Nhìn người ta song song đối đối, vẻ ghen tị lẫn hâm mộ hiện ra rõ! Cũng muốn bản thân tìm được ý trung nhân.
Đều là người từng trải, Kì An Tu không thể nào không rõ tâm tư của con mình. Nhưng mà thân làm chủ gia đình, đương nhiên vẫn là lo lắng cho đứa nhỏ hơn,“Vậy ngày mai nhà chúng ta cũng nướng thịt được không ? Ngoan nào, nghe lời, ở nhà thêm một bữa nữa hẵng đi học.”.
Kì Hạnh Chi lộ rõ vẻ xem thường, miệng cong lên đến độ có thể treo được cả cái chai, không đáp một tiếng liền trở về phòng .
Một cái tin nhắn được gửi đi,“Thầy, ngày mai em không đến được.” Cùng với một cái mặt nhăn nhó.
“Vì sao?”.
“Mai em trai em về! Cha bắt em ở nhà.”.
“Nga…… Vậy được rồi, cuối tuần cả nhà đoàn tụ cũng đúng, vậy ngày hôm sau gặp lại!”
Mục Sam không khỏi thất vọng, vốn tràn ngập nhiệt tình, hưng trí bừng bừng lập kế hoạch bỗng nhiên tất cả tan thành bọt nước, dù có làm gì cũng không lên tinh thần nổi.
Ai! Xem ra cuối tuần này lại là một mình cô đơn bóng chiếc nữa rồi.
Ôm lấy chú gấu cũ kỹ ở đầu giường của Kì Hạnh Chi, Mục Sam lại một lần nữa cảm nhận được, cảm giác cô độc một mình có bao nhiêu đáng thương, anh cũng muốn có gia đình a!
Vì cái gì người mình thích không thể ở bên cạnh mình chứ? Mục Sam không hề nhận ra được, trong một khoảnh khắc đó người anh hy vọng được gặp nhất lại không phải là người mà anh đã nhớ nhung hai mươi năm, mà lại là con heo ngốc tên Kì Hạnh Chi.
“Reng ──” Di động lại một lần nữa nhẹ nhàng vang lên, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, Mục sam thở dài, miễn cưỡng lên tinh thần nhận điện thoại.
“Xin hỏi, bây giờ nói chuyện có tiện không ?” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng đàn ông trung niên nho nhã lễ độ, lại mang theo vài phần lạnh lùng lẫn xa cách.
“Tiện. Nói đi.” Mục Sam đồng dạng lấy giọng điệu lãnh đạm đáp lại.
Người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại tựa hồ thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng vẫn là thật cẩn thận hỏi,“Cậu hiện tại đang kết giao sao?”.
Mục Sam đột nhiên nổi giận,“Các người lại giám thị tôi? Không phải đã thỏa thuận rồi sao, sau khi tôi tròn mười tám tuổi thì cuộc sống của tôi là do tôi tự quyết định !”
“Không! Chúng tôi chỉ là lo cho cậu!” Người kia rõ ràng có chút bối rối,“Chúng tôi có trách nhiệm giám hộ cậu cho đến khi cậu kết hôn mới thôi .”.
Đủ rồi! Mục Sam hét lên trong đầu, thứ mà các người giám hộ là tiền chứ không phải con người của tôi! Nhưng mà cuộc sống những năm qua đã giúp cho anh bảo trì bình tĩnh, bình thản vô ba hỏi,“Vậy các người hiện tại đã có kết luận rồi chứ?”.
“Ách…… Đúng vậy.” Người nọ cân nhắc từng câu từng chữ mới mở miệng,“Kì Hạnh Chi không phải là đối tượng thích hợp để kết giao. Theo như những gì chúng tôi điều tra được, từ nhỏ đến lớn thành tích của cậu ta toàn bộ đều là hạng B trở xuống, có thể thuận lợi đậu được đại học, kia tất cả đều là bởi vì nhà của cậu ta không ngừng quyên tiền cho trường học. Đương nhiên, này cũng không phải hoài nghi chỉ số thông minh của cậu ta có vấn đề. Bởi vì anh em trai của cậu ta đều có thành tích cực kỳ xuất sắc, nhất là người anh Kì An Chi, cơ hồ tất cả những người từng dạy anh ta đều cho rằng anh ta là một thiên tài.”.
“Vậy thì sao hả ?” Mục Sam đã cực kỳ tức giận, anh chỉ có khi vô cùng giận dữ mới dùng giọng điệu như thế này.
Heo con ngốc quả thật không quá yêu thích học tập, vậy thì sao chứ? Thành tích bình thường là sai sao? Mắc mớ gì đến mấy người à?“Trong di chúc của ông nội có quy định tôi phải tìm thiên tài kết hôn sao?”.
“Xin cậu đừng kích động! Chúng tôi nói chuyện này, hoàn toàn là vì lo lắng cho cậu.” Người đàn ông ở đầu bên kia nhíu nhíu mày, nói tiếp,“Chúng tôi sở dĩ nói chuyện này cho cậu, là muốn cậu suy nghĩ một chút. Nhà bọn họ có chút đặc biệt, nhà đó có đến hai người cha.”.
