế ngồi của hắn thấp xuống một chút, vì vóc dáng của hắn so với Diêu Nhật Hiên cao lớn hơn rất nhiều, vì vậy cần phải điều chỉnh cho dễ hôn, hơn nữa góc độ này cam đoan cho dù có bị chụp lén cũng chỉ chụp được sau đầu hắn mà thôi.
Nhiều ngày không được thưởng thức đôi môi mềm mại càng khiến hắn cảm thấy vạn phần ngọt ngào, Kì An Tu một khắc cũng luyến tiếc buông ra, mãnh liệt hấp duyện, đầu lưỡi đương nhiên đã sớm không khách khí mà chen vào, tinh tế mật mật liếm không sót chỗ nào.
Tiểu gia khỏa này tuy rằng ngoài mặt luôn tức giận, dường như một tâm không cam lòng không muốn, nhưng Kì An Tu biết, cậu rất thích được mình hôn môi, còn có âu yếm.
Xem, hiện tại chỉ mới hôn trong chốc lát, Diêu Nhật Hiên đã muốn toàn thân vô lực xụi lơ xuống, đầu lưỡi rụt rè bắt đầu cùng hắn giao triền một chỗ, ma chưởng lướt lên trên làn dau trơn mềm da thịt đang khẽ run rẩy, lại hướng về phía trước, cuối cùng chạm đến đầu vú nho nhỏ đáng yêu, hạt trân châu chỉ vừa mới được chạm vào đã cứng lên dường như đang khát cầu được hắn an ủi.
Có lẽ là do thể chất đặc biệt của song tính nhân, bộ ngực của Diêu Nhật Hiên nảy nở hơn người bình thường một chút, đầu nhũ cũng lớn hơn so với đàn ông bình thường, Kì An Tu thật nhớ nơi này ác liệt, cũng không biết nơi này có thể nặn được ra sữa không. Nếu mà được thật thì hắn nhất định phải nếm thử.
Dù sao cũng là ở trên xe, Kì An Tu nhịn xuống khao khát vươn móng heo tiếp tục đi xuống dưới. Không cần sờ, chỉ dùng cái mũi, hắn cũng có thể ngửi được dưới thân tiểu gia khỏa đã bắt đầu chảy ra mật dịch.
Nuốt nuốt nước miếng, hắn lưu luyến buông tha hai phiến môi đỏ mọng. Hài lòng nhìn chúng nó vừa hồng lại hơi sưng mang theo ấn ký của mình, vươn ma thủ nhẹ nhàng mơn trớn, “Được rồi, phải đi ra ngoài, lên tinh thần một chút nào!”
Đôi mắt nhuộm một tầng sương mù của Diêu Nhật Hiên bỗng dưng phục hồi tinh thần lại, rồi khuôn mặt từng chút một bị thiêu cháy, cảm thấy thẹn vạn phần.
Cư nhiên, cư nhiên lại bị đầu heo này hôn đến mơ hồ!
“Được rồi! Đừng dung loại ánh mắt này dụ dỗ anh nữa, nếu không anh thật muốn đè em xuống xé quần áo ra ăn luôn!”
Kì An Tu uy hiếp rất hiệu quả, Diêu Nhật Hiên lập tức dùng sức dụi dụi mắt, chà chà môi, còn khép lại hai chân.
Yếu ớt hỏi một câu, “Anh…… anh muốn đi đâu?”
“Đi theo anh là được! Em chỉ đường đi, chúng ta đi đón Tiểu An An trước.”
***.
Cám ơn Lam Vũ Ruoruo, Enit, Ingling, Aienen1223 tặng quà, ba của Tiểu An An là bí mật quan trọng nhất, Hoa Quế không thể tiết lộ được! Mọi người từ từ xem sẽ biết!