“Chuyện này tôi biết!” Mục Sam không kiên nhẫn cắt ngang lời người nọ,“Nếu các người đã điều tra thì nên biết tôi đã từng đến nhà cậu ta!”
Người kia im lặng một lúc mới tung một quả bom,“Nhưng có lẽ cậu không biết, ba đứa trẻ của nhà đó đều là do một người cha trong đó, cũng chính là Diêu Nhật Hiên tiên sinh thân sinh đi.”.
Mục Sam sửng sốt một chút, Diêu Nhật Hiên thân sinh? Nhưng tại sao đứa con nhỏ nhất bề ngoài lại giống Kì An Tu như đúc?
“Chúng tôi rất tiếc phải nói cho cậu, Diêu Nhật Hiên tiên sinh là song tính nhân. Mà Kì Hạnh Chi, rất có khả năng di truyền thể chất này. Bởi vì theo như tin tình báo đáng tin cậy của chúng tôi, hai cha con họ nhiều năm qua chỉ đến khám bệnh tại một bệnh viện tư nhân, mà viện trưởng của bệnh viện đó có quan hệ rất tốt với nhà họ. Còn có, người con thứ ba của nhà họ cũng là kết hôn với một người song tính là Hà Gia Duyệt, theo như ảnh chụp được thì cậu ta hẳn là đang mang thai. Ảnh chụp tôi đã gửi cho cậu, cậu có thể kiểm tra xác nhận.”.
Người kia đắc ý dào dạt nói, hoàn toàn không biết đầu bên này điện thoại Mục Sam đang có vẻ mặt rất kinh ngạc.
“Từ khi cậu còn nhỏ đã nói cho chúng tôi biết cậu thich đàn ông, đó là tính hướng của cậu, chúng tôi không có quyền can thiệp. Nhưng mà Kì Hạnh Chi lại không hẳn là đàn ông hoàn toàn, mà cũng không thể coi như là phụ nữ được.”.
Cậu ta bất nam bất nữ, là thứ biến thái! Trong lòng người nọ muốn nói chính là những lời này, lại không dám nói thẳng ra.
Đối với bọn họ mà nói, Mục Sam thích đàn ông là sự lựa chọn tốt nhất, nói vậy, anh tuyệt đối không có khả năng có con, mà mớ di sản khổng lồ kia của anh……
Người nọ ở đầu bên kia điện thoại cười đến cơ hồ hai mắt tỏa sáng,“Nếu như cậu thích người của Kì gia, sao không thử quan tâm đến người anh của Kì Hạnh Chi là Kì An Chi, trước mắt cậu ta vẫn là độc thân, so với em mình thì xuất sắc hơn nhiều!”.
Nghe thấy đầu bên kia điện thoại không có phản ứng, người nọ nghĩ Mục Sam vẫn là chưa thể tiếp nhận được chuyện này, còn thực tự cho là mình khéo nói,“Tôi nghĩ cậu cần một chút thời gian để tiếp nhận được sự thật này, như vậy, ngủ ngon. Nga! Còn có một chuyện Kì gia dường như đang điều tra cậu, bất quá cậu cứ yên tâm, chúng tôi làm phi thường hoàn mỹ, nhà bọn họ tuyệt đối tra không ra một chút thông tin nào của cậu đâu.”
Điện thoại cắt.
Mục Sam choáng váng, heo con ngốc là song tính nhân? Cậu ấy còn có thể sinh đứa nhỏ?
Liên tưởng đến ngày đó ở Kì gia thấy đồ dùng trẻ con cùng cách ăn uống của Diêu Nhật Hiên và Hà Gia Duyệt, Mục Sam tin tưởng ngay!
Trời ạ! Như vậy ai cưới được heo con ngốc chẳng phải là rất hạnh phúc ?
Cùng heo con ngốc có đứa nhỏ? Mục Sam càng nghĩ càng kích động không thôi, tim đập mạnh đến mức muốn nhảy ra khỏi cổ họng!
Anh trước kia là thích nhím con, cho nên chuyện bản thân mình trở thành đồng tính luyến ái thì không thể có con đã sớm chấp nhận. Nhưng nếu như là một người đồng tính luyến ái, còn có thể có đứa nhỏ, kia chẳng phải là kết cục thật viên mãn sao?
Cán cân trong lòng Mục Sam càng thêm không thể khống chế mà nghiêng về phía heo con ngốc một chút.
Người kia chuyện gì cũng tính toán đến, thế nhưng lại quên mất một vấn đề rất quan trọng: Tình yêu, vĩnh viễn là mù quáng .
Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, bởi vì thích một người, sẽ hoàn toàn chấp nhận hết thảy.
Nếu như người nọ biết suy nghĩ trong đầu Mục Sam lúc này, phỏng chừng sẽ hối hận đến chết, tuyệt đối sẽ không bao giờ đem bí mật động trời này nói cho Mục Sam.
Cho nên làm người nhất định không thể quá tham lam, nếu không ngươi sẽ tự lấy đá đập vào chân mình! Người bên ngoài thấy, cũng chỉ nói hai chữ ── xứng đáng!